Bất Diệt Thần Vương

Chương 1070: Mật báo mà thôi




Đều là đại lão Nguyên Thần cảnh rồi, phải có chút khôn ngoan, phải học được khống chế cảm xúc, ngươi xem ngươi đi, ta nói Tử Bất Phàm sắp đến, các ngươi cũng tin tưởng, ta nói đồ vật cho Xà Vương, các ngươi cũng tin tưởng, ta nói cái gì, ngươi tin cái đó à? Ngươi thế nhưng là đại lão Nguyên Thần cảnh, có thể có chút chủ kiến của mình hay không!

Vương Khả nhìn về phía Long Huyết.

Long Huyết:

Con mẹ nó Vương Khả, nói ta không khôn ngoan? Khôn ngoan cái em gái ngươi ấy! Ta không có chủ kiến? Mẹ kiếp, ngươi mới không có chủ kiến ấy!

- Long Huyết, để ta làm thịt hắn, nhìn thấy hắn nói chuyện, là ta đã tức giận!

Long Cốt muốn xông lên phía trước.

- Dừng tay!

Long Huyết trầm giọng nói.

~ Tại sao?

Long Cốt trợn mắt nói.

- Ngươi trước thu nguyên thần hỏa long đã, lát nữa Tử Bất Phàm đến, nói không chừng sẽ xuất tình huống mới!

Long Huyết trầm giọng nói.

- Thế nhưng, ngươi cứ ở đây nhìn Vương Khả đè nén ngươi sao?

Vừa rồi hắn cũng nói rồi, nói không chừng hắn đang khoác lác đấy, Xà Vương căn bản không có đi thông báo Tử Bất Phàm!

Long Cốt trợn mắt nói.

- Nhưng ngộ nhỡ Xà Vương đi qua thì sao?

Long Huyết trầm giọng nói.

- Hải Sắc mặt Long Cốt cứng đờ.

- Vương Khả nói không thể tin, nhưng chúng ta vẫn phải phòng ngừa ngộ nhỡ! Giết Vương Khả dễ, nhưng nhất định phải lấy được mười hai viên Định Hải Châu vào tay, chờ ta ép hỏi ra Định Hải Châu, cho ngươi phanh thây xé xác Vương Khải!

Long Huyết lạnh lùng nói.

- Hiện tại liền ép hỏi Vương Khả!

Long Cốt nói.

- Ta nói, ngộ nhỡ Tử Bất Phàm chạy đến thì làm sao bây giờ?

Trước thu nguyên thần hỏa long đi!

Long Huyết nói.

- Thế nhưng, Chu Hồng Y căn bản không phối hợp!

Long Cốt buồn bực nói.

- Chu Hồng Y không phối hợp? Hiện tại ta sẽ giết Nhiếp Thanh Thanh!

Long Huyết quay đầu nhìn về phía Nhiếp Thanh Thanh bị phong ấn tu vi.

- Ngươi dám!

Chu Hồng Y bên trong long đản gầm lên giận dữ.

- Có dám hay không, chúng ta thử xem!

Long Huyết lạnh lùng nói.

- Ngươi dám động vào Thanh nhi, ta lập tức tự bạo nguyên thần hỏa long, ai cũng đừng nghĩ lấy được! Cùng lắm thì đồng quy vu tận!

Chu Hồng Y bên trong long đản quát.

- Lão Chu, không nghiêm trọng như vậy đâu, không cần đồng quy vu tận, một lát nữa Tử Bất Phàm sẽ đến! Không phải chỉ là một cái nguyên thần hỏa long thôi sao? Có cái gì ghê gớm, ngươi cho bọn hắn không được à?

Vương Khả ở một bên khuyên nhủ.

Chu Hồng Y:

Long Cốt:

Long Huyết:

Ngươi cái tên Vương Khả này, tận lực khuyên, đến cùng ngươi ở bên nào?

- Vương Khả, ta bởi vì có nguyên thần hỏa long ở bên cạnh, bọn họ mới sợ ném chuột vỡ bình, không dám đả thương Thanh nhi, nhưng nếu ta đưa nguyên thần hỏa long cho bọn họ, chúng ta sẽ không có bảo đảm, sống chết thật sự mặc cho bọn hắn quyết định, ngươi có biết không!

Chu Hồng Y trong long đản quát.

