Bất Diệt Thần Vương

Chương 1082: Ma Thập Bát




- Thể chất ngục hỏa, Hỏa Long Nguyên Thần? Khó trách, khó trách, người thể chất ngục hỏa, mạnh mẽ nhất thời, lại thường có tin tức chết bất đắc kỳ tử truyền đến, thể chất này của ngươi... !

Sắc mặt Tử Bất Phàm khó coi nói.

- Ta mặc kệ thể chất ngục hỏa gì, hiện tại ta rất tốt, cũng không có việc gì. Vương Khả, ngươi dẫn ta đi tìm Mộ Dung Lão Cẩu, ta phải tìm về Thanh Nhi!

Chu Hồng Y trừng mắt nói.

- Lão Chu, ngươi bình tĩnh chút đi, Niếp Thanh Thanh cũng vì tốt cho ngươi. Còn nữa, giáo chủ, ngươi giúp ta khuyên nhủ hắn đi. Niếp Thanh Thanh trước khi là mời ngươi đến hỗ trợ, ngươi xem trạng thái này của lão Chu, giống như bị bệnh chó dại vậy!

Vương Khả kêu lên.

Thần sắc Tử Bất Phàm phức tạp:

- Tuyết Ma Sơn cũng không phải nơi tốt đẹp gì. Niếp Thanh Thanh cũng biết nơi đó, nàng vì Chu Hồng Y, không để tâm đến sinh tử của mình, dứt khoát tiến vào. Lúc trước ta vẫn cảm thấy Niếp Thanh Thanh không xứng với Chu Hồng Y, hiện tại ta mới biết mình sai lầm rồi!

- Tuyết Ma Sơn? Địa phương kia cửu tử nhất sinh, Vương Khả, ngươi không mang ta đi tìm Mộ Dung Lão Cẩu, ta tự mình đi!

Chu Hồng Y lạnh lùng nói.

Nói xong Chu Hồng Y đột nhiên choáng váng, ôm đầu.

- Chu Hồng Y!

Tử Bất Phàm nhất thời lo lắng đỡ lấy Chu Hồng Y.

- Ngươi xem đi, ngươi xem đi, chính mình đã như vậy rồi, còn không để Niếp Thanh Thanh đi!

Vương Khả nhất thời khuyên nhủ.

- Ai muốn chết, cho dù ta chết cũng không muốn Thanh Nhi đi mạo hiểm!

Chu Hồng Y trừng mắt nói.

- Ách, ngươi chết quả thật dễ dàng, nhưng ngươi có nghĩ đến chuyện sau khi ngươi chết không?

Vương Khả hỏi.

- Sau khi ta chết?

- Đúng vậy, ngươi cảm thấy Niếp Thanh Thanh sẽ thế nào sau khi nhìn thấy ngươi chết?

Vương Khả hỏi.

Sắc mặt Chu Hồng Y trở nên khó coi.

- Không có gì khó đoán, chỉ có hai kết quả, một, chết với ngươi!

Hai, gả cho nam nhân tốt! Ngươi thích kết quả nào?

Vương Khả hỏi.

Sắc mặt Chu Hồng Y tối đen.

- Kết quả thứ nhất, chết với ngươi, ngươi không muốn đẩy Niếp Thanh Thanh vào hố lửa đúng không? Ngươi chết thì chết rồi, còn muốn kéo theo Niếp Thanh Thanh cùng chết, hay lắm sao?

Vốn Niếp Thanh Thanh đi Tuyết Ma Sơn có thể cửu tử nhất sinh, có một cơ hội sống sót, ngươi trực tiếp muốn diệt trừ?

Vương Khả hỏi.

Sắc mặt Chu Hồng Y càng khó coi.

- Kết quả thứ hai, Niếp Thanh Thanh sẽ gả cho nam nhân tốt? Ai nha, ngươi tìm Niếp Thanh Thanh trở về, chẳng lẽ là ngươi muốn bị cắm sừng! Ngươi không phải bị điên sao?

Vương Khả liệt kê.

Chu Hồng Y đen mặt nhìn Vương Khả, có ai miêu tả như ngươi không?

- Cho nên, lão Chu à, thả lỏng tâm tình đi, đùng suốt ngày muốn sống muốn chết. Ngươi xem ta, đến bây giờ còn không có bạn gái, không phải sống thật vui vẻ sao, ách, đương nhiên có bạn gái sẽ càng vui vẻ! Ý của ta là, một đại lão gia như ngươi, đừng cứ ngày nào cũng muốn sống muốn chết. Ngươi tốt xấu gì cũng là Đường chủ Ma giáo, phải làm gương cho nhiều ngươi, được hay không?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ngươi mới muốn chết muốn sống!

