Bất Diệt Thần Vương

Chương 1282: Giải Binh Giáp là tà ma




- Lão Trình, đến ngươi, cha vợ ta, à không, hoàng thượng đang hồi ngươi đấy, tại sao ngươi tới tham gia khoa cử!

Vương Khả đẩy Trình Bạch Xuyên ở bên cạnh!

Trình Bạch Xuyên hít thở sâu, tiến lên trước một bước.

- Thảo dân tham gia khoa cử không phải đơn thuần là vì khảo thí, mà là muốn cầu kiến hoàng thượng!

Trình Bạch Xuyên lập tức cung kính thi lễ nói.

Đám quan viên đồng loạt trừng mắt nhìn Trình Bạch Xuyên, lại là một tên ra bài không theo lẽ thường? Ngươi không vì khảo thí, vì cầu kiến hoàng thượng? Ngươi có cần vỗ mông ngựa rõ ràng vậy không?

- Cầu kiến trãẫm?

Thiện Hoàng trầm giọng hỏi lại.

- Đúng vậy, thật ra, ta không phải thí sinh gì cả, ta là giả mạo!

Trình Bạch Xuyên cung kính nói.

- Cái gì?

Đám quan viên lập tức biến sắc.

Vương Khả cũng tròn mắt nhìn Trình Bạch Xuyên, sao ngươi lại nói ra chân tướng?

- Giả mạo? Kẻ đánh ngất xỉu thí sinh, đoạt giấy xác nhận sĩ tử là ngươi?

Ổ bên, hình bộ thượng thư Tào Hùng trừng mắt kinh ngạc nói.

- Lão Trình, ngươi điên rồi?

Vương Khả ở sát bên cũng trừng mắt nói.

- Thật ra, đây không phải khuôn mặt thật của ta, hoàng thượng, thảo dân Trình Bạch Xuyên, có tin tức trọng đại muốn báo!

Trình Bạch Xuyên lập tức quỳ xuống.

Đồng thời lấy ra một chai nước thuốc, đột ngột tạt lên mặt mình.

Xì xì xì xì xi!

Chỉ thấy, khuôn mặt đầy mụn của Trình Bạch Xuyên cấp tốc được phục hồi như cũ. Rất nhanh liên lộ ra bộ mặt thật.

- Trình Bạch Xuyên?

Tức thì, trong đại điện rộ lên tiếng hô kinh ngạc.

- Trình Bạch Xuyên, hỗn xược, ngươi dám giả mạo thí sinh, lẻn vào Thiện Thần Đô, người đâu, bắt lại cho ta!

Tào Hùng cả kinh kêu lên.

- Hoàng thượng ở đây, há đến lượt ngươi hạ lệnh?

Trình Bạch Xuyên trừng mắt nhìn Tào Hùng.

Bên ngoài đại điện, thị vệ quả nhiên không dám tiến vào.

Thị vệ trưởng phụ trách thủ điện rất biết nhìn ánh mắt người khác, trong mắt Thiện Hoàng không có phẫn nộ, chỉ có hiếu kỳ.

Lúc này mình mà dẫn người đi vào bắt, vậy không phải có bệnh thì là gì? Vậy nên, mặc cho hình bộ thượng thư kêu la, thị vệ trưởng vẫn ngăn cản không cho thuộc hạ tiến vào, cứ thế đứng im bên ngoài chờ Nhân Hoàng hạ lệnh.

- Trình Bạch Xuyên? Nước thuốc ngụy trang này là Vương Khả đưa cho ngươi?

Thiện Hoàng hiếu kỳ nói.

- Hả? Vâng!

Trình Bạch Xuyên sững sờ.

Hoàng thượng, sao lại ngươi đi để ý tới nước thuộc ngụy trang của ta?

- Nếu đã là Vương Khả giúp ngươi ngụy trang, trong này hẳn là có ẩn tình, trẫm cho ngươi cơ hội trần thuật sự tình!

Thiện Hoàng ngồi trên long ở bình tĩnh nói.

Bách quan trong đại điện kinh ngạc nhìn Thiện Hoàng, hoàng thượng, ngươi nể mặt Vương Khả mới cho Trình Bạch Xuyên cơ hội nói chuyện?

Lúc này, Vương Khả cũng ngây dại, từ lúc nào mà nước thuốc dị ứng của ta lại nổi danh đến vậy? Ngay cả Thiện Hoàng đều biết, hơn nữa vừa liếc mắt một cái liền nhìn ra?

Trình Bạch Xuyên cũng kinh ngạc nhìn Vương Khả, lần này mình nhờ Vương Khả mới có cơ hội trần thuật sự thật?

