Trình Bạch Xuyên mắt tóe hồng quang, gần giọng nói.
- Ngươi có chứng cớ gì? Chân nguyên ta không có ma khí!
Giải Binh Giáp trừng mắt nói.
- Hừ, tà ma lẻn vào trong chính đạo không phải một ngày hai ngày, bọn hắn đều có phương thức ẩn tàng ma khí của riêng mình. Vì tìm ra tà ma hãm hại mình, ta đặc ý tiềm phục đến địa bàn tà ma ở phương nam, tiêu tốn vô số đại giá, từ hoàng cung Đại Ác hoàng triều trộm ra được một phần Đại Ác tiêu chú thư!
Trình Bạch Xuyên trầm giọng nói.
- Đại Ác tiêu chú thư?
Bách quan kinh ngạc nói.
- Không sai, Đại Ác hoàng triều phái ra gián điệp tiềm phục vào trong chính đạo chúng ta, sẽ dùng một loại phương thức trớ chú chi pháp đặc thù đối với tà ma nằm vùng. Che lấp trớ chú ma khí của hắn đi, khiến chính đạo chúng ta không phát giác ra được, trớ chú chi pháp của Đại Ác hoàng triều cũng phân đẳng cấp, đẳng cấp cao nhất không phải ai đều có thể dùng, muốn vậy cần đại giá cực lớn. Nhưng, nếu chui sâu leo cao thành quan lớn Đại Thiện, đại giá lớn thế nào cũng đáng. Mà hết thảy phương pháp tiêu trừ trớ chứ đều được Đại Ác phong ấn trong Đại Ác tiêu chú thư. Chỉ cần ta mở quyển sách này ra, ánh sáng phát ra từ trong sách liền có thể tiêu trừ trớ chú trên người gián điệp, khiến gián điệp lộ ra nguyên hình tà ma!
Trình Bạch Xuyên lấy ra một quyển thư tịch đen như mực.
- Cái gì? Không thể nào, Trình Bạch Xuyên ngươi nói bậy bạ!
Giải Binh Giáp biến sắc.
- Hừ, ta phải rất vất vả mới biết được bí mật về Đại Ác tiêu chú thư, ngươi thân là gián điệp, chẳng lẽ còn không biết? Mở!
Trình Bạch Xuyên hét lớn.
Dứt lời, Trình Bạch Xuyên lập tức mở ra Đại Ác tiêu chú thú.
Chớp mắt, từ trong quyển sách đen nhánh kia toát ra vô số hắc quang, hắc quang bỗng chốc bao phủ trọn cả đại điện.
Ông!
Hắc quang khiến ánh mắt tất cả mọi người tại trường run lên, như là mắt mù vậy, ai nấy vội lập tức phóng thích cương khí, phòng bị tứ phía, đề phòng có người đánh lén.
Oanh!
Hắc quang lóe lên rồi biến mất, tất cả mọi người lại lần nữa thấy được cảnh tượng xung quanh.
Nhưng cũng thời khắc ấy, tất cả mọi người lại thấy trên thân Giải Binh Giáp đột ngột bốc lên một cỗ hắc khí cuộn trào, hắc khí có vẻ không bị Giải Binh Giáp khống chế, lập tức khiến Giải Binh Giáp phát ra tiếng kêu rên vô cùng thống khổ.
- AI Lúc Giải Binh Giáp rên la thống khổ, từ trong miệng bỗng chợt toát ra hai chiếc răng nanh màu máu, theo đó là khí tức ngất trời bạo phát.
- Ma, ma, Giải Binh Giáp là ma?
Bách quan cả kinh kêu lên.
AI AI AI, Ở bên cạnh Trình Bạch Xuyên, trong tám thí sinh tham gia thi đình còn lại, có bốn người cũng toát ra hắc khí, đồng thời miệng mọc răng nanh, kêu rên thống khổ.
- Cái gì? Trong thí sinh cũng có bốn tên tà ma? Hỗn trướng!
Đám chiến tướng Chiến Thần Điện cả kinh kêu lên.
- Đáng chết, chạy!
Giải Binh Giáp bỗng chợt hét lớn.
Oanh!
Bốn tên thí sinh tà ma lập tức quay đầu bỏ chạy ra ngoài điện.
Hừ, chán sống, không nhìn xem đây là nơi nào? Còn muốn chạy?
Mộ Dung Lão Cẩu trừng mắt quát.
ầm ầm!
Đám chiến tướng Chiến Thần Điện lập tức đuổi theo.
