Bất Diệt Thần Vương

Chương 1203: Đến cạnh tiêu a




Vương Khả trịnh trọng nói.

Trương Chính Đạo ở một bên trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi thật sự bán ta sao? Lại còn muốn công khai ghi giá?

- Hai bên không tranh? Cuối cùng nhìn kết quả?

Thỏ Vương trầm giọng nói.

- Đúng, đưa ra sính lễ như nào, hoàn toàn dựa vào các vị nguyện ý bỏ ra bao nhiêu đối với muội muội ta, ta sẽ so sánh, nói thí dụ như, mọi người trả giá, mỗi vị thỏ huynh đều ra một nghìn cân linh thạch, mà Thỏ Vương ngươi ra giá một nghìn một trăm cân linh thạch làm sính lễ! Thì ngươi chính là người thắng, đến lúc đó mở thầu, không ai được nói lại một chữ "Không", để Thỏ Vương vui vẻ lấy Tiểu Đạo muội muội ta về nhà làm vợ, thế nào?

Vương Khả nói.

- Một nghìn một trăm cân linh thạch là đủ rồi?

Thỏ Vương kinh ngạc nói.

- Ta không biết bao nhiêu tiền, toàn bộ dựa vào ý nguyện của bản thân mọi người, ta không ép buộc! Mọi người cứ tuỳ ý, dù sao, trả giá thấp cũng là náo nhiệt một chút, vị thỏ huynh nào trả giá cao, liền ôm mỹ thỏ về!

Vương Khả cười nói.

- Người trúng thầu cưới được Tiểu Đạo muội muội! Vậy người không trúng thì sao? Tiền của bọn hắn làm thế nào?

Thỏ Vương cau mày nói.

- Không trúng thâu, đương nhiên không lấy một xu, trả nguyên số! Ta tới gả muội muội, chứ không phải bán muội muội! Thỏ Vương lời này của ngươi... !

Vương Khả cười nói.

Trương Chính Đạo ở một bên, sầm mặt lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi làm như này không phải là đang bán ta sao? Bán quyền thị tẩm ta, ngươi đang làm mai cho một đám thỏ thì có!

Trong lúc nhất thời, đâm anh em thỏ lập tức xoa tay.

- Tốt, Lão Vương, ngươi nói tốt lắm! Phương pháp kia rất tốt!

- Đại vương, chúng ta không chơi xấu, tự mình nhìn tâm ý mình được không?

- Đại vương, chúng ta không muốn tranh giành đến mức mặt đỏ tía tai, mọi người đều là huynh đệ, không thể tổn thương hòa khí!

- Không sai, nếu ta không trúng thầu, ta chấp nhận, tâm ý ai nhiều hơn so với ta, người đó ôm mỹ thỏ về!

Một đám thỏ yêu liên tục gật đầu.

Thỏ Vương trầm mặc một lúc, mặc dù có chút không cam tâm, thế nhưng bản thân là đại ca, cũng nên chú ý tướng ăn một chút, bằng không về sau làm sao dẫn dắt anh em?

- Được, Lão Vương, cứ làm như thế đi!

Thỏ Vương trầm giọng nói.

- Đại vương vạn tuết Một đám thỏ yêu lập tức kích động nói.

- Tốt, vậy chúng ta tìm gian phòng, ta và muội muội ta chờ mọi người chuẩn bị sính lễ được không? Mọi người đừng nói bản thân đưa ra giá như nào, miễn cho việc ganh đua lẫn nhau tổn thương hòa khí! Các ngươi biết dùng vòng tay trữ vật không? Nếu không ta giúp các ngươi?

Vương Khả nhìn về phía đám thỏ yêu.

- Yên tâm, đến tu vi như chúng ta, có thể dùng vòng tay trữ vật!

Thỏ Vương trầm giọng nói.

- Vậy là tốt rồi, như vậy ta mang muội muội ta vào trong phòng kia chờ đợi mọi người, mọi người dán nhãn hiệu lên trên vòng tay trữ vật cho tốt, bên trên nhãn hiệu là tên của các vị! Tiền nhiều tiền ít không quan trọng, mọi người dùng hết tâm ý là được!

Vương Khả nói.

- Được!

