Bất Diệt Thần Vương

Chương 1071: Mật báo mà thôi




Long Cốt, Long Huyết lại trợn mắt nhìn Vương Khả, Vương Khả!

Đừng cho là chúng ta không nghe thấy lời ngươi vừa mới nói, mặc dù ngươi nửa đường sửa lời, nhưng câu lừa Long Cốt kia của ngươi nhất định là phát ra từ nội tâm.

- Các ngươi nhìn ta làm gì? Không phải các ngươi muốn nguyên thần hỏa long sao? Ta đang giúp các ngươi mà, các ngươi nhìn xem, ta đang giúp các ngươi thuyết phục lão Chu, lão Chu đã đồng ý đưa nguyên thần hỏa long cho các ngươi, ánh mắt ăn thịt người này của các ngươi là ý gì? Không nên cám ơn ta sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Cảm ơn tổ tông ngươi ấy!

Long Cốt tức miệng mắng to.

Lúc đầu Chu Hồng Y phối hợp đưa ta nguyên thần hỏa long, ta còn rất vui mừng, hiện tại, ngươi bảo ta làm sao vui vẻ đây?

Chuyện này không phải nói rõ có hố để cho ta nhảy sao?

- Đến cùng ngươi có muốn nguyên thần hỏa long hay không, nếu như ngươi không muốn, ngươi nói một tiếng, ngươi cứ một lúc muốn, một lúc lại không muốn, lão Chu bên kia rất khó xử!

Vương Khả trợn mắt nói.

Long Cốt, Long Huyết hung hăng trợn mắt nhìn Vương Khả, lúc này mới nhìn về phía nguyên thần hỏa long lần thứ hai.

Quả nhiên, Chu Hồng Y thật sự đưa nguyên thần hỏa long ra, hướng về phía Long Cốt.

- Luyện hay không luyện?

Long Cốt nhìn về phía Long Huyết.

Long Huyết trầm tư một chút:

- Luyện, nếu Chu Hồng Y thật sự dám động tay động chân trong hỏa long nguyên thần, ta sẽ lập tức giết Nhiếp Thanh Thanh!

- Nhiếp Thanh Thanh bơi về phía Chu Hồng Y! Ngươi trước dùng Huyết Thần Tử vây khốn nàng đã!

Long Cốt lập tức lo lắng nói.

- Hiu! Lập tức, có mười tên Huyết Thần Tử nhào về phía Nhiếp Thanh Thanh.

- Ngao! !

- OanhI Đột nhiên nguyên thần hỏa long gào một tiếng, trong nháy mắt một cái thần long bái vĩ đánh nổ tung đám Huyết Thần Tử.

- Ngươi luyện nguyên thần hỏa long thì luyện, các ngươi còn muốn tổn thương Thanh nhi? Ta còn chưa đưa nguyên thần hỏa long cho ngươi, các ngươi đã muốn qua sông đoạn cầu?

Chu Hồng Y bên trong trứng rồng giận dữ hét.

Long Cốt:

- Đừng quản nhiều như vậy, hiện tại Chu Hồng Y chính là một quả trứng rồng, coi như được Nhiếp Thanh Thanh ôm lấy thì như thế nào? Miễn là ngươi luyện nguyên thần hỏa long, nếu hắn dám đụng tay đụng chân, ta sẽ lập tức giết Nhiếp Thanh Thanh!

Long Huyết trầm giọng nói.

- Được!

Long Cốt gật đầu một cái.

Long Cốt dậm chân phóng tới chỗ nguyên thần hỏa long.

- Chu Hồng Y, chặt đứt liên hệ với nguyên thần hỏa long, để ta tới luyện!

Long Cốt quát.

- HừI Chu Hồng Y hừ lạnh một tiếng.

- Ngao! Bỗng nhiên, nguyên thần hỏa long run lên, con ngươi tan rã, thật giống như bị Chu Hồng Y cắt đứt liên lạc vậy.

Ánh mắt Long Cốt sáng lên, thừa dịp thời cơ này lập tức há miệng.

- Rống!

ầm ầm!

Trong miệng Long Cốt sinh ra một cỗ hấp lực to lớn, giống như có lực lượng thôn thiên phê địa, hút nguyên thần hỏa long vào trong miệng, nuốt vào trong bụng.

- Ngao!

