Bất Diệt Thần Vương

Chương 1197: Tiểu Đạo muội muội




- Không được, yêu thú mở đại hội, hai người chúng ta đi qua nhất định sẽ gặp nguy hiểm, khẳng định bọn chúng sẽ hoài nghi ta, đúng rồi, không phải ngươi biến bảy mươi hai phép biến hoá sao?

Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.

- Ta?

Trương Chính Đạo trợn mắt.

Ta vẫn chưa luyện tốt đệ nhất biến, cầm thú biến kia!

- Đừng quản nhiều như vậy, ngươi trước biến một cái, vượt qua cửa ải khó khăn này lại nói!

Vương Khả nói.

- Ta biến thành cái gì?

Trương Chính Đạo lo lắng nói.

- Biến thành con thỏ, nhìn bầy yêu thú kia, dường như thỏ yêu cầm đầu, biến ra con thỏ đi, đễ thân cận hơn một chút!

Vương Khả nói.

- Được!

Trương Chính Đạo gật đầu một cái.

- Biến!

- Oanh!

Một trận sương mù tán đi, chỉ thấy, Trương Chính Đạo đã biến thành một con thỏ to lớn.

Chỉ là, con thỏ này tròn vo, bởi vì lúc trước ngụy trang thành người phụ nữ mập mạp mặc quần áo màu hồng, nên bây giờ con thỏ cũng có bộ lông màu phấn hồng, toàn thân mập mạp tròn trịa, ngực phồng lên.

Vương Khả vừa nhìn thấy bộ dạng này, khuôn mặt đã giật giật, ngươi, ngươi biến thứ đồ chơi gì vậy? Là thỏ ác quỷ sao? Dọa chết người rồi.

- Còn không đáp lời, núp trong bóng tối lén lén lút lút, không coi Thỏ Tử Đoàn chúng ta ra gì sao?

Con thỏ yêu nơi xa nổi giận nói.

- Thỏ Tử Đoàn?

Trương Chính Đạo trở thành con thỏ béo màu phấn hồng biến sắc.

Sắc mặt Vương Khả cũng cứng đờ, tại sao lại đụng phải?

Thế nhưng đụng vào thì đụng vào. Nhìn thấy một nhóm lớn yêu thú bên cạnh muốn vọt tới, Vương Khả chỉ có thể kiên trì kêu lên:

- Chúng ta là nghe danh mà đến!

Chỉ thấy, Vương Khả mang theo Trương Chính Đạo đã biến thành con thỏ cao bằng một người đi ra khỏi bụi cỏ.

Vừa ra khỏi bụi cỏ, đám yêu thú lập tức lạnh lùng nhìn về phía Vương Khả.

- Người?

Một con báo yêu dữ tợn nhìn về phía Vương Khả.

- A, không sai, ta là người, nhưng nàng là yêu, chúng ta vì nghe danh mà đến! Quấy rầy nhã hứng của các vị!

Vương Khả lập tức nói.

Tất cả yêu thú lập tức nhìn về phía Trương Chính Đạo biến thành con thỏ lớn màu phấn hồng.

Mặc dù Trương Chính Đạo biến thành con thỏ cực kỳ quái dị, nhưng cuối cùng vẫn biến thành thỏ. Trong nháy mắt, thỏ yêu ở bốn phía buông lỏng cảnh giác. Ít nhất là đồng loại.

- Hít, thô thật là xinh đẹp!

Bỗng nhiên một con thỏ yêu nhìn Trương Chính Đạo nói.

- Hả?

Vương Khả sững sờ, ngươi đang nói ai?

Trương Chính Đạo cũng lộ vẻ mặt không hiểu.

Mà thỏ yêu ở bốn phía, lại từng con quãng tới ánh mắt kinh ngạc.

- Không sai, ngươi nhìn, bộ lông màu phấn hồng, dáng người nở nang, còn có khuôn mặt mị hoặc kia nữa, từ lúc ta ra đời đến nay, vẫn chưa gặp qua con thỏ nào xinh đẹp như vậy!

Lại một con thỏ yêu sáng mắt lên nói.

- Mau tránh ra, tránh ra, đừng dọa mỹ thỏ* của chúng ta!

* mỹ thỏ: ý nghĩa giống như mỹ nhân.

Lại một con thỏ yêu lập tức quở trách những yêu thú khác.

Trong lúc nhất thời, một đám thỏ yêu nhìn Trương Chính Đạo, trong mắt đều toát ra ham muốn mãnh liệt thời kỳ động dục.

