- Tây Môn Thừa Tướng, ngươi không nghe thấy ta nói sao? Bài văn này là do ta chép, ta cơ bản không biết Bát Cổ Văn, làm sao viết ra được bài văn như này, các ngươi nghĩ sai rồi, là do Vương Hữu Lễ viết, ta vô tội!
Vương Khả buồn bực kêu lên.
- Được rồi, được rồi, Vương Khả, chúng ta đều biết ngươi tức giận, thừa tướng đã lấy lại công bằng cho ngươi, ngươi đừng cãi nữa!
Mộ Dung Lão Cầu lập tức lôi Vương Khả ra khuyên nhủ.
- Lời ta nói là sự thật, ngươi hỏi Vương Hữu Lễ đi!
Vương Khả nhìn về phía Vương Hữu Lễ.
Vương Hữu Lễ quay mặt đi chỗ khác, muốn ta chứng minh giúp ngươi sao? Nằm mơ đi!
- Mẹ nó, quan trường Đại Thiện này làm sao vậy? Nói thật lại không ai tin? Mẹ kiếp, thật tà môn!
Vương Khả hùng hùng hổ hổ nói.
Đám giám khảo:
Cuối cùng, không còn ai gây sự, Vương Khả đành phải nhận vị trí đứng đầu kỳ đại khảo này.
Trưởng thi văn miếu!
Một đám thí sinh giương mắt nhìn giám khảo tranh cãi trên đài giám thi. Cả đám cũng coi như được mở mang kiến thức, Vương Khả như này mà gọi là thí sinh sao, là thần tiên thì có, mẹ nó, chỉ là thi thử mà thôi lại khiến giám khảo phải bưng trà dâng nước, sau đó đặt bút làm kinh thiên động địa khiếp sợ quỷ thần thì cũng thôi đi, thi xong lại còn lôi giám khảo ra trêu đùa, chẳng những giám khảo không trách tội, lại còn bóp mũi lại nhận.
Con mẹ nó, đây là đang khảo thí sao? Sao lại kỳ quái như vậy?
- Ta không có trêu đùa các ngươi, lời ta nói là sự thật, ta đã chép bài của Vương Hữu Lễ, bài thi của ta là giả, ta không biết Bát Cổ Văn, ta không làm được bài văn như vậy, ta không nói láo, sao các ngươi không tin ta chứ? Tào Hùng đã nhìn ra đầu mối, các ngươi phải tin Tào Hùng!
Vương Khả vẫn muốn tranh cãi.
Ỗ đây, chỉ có Vương Hữu Lễ biết lời Vương Khả nói là sự thật, nhưng vì danh dự của mình, Vương Hữu Lễ coi như không biết gì.
Mặt của đám giám khảo đều đen lại, nghĩ Vương Khả tiếp tục trêu đùa.
- Được rồi, được rồi, Vương Khả, được rồi, đừng nói nữa, hôm nay là ngày vui của Chiến Thần Điện chúng ta, ngươi là người đầu tiên hoàn thành bài thi, qua loa cho xong, ngươi nhìn mặt bọn họ đều xanh lại rồi! Thấy tốt thì thôi!
Mộ Dung Lão Cấu khuyên Vương Khả.
- Các ngươi cũng không tin ta sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
Sắc mặt đám người Mộ Dung Lão Cẩu cứng đờ, quan trọng hơn là lời này của ngươi khiến chúng ta không thể tin được.
- Được rồi, Vương Khả, còn việc khác quan trọng hơn!
Trương Chính Đạo ở bên khuyên nhủ.
Vương Khả suy nghĩ một hồi, đúng, ta nói với đám quan viên các ngươi làm gì, ta đang muốn đi tìm bạn gái của ta.
- Được rồi, được rồi, ta không nói nữa, dù sao lời cần nói ta cũng nói rồi, tin hay không thì tuỳ các ngươi, bây giờ ta đã nộp bài thi, ta đi đây!
Vương Khả nói ra.
- Đi?
Lông mày đám giám khảo nhíu lại. Giống như không hiểu ý tứ của Vương Khả.
- Mộ Dung trưởng lão và các vị huynh đệ Chiến Thần Điện nữa, khó có dịp đến Thiện Thần Đô một chuyến, đi, chúng ta đi uống rượu! Ta mời!
Vương Khả lập tức khua tay nói.
Đám người Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nhìn về phía Vương Khả:
- Tại sao phải đi?
- Đi uống rượu! Ngươi hỏi lời này là sao!
Vương Khả khó hiểu nói.
- Rượu trở về có thể uống, ngươi phải ở lại, tiếp tục thi!
Mộ Dung Lão Cấu nói.
- Thi cái gì? Không phải ta đã thi xong rồi sao? Ta đã nộp bài thi từ sớm rồi, còn thi cái gì nữa?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đây chỉ là thi thử mà thôi, vẫn còn bài thi thứ hai, thứ ba và thi đình nữa! Ngươi phải thi tiếp!
Mộ Dung Lão Cầu nói.
- Lần hai, lần ba và thi đình nữa sao?
Vương Khả trợn mắt.
Chuyện này là như thế nào? Không phải thi một lần là có thể kết thúc rồi à?
- Ngươi không biết sao?
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
Đám giám khảo xung quanh cũng trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi không biết quá trình thi, đã đến thi sao?
Chỉ có Trương Chính Đạo hiểu, Vương Khả cơ bản không có ý định dự thi. Tất nhiên là không rõ quá trình.
- Vương Khả, chuyện khoa cử này là do Đại Thiện hoàng triều muốn tuyển người tài giỏi, các nơi thi Hương, thi Thành xong, sẽ sàng lọc lựa chọn nhân tài ưu tú nhất để đến Thiện Thần Đô, tiến hành khảo thí chọn ra người tài cuối cùng, bình thường sĩ tử sẽ là một vạn, mỗi lần thi mười thì chọn một, bài thi này chính là để sàng lọc chọn lựa ra một ngàn vị nhân tài, bài thi thứ hai sẽ từ một ngàn người này sàng lọc chọn lựa ra một trăm người, phong làm cử nhân tiến sĩ. Bài thi thứ ba sẽ từ trong một trăm người sàng lọc chọn lựa ra mười vị tiến sĩ, mười người này sẽ thăng tiến rất cao, có thể nhanh chóng giữ chức quan cao. Cuối cùng là thi Đình, do Thiện Hoàng tự sàng lọc chọn lựa mười người này trúng Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa! Trương Chính Đạo giải thích.
Mặt Vương Khả tối sầm lại:
- Mẹ nó, thi như này khác gì tra tấn người ta, phải thi bốn lần sao? Một lần giải quyết không được à?
- Haiz, phải cân nhắc đến nhiều mặt, bài thi thử này chính là tài văn chương, bài thi lần hai, lần ba là kiểm tra các phương diện khác, cuối cùng là thi đình sẽ do Thiện Hoàng sẽ đến xem xét, một trận thi thử là không đủ!
Trương Chính Đạo giải thích.
- Híc, chính là phải kiểm tra đánh giá tố chất tổng hợp sao?
Không thể đơn giản hơn à?
Vương Khả sững sờ.
- Híc, gần như vậy!
Trương Chính Đạo gật đầu một cái.
- Vậy được, ta không định thi tiếp lần hai, ở trong này làm gì? Ta thi một vòng là đủ rồi! Đừng trì hoãn nữa chúng ta đi uống rượu đi!
Vương Khả nói.
- Vương Khả, rượu lúc nào cũng có thể uống, bây giờ ngươi đại diện Chiến Thần Điện ta, ngươi là người đầu tiên thông qua khoa khảo, ngươi nhất định phải thi tiếp, làm vẻ vang Chiến Thần Điện ta!
Mộ Dung Lão Cầu lập tức nói.
- Đúng vậy! Lần này ngươi kiểm tra còn đạt được đệ nhất, tiếp tục thi đi!
Một đám lão binh hưng phấn nói.
Lần nào người của Chiến Thần Điện cũng thất bại thảm hại mà trở về, hơn nữa không phải là thất bại đơn giản trở về, mà là chưa từng vượt qua bài thi thử, chuyện này ở Chiến Thần Điện mà nói, chính là sự sỉ nhục, thật vất vả mới có tên biến thái này xuất hiện, làm sao mọi người có thể bỏ qua như vậy?