Bất Diệt Thần Vương

Chương 1201: Muốn sính lễ




Thỏ Vương nói thẳng.

Thỏ Vương không che giấu, đi thẳng vào vấn đề.

Trương Chính Đạo càng biến sắc, chuyện này, muốn ta và ngươi sinh một tổ thỏ con sao? Làm sao sinh?

- Đại vương, ngài uống nhiều rượu rồi?

Mấy tên thỏ yêu lập tức tiến lên ngăn cản.

- Ta không uống nhiều, về sau, Tiểu Đạo muội muội chính là đại vương phi của các ngươi, ta đã nhìn ra, đám người các ngươi đều có ý đồ với Tiểu Đạo muội muội, đừng mơ nữa, nàng là của ta, về sau đại vương sẽ tìm vợ cho các ngươi, các ngươi bỏ cái ý nghĩ đó đi, ta muốn Tiểu Đạo muội muội!

Thỏ Vương lập tức kêu lên.

- Đại vương, ngươi không thể như vậy, ngươi uống nhiều rồi!

Một đám thỏ yêu lập tức lo lắng nói.

Vương Khả trợn mắt nhìn về phía Thỏ Vương và một đám thỏ yêu đang cãi lộn. Sau đó quay đầu nhìn về phía Trương Chính Đạo biến hóa xấu xí như quỷ, quả nhiên thế giới của thỏ không giống bình thường, đây là khuynh quốc khuynh thành sao? Đây là bắt đầu tranh đoạt phối ngẫu?

Thỏ Vương uống say? Không có khả năng, nó là giả bộ say rượu, xác định quyền phối ngẫu Trương Chính Đạo, diệt sắc tâm của đám thỏ yêu. Con mẹ nó, đây là giả say mà.

Lão đại và các tiểu đệ đánh nhau, muốn cướp Trương Chính Đạo?

Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo, sắc mặt Trương Chính Đạo cũng cứng đờ, bởi vì, Thỏ Vương và một đâm thỏ yêu đang thật sự cãi vã.

- Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ buổi tối ta còn phải ngủ cùng?

Trương Chính Đạo trợn mắt nhìn về phía Vương Khả.

- Oan ức một lần, rất nhanh sẽ trôi qua! Dù sao, người ta cũng giúp ngươi xoá bỏ ấn ký truy tung.

Vương Khả an ủi.

- Đánh rắm!

Trương Chính Đạo lập tức gấp đến toàn thân phát run.

Con mẹ nó, ta chỉ biến thành con thỏ mà thôi, sao lại phải làm phi tử của Thỏ Vương? Ta không bị bệnh.

- Vậy ngươi có thể làm sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Dù sao cũng không được, cùng lắm thì ta chạy trốn!

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

- Ngươi trốn được sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Trương Chính Đạo:

Trong cái yêu quật này có sáu tên yêu thú Nguyên Thần cảnh và không ít Đan Anh cảnh, như này trốn cái rắm à, nhưng không phản kháng, ta cũng không thể ngủ cùng.

- Nghe ta, phối hợp với ta!

Vương Khả nói.

Trương Chính Đạo có chút hoài nghi nhìn Vương Khả một chút, nhưng vẫn gật đầu.

- Thỏ Vương, các vị thỏ huynh, không nên tranh cãi! Muội muội ta gả cho ai, ta làm chủ, huynh trưởng như cha, ta đã đồng ý với cha của muội muội ta, nhất định phải nở mày nở mặt gả nàng đi!

Vương Khả lập tức mở miệng nói.

Trong lúc nhất thời, tất cả thỏ yêu đều nhìn về phía Vương Khả.

- Lão Vương, ngươi nói cái gì?

Thỏ Vương nhíu mày, không thoải mái nói.

Ta ở bên này ứng phó huynh đệ dưới tay đã không dễ dàng, ngươi còn thêm phiền cho ta.

- Thỏ Vương, các vị thỏ huynh, các ngươi đừng tranh, người muội muội ta hâm mộ chính là Thỏ Vương, cho nên ta cũng hi vọng các ngươi tôn trọng quyết định của muội muội ta!

Vương Khả mở miệng nói.

- Cái gì?

Đám thỏ yêu lập tức không thoải mái.

