Bất Diệt Thần Vương

Chương 1101: Cuộc chiến trả thù




- Vương Khả, ngươi có bệnh sao, ngươi nói thẳng là Điền Sư Trung đi, nói kẻ thù của Tử Bất Phàm làm gì! Ngươi không thể nói thẳng ra trong một lần sao?

Long Huyết rống lên.

- Điền Sư Trung mới là kẻ thù của giáo chủ, ngươi là bạn thuở nhỏ của giáo chủ! Ngươi cũng không phải kẻ thù, chính ngươi tự nhận thân phận làm gì?

Vương Khả trừng mắt nói.

Long Huyết: “... !"

Bạn thuở nhỏ con mẹ ngươi, ngươi mới là bạn thuở nhỏ!

Bang bang!

Tử Bất Phàm và Chu Hồng Y va chạm lên lĩnh vực thiên sư.

- Chúng ta không vào được?

Chu Hồng Y kinh ngạc nói.

- Lão Chu, các ngươi đừng quản ta, đây là lĩnh vực thiên sư Trương Thiên Sư lưu lại. Ngươi nhìn xem nguyên thần của Trương Thiên Sư còn ngồi ở đó, các ngươi không vào được! Ta ở đây thật an toàn, các ngươi không cần lo lắng, mau giải quyết kẻ thù đi!

Vương Khả nói.

- Các ngươi làm sao đi vào?

Tử Bất Phàm trừng mắt khó hiểu nói.

- Ách bên kia có cửa vào, chúng ta đi theo đó vào!

Vương Khả chỉ một đống cửa cách đó không xa.

Chu Hồng Y: *... !"

Tử Bất Phàm: “... !"

Long Huyết: “... !

Điền Sư Trung: “... !"

Vương Khả ở trong lĩnh vực thiên sự quả thật rất an toàn. Long Huyết dùng một kích toàn lực cũng chỉ tạo ra chút gợn sóng, chúng ta trong thời gian ngắn làm sao phá vỡ?

Bốn người nhìn cảnh tượng quỷ dị trong lĩnh vực thiên sư, nháy mắt nhìn lẫn nhau.

- Điền Sư Trung? Thật sự nhiều năm không gặp rồi, ngươi còn muốn đánh lén ta?

Tử Bất Phàm lộ vẻ mặt đây sát khí, nói.

- Xem là như vậy đi, chỉ là cuối cùng vẫn có sơ hở, hành tung của ta vậy mà bị Vương Khả phát hiện trước! Long Ô, hi vọng ngươi vẫn tốt!

Vẻ mặt Điền Sư Trung lạnh như băng nói.

- Long Huyết, ngươi muốn đánh lén giáo chủ, còn muốn đánh lén ta?

Chu Hồng Y mắt lạnh nhìn Long Huyết phía xa.

Long Huyết hí mắt nhìn thế cục trước mắt, lần này bị Vương Khả kéo lên đài, thật đúng là đáng giận, nhưng việc đã đến nước này, cũng không thể che giấu.

- Điền Sư Trung, ngươi muốn động đến Tử Bất Phàm?

Long Huyết trầm giọng nói.

- Sao hả? Ngươi muốn giành với ta?

Điền Sư Trung lạnh lùng nói.

- Không, ta đối phó Chu Hồng Y, ngươi phụ trách Tử Bất Phàm, sao hả?

Long Huyết nhìn Điền Sư Trung.

- Ha, ha ha ha, muốn hợp tác với ta? Thật đúng là buồn cười!

Điền Sư Trung cười lạnh nói.

Tuy thần tình Điền Sư Trung rất khinh thường, nhưng lại đi đến trước mặt Tử Bất Phàm, rõ ràng đã tiếp nhận đề nghị của Long Huyết.

Long Huyết lạnh lùng nhìn Chu Hồng Y:

- Tiên Thiên Ma Chủng của Long Cốt, ngươi không xứng có được, ngươi đoạt lấy, vậy ngươi hãy làm phân thân của ta đi!

- Làm phân thân của ngươi? Long Huyết, ngươi thật nghĩ rằng bản thân thiên hạ vô địch sao? Huyết hải rất mạnh hả? Hôm nay, ta sẽ nấu khô huyết hải của ngươi!

Chu Hồng Y lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, phía sau Chu Hồng Y bỗng nhiên hiện lên một Hỏa Long Nguyên Thần.

Gừi Hỏa Long Nguyên Thần rít gào, nháy mắt hiện ra vô số ngọn lửa. Đồng thời, mặt đất bốn phía huyết hải nháy mắt hiện ra gai xương. Phía trên gai xương có ngọn lửa quấn quanh, giống như đặt biển máu vào trung ương.

- Không biết tự lượng sức mình!

Long Huyết gào to đánh tới.

Chu Hồng Y nhất thời đánh vào huyết hải, một quyền ầm ầm đánh ra.

â Am! Hai đại cường giả Nguyên Thần Cảnh nhất thời đánh nhau, hình thành dư âm thật lớn, nổi lên sóng máu cuồn cuộn ngập trời.

Đồng thời, Hỏa Long Nguyên Thần rít gào, hiện lên ngọn lửa ngập trời, nháy mắt bức lui sóng máu.

Trong lúc nhất thời, trong huyết hải hiện lên gai xương ngọn lửa, trong nháy mắt, tất cả trong huyết hải đều là ngọn lửa, giống như lời Chu Hồng Y nói, ngọn lửa khổng lồ muốn nấu cạn huyết hải.

Âm âm ảm!

Long Huyết, Chu Hồng Y chiến đấu hung mãnh với nhau.

Tử Bất Phàm lấy ra quyền trượng Lôi Âm, pháp tượng Như Lai Phật Tổ hiện ra bốn đôi cánh tay sau lưng, mười cánh tay như lai, thể hiện chiến ý ngập trời.

- Ta còn chưa kịp tìm ngươi, ngươi đã tự mình đến rồi? Đến rồi thì đừng đi nữa! Thù làm nhục ta năm đó, ta phải trả gấp trăm lần!

Tử Bất Phàm vung lên quyền trượng lôi âm, nháy mắt mây đen dày đặc, vô số lôi điện bắn vào trong phật luân sau đầu Như Lai Phật Tổ.

Điền Sư Trung lạnh lùng:

- Đại Nhật Như Lai Thần Công mà thôi, ta cũng biết!

Khi nói chuyện, hai tay Điền Sư Trung chắp thành chữ thập, trong nháy mắt, phía sau đột nhiên xuất hiện pháp tượng nguyên thần thật lớn, cũng là pháp tượng Như Lai Phật Tổ. Pháp tượng Như Lai Phật Tổ trông thật nghiêm túc, quanh thân tỏa ra kim quang vạn trượng, phật luân sau đầu giống như một vòng thái dương, vàng rực, bùng lên ngọn lửa màu vàng.

- Năm đó các ngươi thẩm vấn ta, dùng sinh mệnh Thánh Tử, bức ta viết công pháp. Hơn trăm năm qua, ngươi vậy mà luyện Đại Nhật Như Lai Thần Công của ta?

Sắc mặt Tử Bất Phàm khó coi nói.

- Xem như vậy đi, ngươi cảm thấy là Như Lai Phật Tổ ta dùng Canh Kim Chỉ Hỏa luyện lợi hại hay là Như Lai Phật Tổ ngươi dùng Nam Minh Li Hỏa luyện lợi hại?

Điền Sư Trung lạnh lùng nói.

â Am! Hai pháp tượng Như Lai Phật Tổ va chạm phật luân sau lưng, phát ra lửa ngập trời, một là vàng rực rõ, một là màu lam u ám.

Hai Như Lai Phật Tổ đối chọi gay gắt, tận lực thể hiện uy thế vô địch.

Mấy vạn tà ma bốn phía, dưới hơi thở cường đại của hai Như Lai Phật Tổ, lại không thể tiến lên bước Long Tiên Trấn! Vực sâu!

Hai pháp tượng Như Lai Phật Tổ va chạm ầm ầm, một luồng khí khủng bố xông kích ra, hình thành một đám mây hình nấm khủng bố. Giờ khắc này, nào có tà ma nào có thể đến gần? Tất cả mọi người không ngừng lui về phía sau.

Chiến đấu của Nguyên Thần Cảnh rất khủng bố, lại còn là hai cao thủ trong Nguyên Thần Cảnh, tu luyện Đại Nhật Như Lai Thần Công, ai có thể hỗ trợ?

2 Am! Hai Như Lai Phật Tổ giằng co nhau, ai cũng không nhường ai.

- Điền Sư Trung, một đệ tử đạo môn ngươi lại tu luyện công pháp Phật môn?

Sắc mặt Tử Bất Phàm khó coi nói.

- Một tà ma như ngươi cũng không phải tu luyện công pháp Phật môn sao? Đại Nhật Như Lai Thần Công, đây là thẩm vấn từ trong miệng ngươi, hơn trăm năm rồi, ngươi cảm thấy ta tu luyện tốt hay là ngươi tu luyện tốt hơn? Canh Kim Chỉ Hỏa!

Điền Sư Trung lạnh lùng nói.

^ Am! _