Vương Khả:

Trương Chính Đạo:

Chuyện này, chuyện này là ý gì? Mắt các ngươi mù rồi sao? Bộ dạng này của Trương Chính Đạo giống như quỷ vậy, các ngươi lại còn nói hắn là mỹ thỏ? Tương đương với mỹ nhân của nhân loại?

Các ngươi có thẩm mỹ hay không vậy? Hoặc có lẽ là, thẩm mỹ của thỏ đều là ngược lại?

- Không biết vị cô nương này tên là gì?

Một con thỏ yêu lập tức ân cần mở miệng nói.

Trương Chính Đạo:

Ngươi coi ta là thô cái sao?

Thời điểm Trương Chính Đạo đang muốn giải thích, đột nhiên nơi xa truyền đến một tiếng la lên.

- Mau nhìn, bên kia có ánh lửa! Khả năng Vương Khả, Trương Chính Đạo ở bên kia! Tiếng la rất sốt ruột, khiến Vương Khả, Trương Chính Đạo lập tức biến sắc. Người mặc áo đen truy sát đến?

- À, đây là muội muội kết bái của ta, gọi là 'Tiểu Đạo) lúc đầu nghe nói Thỏ Tử Đoàn ở đây, nên hâm mộ tới bái kiến, lại không nghĩ tới, trên đường gặp kẻ xấu, muốn bắt muội muội của ta làm đồ ăn, ta và muội muội ta một đường chạy trốn, không ngờ dẫn kẻ xấu tới đây, kẻ xấu muốn ăn muội muội ta, xin Thỏ Tử Đoàn anh hùng cứu muội muội ta!

Vương Khả lập tức lộ vẻ mặt ai thán.

Trương Chính Đạo trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, từ lúc nào mà ta biến thành muội muội của ngươi? Ngươi đang diễn quá rồi đấy?

Vương Khả vừa nói xong, thỏ yêu bên trong đám yêu thú lập tức giận dữ.

- Ai dám ăn Tiểu Đạo muội muội của ta, muốn chết sao!

Một con thỏ yêu trợn mắt.

- Tiểu Đạo muội muội chờ một lát, chúng ta giúp ngươi đánh lui kẻ địch!

- Tiểu Đạo muội muội, xem ta!

Một đám thỏ yêu lập tức nổi giận mà lên, muốn anh hùng cứu mỹ nhân.

Cửa sơn lâm thôn trại!

Năm người mặc áo đen căn cứ ấn ký truy tung chạy thẳng đến chỗ lửa trại!

Năm người vừa chạy đến lập tức ngơ ngác, trước mắt là tình huống gì vậy? Một đám thỏ khí thế hung hăng vây quanh chúng ta?

- Rống, chính là các ngươi muốn ăn Tiểu Đạo muội muội của ta?

Một con thỏ yêu quát.

Đám người mặc áo đen ngơ ngác, ai muốn ăn Tiểu Đạo muội muội của ngươi?

- Chúng ta là thị vệ phủ thừa tướng Đại Thiện Hoàng Triều, đám yêu thú các ngươi muốn ngăn chúng ta? Muốn tìm cái chết sao?

Một người mặc áo đen trầm giọng nói.

Vương Khả và Trương Chính Đạo ở phía sau bầy yêu thú, nhìn nhau một cái, phủ thừa tướng?

- Chẳng lẽ là tên khốn Tây Môn Tĩnh?

Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.

- Nhìn kỹ hãng nói!

Vương Khả lắc đầu.

- Ta kkông cần biết các ngươi là ai, dám tìm Tiểu Đạo muội muội của ta gây phiền phức, vậy chính là tự tìm cái chết! Một con thỏ yêu trợn mắt nói.

- Ông!

Trong mắt thỏ yêu phát ra từng đợt hồng quang, bay thẳng đến chỗ năm người mặc áo đen.

- Cẩn thận yêu thuật!

Một người mặc áo đen sợ hãi kêu lên.

Nhưng đã muộn, có hai người mặc áo đen trúng chiêu.

- Rống!

Một đám thỏ yêu lập tức nhào tới.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Nhất thời, mảnh sơn lâm kia liền vang lên tiếng đánh nhau.

Trong năm người mặc áo đen, có bốn người là Nguyên Anh cảnh cao giai, một người là Nguyên Thần cảnh, thực lực cực mạnh, cho dù bị một đám thỏ yêu vây công, cũng không rơi vào thế hạ phong.