Chu Hồng Y trừng mắt nói.

- Không phải sao? Bộ dáng ngươi vừa rồi, còn kém một khóc hai nháo ba thắt cổ rồi, ẻo lả chết được!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ngươi thối lắm, Vương Khả, ngươi còn nói xấu ta, đừng cho là ta không dám đánh ngươi!

Chu Hồng Y trừng mắt quát.

- Ai, như vậy tốt hơn nhiều rồi! Nhìn xem, tâm tình có phải tốt hơn một chút rồi không?

Vương Khả buồn cười nói.

Chu Hồng Y đen mặt nhìn Vương Khả, con mẹ ngươi, bị ngươi chọc tức điên rồi, sao còn có tâm tình tốt.

Thần sắc Tử Bất Phàm phức tạp:

- Niếp Thanh Thanh đi Tuyết Ma Sơn cũng không hẳn là việc xấu. Nếu nàng ấy thật sự là thể chất thuần băng, có lẽ có thể gặp tạo hóa! Nhưng mà, Chu Hồng Y, nếu ngươi thật luyến tiếc Niếp Thanh Thanh, vì sao không rèn luyện bản thân trước. Nếu ngươi có thể tung hoành Tuyết Ma Sơn, còn cần Niếp Thanh Thanh đi mạo hiểm gì!

- Cho nên, lão Chu, ngươi chỉ là thiếu luyện tập!

Vương Khả gật đầu nói.

Chu Hồng Y trừng mắt nhìn Vương Khả, bóp tay rắc rắc.

- Ta biết rồi, hết thảy đều do ta quá yếu, tốt lắm, ta phải về bế quan! Luyện công!

Chu Hồng Y thở dài, sắc mặt khó coi nói.

- Chu Hồng Y!

Tử Bất Phàm kêu lên.

Nhưng Chu Hồng Y cũng không quay đầu lại, đi đến phòng luyện công cách mình không xa.

“Kẽo kẹt!"

Chu Hồng Y đi vào, đại môn đóng lại ầm ầm, hiển nhiên Chu Hồng Y đã được kích thích, muốn liều mạng trở nên mạnh mẽ.

Mặc dù Tử Bất Phàm hơi lo lắng nhưng trong mắt vẫn hiện lên vẻ kính nể:

- Đây là mới nam nhân ta xem trọng, biết suy nghĩ lại còn dũng cảm!

Thần sắc Vương Khả trở nên cổ quái.

- Ngược lại là ngươi, Vương Khả, ngươi đến bây giờ vẫn còn là Kim Đan Cảnh, khi nào thì ngươi mới mạnh mẽ lên được. Ngươi xem đi, hiện tại một vài đà chủ đều đã là Nguyên Anh Cảnh, Vương Khả, ngươi cần tu luyện nhanh lên!

Tử Bất Phàm nói.

Vương Khả trừng mắt nhìn Tử Bất Phàm:

- Giáo chủ, ta đã tu luyện rất nhanh rồi. Mới vài năm, ta đã đến Kim Đan Cảnh tầng thứ tám, còn không nhanh sao? Ta cũng không điên, tu luyện nhanh như vậy làm gì?

Tử Bất Phàm: “... !"

Đầu ngươi có lỗ hỏng phải không, người khác đều hy vọng mình mạnh hơn, mỗi ngày liều mạng tiến bộ, ngươi lại không muốn?

- Chút tu vi ấy của ngươi thì có khả năng gì?

Tử Bất Phàm khinh thường nói.

- Ta có khả năng gì? Thử hỏi, Thập Vạn Đại Sơn có mấy người có thể đánh thắng được ta?

Vương Khả trừng mắt nói.

Tử Bất Phàm: “... !"

Tự tin của ngươi đến từ đâu vậy? Có mấy người có thể đánh thắng được ngươi? Người đánh thắng được ngươi... ách, giống như thật không có mấy người!

Ngươi có Thần Vương Ấn trong tay, Nguyên Anh Cảnh không nói vô địch nhưng khó gặp gỡ đối thủ. Về phần Nguyên Thần Cảnh, muốn xử lý ngươi cũng làm không xong, đây là vì sao?

- Giáo chủ, đừng phí lời với ta nữa, ngươi vẫn nên ngẫm lại lời của Long Huyết đi. Long Hoàng có phải thật sự muốn hại ngươi, nếu thật muốn hại ngươi, vì sao ngươi phải cứu Long Hoàng? Đây không phải là tự tìm phiền phức sao? Thánh Tử yếu ớt phải bế quan rồi, Long Hoàng nói không chừng còn muốn hại Thánh Tử!

Vương Khả khuyên nhủ.

Sắc mặt Tử Bất Phàm khó coi, lắc đầu: