- Đại nhân, nơi đó là hang ổ Thỏ Tử Đoàn, ngài cũng biết rồi đấy, cái Thỏ Tử Đoàn này chính là ổ thổ phỉ của bọn yêu thú, năm người xông vào, kết quả toàn bộ bị bắt, chỉ sợ đã chết hết!
Người mặc áo đen kia lộ vẻ đau khổ.
- Tại sao mấy người các ngươi lại xông vào hang ổ Thỏ Tử Đoàn?
Tào Hùng trợn mắt nói.
- Chúng ta cũng không muốn, lúc ấy pháp bảo truy tung chỉ đến chỗ kia, bởi vì dây giày ta bị tuột, nên ta ở lại buộc giây giày, năm người bọn họ ở phía trước, lúc ta buộc dây giày xong, bọn họ đã đánh nhau, ta muốn đi qua, nhưng Thỏ Tử Đoàn giống phát điên vậy, trong nháy mắt đã bắt được năm người bọn họ, ta.... !
Người mặc áo đen kia cười khổ nói.
- Đã bại lộ thân phận chưa?
Tào Hùng trầm giọng nói.
- Chưa, cho dù chúng ta chết, cũng chỉ nói là thị vệ phủ thừa tướng! Không có khả năng bại lộ đại nhân!
Người mặc áo đen kia nói.
- Hiện tại kết quả thế nào?
Tào Hùng nhìn về phía một người mặc áo đen khác.
Người mặc áo đen này cũng lấy ra một cái pháp bảo.
- Pháp bảo biểu hiện, Trương Chính Đạo vẫn còn ở đằng kia, ồ, không đúng, ấn ký truy tung biến mất?
Người cầm pháp bảo sợ hãi kêu lên.
- Cái gì?
Đám người vây lại.
Ánh sáng bên trên pháp bảo biến mất. Tào Hùng lập tức sầm mặt lại.
- Là cường giả Nguyên Thần cảnh, giúp Trương Chính Đạo cởi bỏ ấn ký truy tung, đáng chết!
Sắc mặt Tào Hùng trở nên khó coi.
- Đại nhân, hiện tại phải làm sao! Đám người mặc áo đen lo lắng nói.
- Trước đó các ngươi tìm hiểu tin tức, dò xét như thế nào?
Không phải trước nay Vương Khả vẫn chưa ra khỏi cửa Thập Vạn Đại Sơn sao? Tại sao lại quấn với Thỏ Tử Đoàn? Từ trước tới giờ Thỏ Tử Đoàn không đi qua khu vực Thập Vạn Đại Sơn, tại sao lại làm chỗ dựa giúp Vương Khả chứ?
Tào Hùng trợn mắt nói.
- Chúng ta cũng không biết, có lẽ là Trương Chính Đạo... ?
Một người mặc áo đen khổ số nói.
- Trương Chính Đạo? Đánh rắm, lấy tính xấu trước kia của cha hắn, không biết giết bao nhiêu yêu thú, làm sao có thể có giao tình với Thỏ Tử Đoàn? Những năm này Trương Chính Đạo bị phong ấn tu vi, làm sao hắn có thể quen biết thành viên Thỏ Tử Đoàn?
Tào Hùng trợn mắt nói.
- Có lẽ, bọn họ mới quen?
Một tên thuộc hạ suy đoán nói.
- Đánh rắm, đámThỏ Tử Đoàn kia chính là một ổ thổ phỉ, có thể Thỏ Vương cũng tính là thấy qua việc đời, nhưng làm sao có thể vì một người mới gặp, mà đi đắc tội với phủ thừa tướng? Nhất định là bọn họ tâm đầu ý hợp!
Tào Hùng trợn mắt nói.
- Chúng ta, chúng ta cũng không biết!
Người mặc áo đen lo lắng nói.
- Đại nhân, bây giờ chúng ta làm thế nào? Thực lực Thỏ Tử Đoàn hùng hậu, chúng ta cứng đối cứng, chỉ sợ... ?
Một người mặc áo đen lo lắng nói.
Tào Hùng híp mắt nhìn sơn cốc phía xa, thở dài:
- Đều đã đuổi tới đây, tại sao có thể thất bại trong gang tấc! Nếu không cứng được, vậy chúng ta lặng lẽ động thủ!
- Lặng lẽ động thủ?
Vẻ mặt đám người mặc áo đen trở nên căng thẳng.
Trong sơn trại Thỏ Tử Đoàn.
Trương Chính Đạo bị dọa cho run lẩy bẩy, một đám thỏ đực đang liều mạng ra giá tranh đoạt quyền tối nay ngủ cùng bản thân, chuyện này, chuyện này, con mẹ nó làm sao bây giờ? Ta không phải thỏ cái mà!
- Đủ rồi, các ngươi gào thét cái gì?
Thỏ Vương trợn mắt tức giận nói.
- Đại vương, không phải chúng ta ồn ào, vừa rồi Lão Vương cũng đã nói, tâm ý của ai đối với Tiểu Đạo muội muội nặng, sẽ gả Tiểu Đạo muội muội cho người đó, chúng ta vào sinh ra tử với ngươi nhiều năm như vậy, ngươi đều đã cưới mấy người thê thiếp, nhưng chúng ta vẫn còn cô đơn đây này, các huynh đệ đi theo ngươi, ngươi cũng không thể nhìn chúng ta cô độc cả đời được!
Một tên thỏ yêu Nguyên Thần cảnh nói.
- Đúng vậy, đại vương, nếu ngươi có tâm ý với Tiểu Đạo muội muội, tâm ý nặng hơn so với chúng ta, chúng ta không có lời nào để nói, ngươi không có tâm ý với Tiểu Đạo muội muội, vậy ngươi cũng đừng ngăn đón các huynh đệ đi tìm hạnh phúc!
- Đúng vậy, đại vương yêu thích tuyệt thế mỹ thỏ, chúng ta cũng yêu thích!
- Đại vương, ngươi không thể cho Tiểu Đạo muội muội hạnh phúc, thì cũng đừng ngăn cản chúng ta!
Một đám thỏ yêu quở trách, khiến mặt Thỏ Vương đen lại, nhưng để lại Vương Khả phát hiện cơ hội làm ăn to lớn, thẩm mỹ của đám thỏ này thật sự ngược lại với nhân loại? Bộ dạng này của Trương Chính Đạo giống như quỷ vậy, thế mà bọn họ tranh đoạt thành dạng này? Đây không phải là cơ hội trời cho? Không phải là cơ hội đưa tới cửa cho ta kiếm tiền sao?
Mắt thấy Thỏ Vương vẫn muốn tranh đoạt quyền phối ngẫu với đám thỏ yêu, Vương Khả lập tức ngắt lời nói.
- Các vị, các vị, Thỏ Vương, các vị thỏ huynh, xin đừng vì muội muội ta mà tổn thương hòa khí!
Vương Khả lập tức nói.
- Hả?
Tất cả mọi người nhìn về phía Vương Khả.
- Thỏ Vương, còn có các vị thỏ huynh nữa, ta làm huynh trưởng khẳng định không thể nhìn muội muội chịu khổ, sính lễ là nhất định phải có, sính lễ trở thành đồ cưới, cho ta muội muội làm của hồi môn, ta nghĩ mọi người cũng không bài xích! Dù sao, nàng cũng là tuyệt thế mỹ thỏ, các ngươi không thể để cho nàng chịu khổ cùng các ngươi được, ít nhất phải cho nàng một chút bảo đảm cơ bản, có đúng không?
Vương Khả mở miệng nói.
- Lão Vương, sính lễ không quan trọng, mấu chốt là ngươi muốn bao nhiêu mới tính là đủ tâm ý?
Thỏ Vương trầm giọng nói.
- Thỏ Vương, đưa sính lễ như nào là chuyện của các ngươi, ta có một đề nghị, không biết các vị cảm thấy thế nào!
Vương Khả mở miệng nói.
- Ồ?
Đám thỏ nhìn về phía Vương Khả.
- Chúng ta dùng đấu giá định thắng thua, Thỏ Vương, ngươi cũng có mấy vị thê thiếp rồi, chắc hẳn cũng không muốn khó làm các huynh đệ, chúng ta đấu giá định thắng thua, ai trả giá cao, ta sẽ hứa gả muội muội cho hắn!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Đấu giá?
Chúng thỏ nhìn về phía Vương Khả.
- Không sai, ngươi tranh ta hô như này đễ tổn thương hòa khí, mọi người đừng nhao nhao, cũng đừng mở miệng nói nữa, muốn dùng sính lễ như nào cưới muội muội ta, thì bản thân tự chuẩn bị tốt linh thạch đi, không ai nhìn ai ra giá bao nhiêu, đợi mọi người chuẩn bị xong, chúng ta sẽ mở thầu, sính lễ của ai nhiều, muội muội ta sẽ gả cho người đó!