- Vâng, thảo dân Trình Bạch Xuyên, mấy năm nay bị cách đi quan chức, đào vong ở bên ngoài, trong lòng một mực không phục chuyện năm đó. Thế nên trong lúc bị hình bộ đuổi bắt, đồng thời vẫn không ngừng tìm kiếm chân tướng khi xưa. Hoàng thượng, vụ án Trương Tây Lai phản bội Chiến Thần Điện năm xưa có kỳ quặc, Trương Tây Lai không phản bội Chiến Thần Điện, thiên hạ đệ cửu thần kiếm “Quỷ Thần Kiếm” cũng không bị hắn hiến cho Đại Ác hoàng triều, hết thầy đều là âm mưu, đều là vu oan hãm hại, năm xưa thần cũng vì thế mà bị liên lụy!

Trình Bạch Xuyên cung kính nói.

- Hả?

Thiện Hoàng ngạc nhiên cúi nhìn Trình Bạch Xuyên.

Bách quan cũng kinh ngạc nhìn Trình Bạch Xuyên.

- Ngươi nói Chiến Thần Trương Tây Lai bị oan? Ngươi có chứng cớ không?

Một tên chiến tướng Chiến Thần Điện cả kinh kêu nói.

Vương Khả cũng không khỏi ngạc nhiên, Trương Tây Lai là ai?

Đó chẳng phải cha của Trương Chính Đạo ư? Cha Trương Chính Đạo bị giam giữ ở đại lao hình bộ. Hắn là Chiến Thần Chiến Thần Điện?

- Thần có chứng cứ trình lên, hơn nữa, thần đã tra được vị trí đại khái của Quỷ Thần Kiếm, mong Hoàng thượng minh xét!

Trình Bạch Xuyên lập tức lấy ra một chiếc hộp ngọc.

Nơi không xa, Tây Môn Thuận Thủy híp mắt nhìn Trình Bạch Xuyên, thở sâu đạp bước tiến tới.

Lúc tiếp lấy hộp ngọc từ tay Trình Bạch Xuyên, thần sắc Tây Môn Thuận Thủy chớp qua một tia phức tạp, khẽ thở dài nói:

- Trình Bạch Xuyên, mấy năm nay, ngươi chịu khổi - Ách?

Trình Bạch Xuyên kinh ngạc nhìn Tây Môn Thuận Thủy.

Cái gì vậy? Chuyện ta oan uổng, thừa tướng ngươi cũng biết?

Ngươi còn chưa nhìn chứng cứ ta tìm được, làm sao lại biết ta chịu khổ?

Tây Môn Thuận Thủy quay đầu dâng hộp ngọc đến trước mặt Thiện Hoàng.

Thiện Hoàng mở hộp ngọc ra, bên trong lập tức xuất hiện một quyển trục, quyển trục mở ra, cúi đầu nhìn kỹ.

Nhìn một lúc, sắc mặt Thiện Hoàng càng lúc càng phức tạp.

Lúc này, Thiện Thần Điện chìm trong thỉnh lặng, ai nấy đều như đang nín thổ chờ đợi kết quả.

- Lão Trình, trước kia ngươi là quan viên Đại Thiện? Cấp bậc gì?

Vương Khả ở bên nhỏ giọng hỏi.

Trình Bạch Xuyên chính đang nín thở chờ đợi quyết định từ Thiện Hoàng, tự nhiên không để ý Vương Khả.

Thiện Hoàng xem xong quyển trục, híp mắt nhìn xuống Trình Bạch Xuyên:

- Trình Bạch Xuyên, ngươi nói binh bộ thượng thư Giải Binh Giáp là ma?

- Hoàng thượng, Trình Bạch Xuyên nói hươu nói vượn, thần có thể phóng thích chân nguyên cho mọi người kiểm tra, thần làm sao có thể là tà ma? Hoàng thượng, xưa kia Trình Bạch Xuyên là binh bộ thượng thư, hắn nhất định là đố ky thần thay thế vị trí của hắn. Ba mươi năm nay, thần làm binh bộ thượng thư không có ngày nào là không cẩn trọng hàng sự, một trăm năm mươi năm từ lúc trúng cử làm quan đến nay càng không phút nào dám buông lỏng, thần trước giờ chém giết vô số tà ma, hết thảy đều có ghi chép, mong hoàng thượng minh xét!

Giải Binh Giáp biến sắc, vội trần tình nói.

- Hoàng thượng, thần có chứng cứ. Thời điểm ba mươi năm trước, chỉ có Giải Binh Giáp có thể thâu thiên hoán nhật, lúc trước hắn là Binh Bộ Thị Lang, trộm hổ phù của ta, điều phái quân đội hãm hại ta. Ta không phải đố ky hắn thay thế vị trí của mình, ta thực sự tra ra được hắn là tà ma! Hơn nữa, còn là một trong những gián điệp cao cấp nhất của Đại Ác hoàng triều!

Hoàng thượng, thần có chứng cứt _