Đám thỏ yêu gật đầu một cái.

Vương Khả nhìn đám thỏ yêu xoa tay, suy nghĩ, luôn cảm thấy còn chưa đủ, phải cho mọi người thêm chút lửa mới được.

- Đúng rồi, ta nói lại một chút, sính lễ các ngươi đưa ra, ta không lấy một xu, toàn bộ cho muội muội ta làm đồ cưới! Nói cách khác, vô luận các ngươi bỏ ra sính lễ bao nhiêu, chờ lúc cưới Tiểu Đạo muội muội của ta về, cũng sẽ lấy luôn sính lễ của các ngươi về nhà, các ngươi một chút tổn thất cũng không có, chỉ nhiều hơn một cái đó là sính lễ trở thành đồ cưới, về sau để muội muội ta trông coil Vương Khả nói.

Có lẽ đầu đám thỏ yêu không đủ linh hoạt, nhưng qua lời Vương Khả nói, trong nháy mắt đã hiểu rõ toàn bộ. Cái sính lễ gì đó, bỏ ra rồi cũng sẽ trở về! Ta lại không tổn thất gì. Vừa rồi ta còn nghĩ bỏ ra một chút sính lễ, hiện tại ta đã hiểu, ta bỏ ra nhiều hay ra ít không quan trọng, nếu như bỏ ra ít, Tiểu Đạo muội muội sẽ bị con thỏ khác ôm trở về phòng, như vậy sao được?

- Lão Vương, chúng ta đã biết! Ngươi yên tâm, ta thể cưới muội muội ngươi!

Một con thỏ yêu kích động nói.

- Đánh rắm, phải là ta cưới Tiểu Đạo muội muội!

Lại một con thỏ yêu khác kêu lên.

- Hừ, đến lúc so tài xem thực hư, xem tâm ý ai đối với Tiểu Đạo muội muội nặng!

Lại một con thỏ yêu kêu lên.

Trong lúc nhất thời, nhóm thỏ yêu đều kìm nén một cỗ tỉnh thần.

- Tiểu Đạo, chúng ta đi vào trong phòng chờ, chờ chút nữa mọi người đến đưa sính lễ, ngươi cần phải cảnh giác cao độ, ai có tâm ý đối với ngươi, đến lúc đó vừa nhìn sẽ biết ngay, chọn được phu quân rồi, ngươi nhất định phải hảo hảo hồi báo ân tình của phu quân, nhất định phải hung hăng sinh cho hắn mấy ổ nhỏ con mới được!

Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo nói.

Trương Chính Đạo trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, mẹ ngươi chứ, ngươi mới cùng bọn hắn sinh mấy ổ thỏ con ấy!

Tức giận thì tức giận, nhưng giờ phút này Trương Chính Đạo không dám thở mạnh một cái, bởi vì Trương Chính Đạo hiểu, chỉ cần mình bại lộ thân phận, đám thỏ đực động dục này, sẽ tươi sống xé xác bản thân.

Chuyện này phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ, ta phải thực sự sinh một tổ nhỏ con cho đám lão thỏ này mới có thể đi hay sao?

Sơn trại Thỏ Tử Đoàn! Trong một gian phòng gần nước.

Trương Chính Đạo biến thành thỏ phấn hồng bước vào trong phòng cùng Vương Khả, trong lúc chờ đợi, hai người dựng lên một cái Âm Chướng Trận, đề phòng có người dùng thần thức dò xét.

- Vương Khả, ngươi dám bán ta, con mẹ ngươi bị bệnh à, một đám thỏ làm loạn, ngươi cũng muốn ta làm loạn sao? Ta không đi thị tẩm, còn muốn ta sinh một tổ thỏ con sao? Mẹ ngươi chứ! Trương Chính Đạo tức nổ phổi nói.

- Ngươi biết cái gì, không thấy ta chọn gian phòng toàn nước này làm phòng nghỉ cho ngươi sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Nơi này thì sao?

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

- Đâu phải ngươi chỉ có thể biến thành thỏ, không phải ngươi biết cầm thú biến, có thể biến thành con khác sao? Biến thành con rắn nước, lập tức lặng lẽ trốn đi!

Vương Khả chỉ vào hồ nước bên cạnh nói.