- Lão Chu, đầu óc ngươi hỏng rồi à? Sao ngươi không giả ý đáp ứng, sau đó đụng tay đụng chân lên hỏa long nguyên thần, chờ thời điểm Long Cốt dung hợp hỏa long, ngươi lại thao túng nguyên thần hỏa long lừa Long Cốt? Lừa người cũng không biết, thật không biết ngươi làm đệ tứ đường chủ kiểu gì?

Vương Khả trợn mắt nổi giận nói.

Chu Hồng Y:

Long Huyết:

Long Cốt:

Ngươi ở ngay trước chúng ta mặt, dạy Chu Hồng Y học cái xấu, dạy Chu Hồng Y đến lừa chúng ta. Ngươi coi chúng ta đều điếc sao? Vương Khả ngươi cũng quá càn rỡ đi, hoàn toàn không để chúng ta vào mắt. Cho rằng chúng ta đều là kẻ ngốc sao? Ở ngay trước chúng ta mặt đào hố cho chúng ta, còn nói cho chúng ta biết nữa.

Phía trên huyết hải hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người giương mắt nhìn Vương Khả!

Ngươi đang dạy Chu Hồng Y học cái xấu? Dạy Chu Hồng Y lừa Long Cốt, Long Huyết sao? Ngươi nói lớn tiếng như vậy, là sỉ nhục ai đấy? Long Cốt, Long Huyết không cần thể diện à!

Trong lúc nhất thời, Long Cốt, Long Huyết đều không biết nên nói cái gì.

- Nếu không, bịt miệng Vương Khả lại trước?

Long Cốt nhìn về phía Long Huyết.

Chúng ta đang chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, đang uy hiếp Chu Hồng Y, Vương Khả quở trách một phen, lại khiến chúng ta giống như ở yếu thế. Còn đám người Vương Khả lại giống như nắm tất cả trong tay.

Long Huyết hết nhìn Vương Khả, lại nhìn Nhiếp Thanh Thanh, đúng vậy, hai người các ngươi đều bị ta phong ấn tu vi, vì cái gì ta lại có cảm giác, ta mới là người bị phong ấn tu vi chứ?

Long Huyết thở dài, trầm giọng nói:

- Chu Hồng Y, ta hỏi lại ngươi một câu, ngươi có đưa nguyên thần hỏa long hay không, nếu không đưa, ta sẽ động thủ với Nhiếp Thanh Thanh!

- Đưa, cầm lấy đi!

Giọng nói Chu Hồng Y bên trong long đản chợt biến đổi.

Long Huyết:

Long Cốt:

Làm sao bây giờ? Chúng ta có nên tiếp nhận hay không?

Bỗng nhiên Chu Hồng Y trở nên thẳng thắn như vậy? Rất rõ ràng là hắn đi theo Vương Khả học thói xấu! Hắn muốn lừa chúng ta sao!

- Cầm lấy đi, không phải các ngươi muốn nguyên thần hỏa long sao? Dung luyện đi, ta không khống chế, các ngươi luyện đi!

Chu Hồng Y bên trong long đản thúc giục nói.

Sắc mặt Long Cốt, Long Huyết cứng đờ.

~ Hai vị đại lão, không phải các ngươi muốn nguyên thần hỏa long sao? Hiện tại Chu Hồng Y cho các ngươi rồi, sao các ngươi không muốn? Luyện đi, đừng khách khí!

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Hai người sầm mặt lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi mới khách khí ấy! Ngươi nói chúng ta vì sao không muốn? Ngươi nói đi! Con mẹ nó, còn không phải do ngươi hại. Chu Hồng Y muốn dùng nguyên thần hỏa long lừa chúng ta!

- Nhiếp Thanh Thanh, mặc dù ngươi bị phong ấn tu vi, nhưng sức nổi của huyết hải cũng không nhỏ, ngươi đi đến chỗ lão Chu, bảo vệ trứng lão Chu một chút!

Vương Khả nói.

- Che chở Chu Hồng Y cái gì?

Sắc mặt Nhiếp Thanh Thanh cứng đờ.

- Trứng ấy, không phải bây giờ lão Chu là hình thái trứng rồng sao? Hắn phải dùng nguyên thần hỏa long lừa Long Cốt, à không, hắn phải đưa nguyên thần hỏa long cho Long Cốt, lát nữa không có nguyên thần hoả long bảo vệ, hơi không cẩn thận, trứng sẽ vỡ ra, ngươi đi che chở hắn một chút đi!

Vương Khả nói.

- Vương Khả, ngươi có biết nói chuyện hay không!

Chu Hồng Y bên trong trứng rồng buồn bực nói.

Che chở trứng của ta? Phi!