- Lão Vương nói hay lắm! Nghe thấy không, nghe thấy không, không phải bổn đại vương không cho các ngươi cơ hội, mà là các ngươi vốn không có cơ hội!

Thỏ Vương lập tức quay đầu đắc ý nói.

Đám thỏ yêu lập tức đỏ hồng mắt.

- Thỏ Vương, ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, mặc dù muội muội ta hâm mộ ngươi, nhưng ngươi phải biết, huynh trưởng như cha, cuối cùng muội muội ta gả cho ai, là ta quyết định!

Vương Khả mở miệng nói.

- Hả?

Đám thỏ nhìn về phía Vương Khả.

- Ngươi có ý gì?

Thỏ Vương cau mày nói.

- Thỏ Vương, ta là người, muội muội ta muốn gả đi, cũng cần dựa theo quy củ của ta, nhân tộc chúng ta gả cưới, thế nhưng là mặt mày rạng rỡ, ngươi muốn muội muội ta và ngươi sinh một tổ thỏ con, thì ngươi cũng không thể bạc đãi muội muội ta được?

Vương Khả mở miệng nói.

- Ý của ngươi là... ?

Thỏ Vương cau mày nói.

- Ngươi cưới muội muội ta, về sau bắt nạt muội muội ta thì sao?

Vương Khả trầm giọng nói.

- Sẽ không, ta có tiếng ôn nhu! Mặc dù mấy vị thê thiếp khác của ta không ở nơi này, nhưng mọi người đều biết!

Thỏ Vương lập tức đắc ý nói.

- Không được, ngươi nhất định phải cho muội muội ta một cái bảo đảm mới được!

Vương Khả nói.

- Lão Vương, ngươi nói đi, ngươi muốn như thế nào mới bằng lòng gả muội muội cho ta!

Thỏ Vương cất cao giọng nói.

- Cưới muội muội ta, phải cho muội muội ta sính lễ mới được!

Vương Khả nói.

- Sính lễ?

Lông mày Thỏ Vương nhíu lại.

- Các ngươi không biết sao? Nhân tộc chúng ta có quy củ, kết hôn phải có sính lễ. Nhà trai sẽ mang sính lễ đến hỏi nhà gái, đương nhiên, ta chỉ có một người muội muội này, nên ta sẽ không giữ lại một phân một hào, toàn bộ cho muội muội ta! Coi như là của hồi môn cho nàng mang về, ngươi định tặng bao nhiêu sính lễ?

Vương Khả nhìn về phía Thỏ Vương.

- Tặng bao nhiêu sính lễ?

Thỏ Vương cau mày nói.

- Ngươi tặng sính lễ to như nào, đại biểu tâm ý ngươi nặng như thế, tâm ý đây đủ, ta sẽ gả muội muội cho ngươi, đương nhiên, nếu ngươi không coi muội muội ta là chuyện đáng kể, tặng sính lễ quá nhỏ, vậy liền xin lỗi rồi, ta sẽ tìm người khác, các vị thỏ huynh đang ngồi ở đây tặng sính lễ như nào! Sính lễ chính là tâm ý của các ngươi! Ai có đủ tâm ý, thì muội muội ta và hắn mới có thể hạnh phúc! Thỏ Vương, ngươi sẽ không hẹp hòi chứ! Vương Khả nhìn về phía Thỏ Vương.

Thỏ Vương còn chưa kịp mở miệng, một con thỏ yêu ở bên cạnh đã lập tức kêu lên:

- Ta tặng một trăm vạn cân linh thạch làm sính lễ!

- Ta tặng hai trăm vạn cân linh thạch!

- Ta tặng ba trăm vạn cân linh thạch!

Trong lúc nhất thời, đám thỏ yêu đều điên lên, vì có thể lấy được Trương Chính Đạo, cả đám liên tục kêu gảo.

Thỏ Vương:

Mặt Trương Chính Đạo đen lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi, ngươi như này là muốn ép ta làm gái, muốn bán ta lấy giá cao sao? Con mẹ nó, tối nay ta không tránh khỏi kết cục phải hầu hạ ư?

Đỉnh một ngọn núi.

Tào Hùng mang theo một đám người mặc áo đen, cùng nhìn về một cái sơn cốc bí ẩn ở phía xa.

Một người mặc áo đen đứng trước mặt bẩm báo.