Bên ngoài Thiện Thần Điện rộ lên một mảnh tiếng rên vang, đại chiến nổ ra.
Vốn Giải Binh Giáp đáng ra phải đứng mũi chịu sào, nhưng mà, nháy mắt Giải Binh Giáp đã kịp bắt được một con tin.
- Dừng tay!
- Thả ra Tam thái tử!
- Giải Binh Giáp, ngươi tìm chết!
Trong đại điện lập tức ô lên một mảnh tiếng kinh khiếu.
Nhưng mà, hết thảy đã quá muộn, Giải Binh Giáp đè thanh trường kiếm trong tay lên cổ Tam thái tử, quần áo trên người Tam thái tử chợt co súc lại, trói buộc khiến Tam thái tử không cử động được.
- Thân thể của ta, thân thể của ta, tại sao lại thế này?
Tam thái tử cả kinh kêu lên.
Rốt cuộc bản thân hắn cũng là Nguyên Thần Cảnh, tại sao đến cả chống cự đều không làm được?
- Tam thái tử, ngươi đừng vùng vẫy, tiên giáp trên người ngươi là ta chuyên môn mời luyện khí đại sư luyện chế, đưa tới cho ngươi, tiên giáp chẳng những có thể giúp ngươi phòng ngự công kích từ bên ngoài, mà còn là một kiện pháp bảo trói buộc, chỉ cần ta dẫn động, liền có thể nháy mắt trói buộc toàn thân ngươi, hơn nữa trên tiên giáp có độc châm, đâm xuống, rót lượng lớn độc tố vào người! Ngươi càng giãy giụa, tiên giáp trói buộc càng chặt, trúng độc càng sâu, không muốn chết thì đừng động!
Giải Binh Giáp gần giọng quát.
- Ngươi, ngươi, ngươi, Giải Binh Giáp, ngươi là gián điệp tà ma?
Trước đó mê hoặc ta ám sát Vương Hữu Lễ cũng là âm mưu của tà ma các ngươi?
Tam thái tử cả kinh kêu lên.
- Không sai, ai bảo ngươi cấp công cận lợi (chỉ biết cái lợi trước mắt) ? Ngươi quá dễ lừa gạt, ta không lừa ngươi thì lừa ai? Tốt nhất đừng động, bằng không, chúng ta đồng quy vu tận, hôm nay nếu bị giết, ta cũng phải kéo ngươi đệm lưng!
Giải Binh Giáp dữ tợn nói.
- Ngươi dám giết ta?
Tam thái tử hoảng sợ quát.
- Ngươi đừng trách ta! Muốn trách thì ngươi trách Trình Bạch Xuyên? Không, ngươi nên trách Vương Khả! Trình Bạch Xuyên sớm đã là đào phạm của Đại Thiện, nếu không phải Vương Khả giúp hắn, hắn làm sao tới được Thiện Thần Điện này, đều là bởi Vương Khả! Bằng không ta cũng sẽ không bại lộ, Vương Khả đáng chết!
Giải Binh Giáp dữ tợn nhìn về phía Vương Khả nơi không xa.
- Tam thái tử, ngươi cũng thấy đấy, ta nói rồi mà, Giải Binh Giáp không phải người tốt, bảo ngươi cách xa hắn chút, ngươi lại cứ không nghe. Vừa rồi mà ngươi chịu nghe ta, giờ đâu đến nỗi bị hắn bắt làm con tin!
Vương Khả nhíu mày nói.
Tam thái tử đen mặt lại nhìn Vương Khả, mẹ nó, vừa nãy ta đang quỳ với phụ hoàng, làm sao cách xa hắn được? Ta đã thảm thế này rồi, ngươi còn đứng đó nói thì được mẹ gì? Chẳng lẽ ta còn phải cám ơn ngươi?
Rất nhanh, tiếng nổ vang bên ngoài Thiện Thần Điện liền bình tĩnh lại!
Bốn tên thí sinh là tà ma cải trang, ở trong Thiện Thần Đô thì có thể cuộn lên được sóng gió cỡ nào? Chẳng mấy chốc liền đã bị đám người Mộ Dung Lão Cẩu bắt sạch.
Mà ở trong Thiện Thần Điện, Giải Binh Giáp lại đang chế trụ Tam thái tử.
- Các ngươi đừng tới đây, các ngươi còn tới, ta lập tức giết Khương Bính!
Giải Binh Giáp gầm rú nói.