Bất Diệt Thần Vương

Chương 1280: Đại Thiện chỉ uy




Chất vấn của Vương Khả khiến bách quan ồ lên một mảnh xôn xao, chuyện gì vậy? Lễ bộ thượng thư Vương Hữu Lễ bị thích sát?

Bị Thỏ Tử Đoàn thích sát? Còn có việc này, sao chúng ta không nghe nói?

Còn nữa, hắc thủ sau màn là Tam thái tử, không thể nào?

- Vương Khả, ngươi... ngươi đừng ngậm máu phun người!

Tam thái tử biến sắc, trán không ngừng rịn ra mồ hôi lạnh.

- Ta không ngậm máu phun người, ta chỉ hỏi ngươi, ngày đó ta mắng cố chủ Thỏ Tử Đoàn, sao ngươi lại đột nhiên ra tay đánh lén ta?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Đúng vậy, Tam thái tử, tại sao ngươi lại đánh Vương Khả?

Mộ Dung Lão Cầu ở bên cũng tò mò nói.

Lúc này Tam thái tử không khỏi kinh hoảng, quay đầu nhìn về phía Thiện Hoàng:

- Phụ hoàng, nhỉ thân không biết Vương Khả đang nói cái gì, đương thời chắc là bởi hai trường thi trước đó không hoàn thành tốt, cho nên tình tự có chút bất ổn, chứ ta không hề liên quan gì tới cố chủ Thỏ Tử Đoàn cả!

- Vương Khả nói, lúc các ngươi ăn cơm còn trò chuyện rất vui vẻ, nói rõ khi ấy tình tự ngươi rất ổn định, là Vương Khả nói câu nào kích thích ngươi, khiến ngươi đột nhiên ra tay đánh người?

Thiện Hoàng nhíu mày hỏi.

Tam thái tử tròn mắt nhìn Thiện Hoàng, phụ hoàng, sao ngươi lại giúp Vương Khả chất vấn ta, ta mới là con trai ngươi, ngươi hỏi như thế, ta biết đáp thế nào!

- Ta, ta, ta...

Nhất thời, Tam thái tử không biết nên đối đáp thế nào cho phải.

Đúng lúc này, Tây Môn Thuận Thủy bỗng nhiên bước ra trước một bước.

- Khởi bẩm hoàng thượng, lễ bộ thượng thư Vương Hữu Lễ là trọng thần Đại Thiện ta, mấy ngày trước bị thích sát, thần đã tập trung theo dõi, hơn nữa còn hỏi dò Vương Hữu Lễ, bắt đầu tiến hành tra rõi Tây Môn Thuận Thủy trịnh trọng nói.

- Hả?

Chúng nhân ngạc nhiên nhìn Tây Môn Thuận Thủy.

Vương Khả cũng kinh ngạc nhìn thừa tướng Đại Thiện, mấy ngày nay ngươi bận rộn chủ khảo khoa cử, còn có thời gian tra án?

- Có kết quả chưa?

Thiện Hoàng trầm giọng hỏi.

- Có, đã tra ra kết quả, Tam thái tử Khương Bính bị người mê hoặc, thuê mướn Thỏ Tử Đoàn ám sát lễ bộ thượng thư Vương Hữu Lễ đang đi sức Đại Ác hoàng triều ở giao giới hai nước, qua đó muốn giá họa Đại Ác hoàng triều, lấy đây làm cái cớ khiên động chiến sự giữa hai bên!

Tây Môn Thuận Thủy trịnh trọng nói.

- Không, không, thừa tướng, ngươi đừng vu khống ta, không phải ta!

Tam thái tử cả kinh kêu lên.

Tây Môn Thuận Thủy không để ý tới Tam thái tử, mà tập trung nhìn về phía Thiện Hoàng:

- Mặc dù Tam thái tử mua hung Thỏ Tử Đoàn, nhưng cũng là bị người mê hoặc, có thể thông cảm được, mong hoàng thượng ngoại pháp khai ân!

- Tây Môn Thuận Thủy, ngươi không có chứng cứ, ngươi dám vu khống ta?

Tam thái tử cả kinh kêu lên.

- Tây Môn Thuận Thủy, ngươi có chứng cớ không?

Thiện Hoàng trầm giọng hỏi.

- CóI Tây Môn Thuận Thủy trịnh trọng nói.

- Ồ?

Chúng nhân đồng loạt nhìn về phía Tây Môn Thuận Thủy.

- Hoàng thượng, mời xem, Thiện Thần Điện chúng ta đang đứng đây chính đối diện với thành nam Thiện Thần Đô, hoàng thượng có thể từ đại điện, nhìn thẳng về hướng cổng thành nam, hung thủ lần này đang bị treo ở trên cổng thành!

Tây Môn Thuận Thủy lấy tay chỉ ra ngoài điện.

Xoát!

Bách quan trong đại điện đồng loạt quay đầu nhìn về nơi xa.

Vương Khả cũng kinh ngạc nhìn theo.

Vương cung Thiện Thần Điện chẳng những nguy nga to lớn, hơn nữa còn có địa thế rất cao, có thể quan sát toàn thành.

Lấy thị lực đâm người Vương Khả, chỉ cần toàn lực quan sát, hoàn toàn có thể nhìn được rất xa.

Nháy mắt, Vương Khả thấy được một tiểu lão đầu đang bị trói ở trên cổng thành, tựa hồ vừa phải gánh chịu tra tấn cực thảm khốc, chỉ còn thoi thóp một hơi.

- Thỏ, Thỏ Vương?

Vương Khả trừng mắt cả kinh kêu lên.

Kính râm của Thỏ Vương đã rớt bể trong lúc tra tấn, cặp mắt bị đánh cho sưng đỏ hết cả, chỉ còn lại một tia khe hẹp, lúc này, dù có muốn sử dụng yêu thuật Hồng Nhãn cũng không được.

Thỏ Vương ngày xưa ngưu bức hò hét, giờ đây lại thành là thỏ non đợi làm thịt, thê thảm vô cùng.

- Tây Môn thừa tướng, ngươi phụ trách chủ khảo khoa cử, sao còn có thời gian đi bắt Thỏ Vương? Phải biết, hắn chính là Nguyên Thần Cảnh cao giai?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Tây Môn Thuận Thủy liếc nhìn Vương Khả, lắc đầu nói:

- Vương Hữu Lễ là lễ bộ thượng thư Đại Thiện ta, quan cư cao vị, ai dám thích sát quan lớn Đại Thiện, vậy liền là đối nghịch với Đại Thiện hoàng triều, Nguyên Thần Cảnh cao giai thì đã sao? Dù có là Võ Thần Cảnh, dám vũ nhục Đại Thiện hoàng triều, ta vẫn bắt không chừa!

Vương Khả kinh ngạc nhìn Tây Môn Thuận Thủy, khí trường mạnh thật!

- Huống hồ, bắt Thỏ Vương không cần bản quan đích thân đi làm, trước kia Thỏ Vương làm thuê cho các bên, hành sự đảo hành nghịch thi, chúng ta không quản, đó là vì hắn còn chưa chọc tới Đại Thiện hoàng triều. Lần này, hắn không biết sống chết, lại muốn hành thích Vương Hữu Lễ, tự nhiên không trốn ra được bàn tay Đại Thiện hoàng triều chúng ta!

Tây Môn Thuận Thủy trầm giọng nói.

Lúc nói chuyện, hắn làm như vô ý liếc nhìn Vương Khả một cái, tựa hồ có ý cảnh cáo Vương Khả.

Quay đầu, Tây Môn Thuận Thủy nhìn sang Thiện Hoàng:

- Hoàng thượng, Thỏ Vương đã khai ra hết, hắn xác nhận, là Tam thái tử Khương Bính thuê Thỏ Vương ám sát Vương Hữu Lễ, thần vốn định đợi thi đình qua xong mới bẩm báo với hoàng thượng, giờ nhân dịp này bẩm báo sớm luôn, đây là lời khai!

Tây Môn Thuận Thủy dâng lên một phần tấu chương.

Tấu chương đưa đến trong tay Thiện Hoàng.

Thiện Hoàng mở ra nhìn, đột nhiên nhíu mày quay sang Khương Bính.

Khương Bính biến sắc:

- Phụ hoàng, Thỏ Vương kia ô miệt ta! Truyền thuyết Thỏ Tử Đoàn làm thuê, nhất định sẽ giữ bí mật tin tức về cố chủ, dù có cận kề cái chết cũng không nói ra cố chủ là ai, hắn nhất định là đang vu cáo! Nhi thần bị oan!

- Chính ngươi nhìn lời khai đi! Thỏ vương làm thuê cho ngươi, toàn bộ chứng cứ về chuyện ngươi thuê mướn hắn đều ở hết chỗ này!

Thiện Hoàng vứt lời khai đến trước mặt Tam thái tử.

Tam thái tử cầm lấy lời khai, nhìn kỹ, lập tức biến sắc, cả người ngây dại.

- Truyền thuyết là gạt người, Thỏ Vương còn góp nhặt chứng cứ ta thuê hắn, cái này, cái này, cái này... !

Tam thái tử trừng mắt kinh ngạc nói.