Nguyên thần hỏa long vừa vào trong bụng Long Cốt, tựa như bừng tỉnh, dưới tiếng long ngâm lập tức toát ra vô số ánh lửa.

- ÁI Long Cốt la lên một tiếng.

- Long Cốt, ngươi sao vậy?

Long Huyết hỏi.

- Nguyên thần hỏa long nhập thể, đang giãy dụa, ha ha ha ha, không có việc gì, chờ ta, hộ pháp cho ta, ta sẽ luyện tốt nó, cốt ma thần thông! Luyện!

Long Cốt rống to một tiếng.

- Ẩm ầm!

Cả người Long Cốt bị hỏa diễm khổng lồ bao phủ, trong lúc nhất thời, ánh lửa ngút trời, chiếu sáng sương mù xung quanh.

Long Huyết híp mắt nhìn chằm chằm vào Long Cốt một hồi, lại nhìn về phía Nhiếp Thanh Thanh đang ôm trứng rồng và Vương Khả đỡ Thánh Tử.

- Ha ha, Vương Khả, hiện tại đến lượt ngươi! Có phải ngươi nên nói cho ta biết, mười hai viên Định Hải Châu ở nơi nào hay không?

Long Huyết lạnh lùng nói.

- Ta đã nói cho ngươi biết, ta để ở chỗ Xà Vương rồi mà!

Vương Khả nói.

- Hừ, ngươi còn muốn gạt ta? Đừng cho là ta không có cách nào ép ngươi, bây giờ tu vi ngươi bị phong ấn, chỉ cần ta dùng một chút cực hình, ta không tin ngươi chịu được!

Long Huyết lạnh lùng nói.

- Chủ nhân, để thuộc hạ đến dùng hình với Vương Khả, để thuộc hạ đến giúp chủ nhân, thuộc hạ biết được rất nhiều loại cực hình, sẽ khiến Vương Khả thành thật đưa tới!

Nhiếp Thiên Bá ở một bên kêu lên.

- Nhiếp Thiên Bá, ngươi hỗn xược!

Nhiếp Thanh Thanh cách đó không xa sợ hãi kêu lên.

- Hừ! Nhiếp Thanh Thanh, ngươi tính là thứ gì, ngươi thật sự tưởng rằng ngươi là cô tổ ta là ghê gớm lắm sao? Hôm nay ngươi có thể sống mà đi ra hay không còn chưa biết!

Nhiếp Thiên Bá khinh thường nói.

- Ngươi!

Nhiếp Thanh Thanh oán hận.

- Chủ nhân, để thuộc hạ đến đi?

Nhiếp Thiên Bá tiếp tục nhìn Long Huyết nịnh nọt.

- Vương Khả, ta sẽ để Nhiếp Thiên Bá dùng cực hình với ngươi!

Long Huyết cười lạnh uy hiếp nói.

- Dùng cực hình làm gì? Ép ta nói ra chân tướng? Thế nhưng, ta đã nói ra chân tướng rồi, ta đã nói cho ngươi biết, ta đặt đồ vật ở trong miệng Xà Vương, Xà Vương đi thông báo Tử Bất Phàm, con người của ta rất thành thật, ngươi còn muốn hỏi điều gì?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Gian ngoan mất linh, ngươi còn mạnh miệng!

Long Huyết trợn mắt nói.

~ Ta nói thật, tại sao ngươi không tin chứ?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Nhiếp Thiên Bá, dùng hình!

Long Huyết giọng căm hận nói.

- Vâng!

Nhiếp Thiên Bá hưng phấn đi lên phía trước.

- Vương Khả, ai bảo ngươi không chịu nói thật, hôm nay ngươi muốn sống, cũng rất khó, ha ha ha ha!

Nhiếp Thiên Bá lấy ra một cây lang nha bổng dữ tợn nói.

Thời điểm Nhiếp Thiên Bá muốn nhào về phía Vương Khả. Một cỗ khí thế khổng lồ từ trên trời giáng xuống.

Cỗ khí tức cường đại này vừa xuất hiện đã có loại cảm giác ép cho người ta không cách nào thở dốc, từ trên trời giáng xuống càng lúc càng nhanh.

- Cái gì?

Long Huyết sầm mặt lại, đánh một chưởng lên trời.

- Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, một cơn sóng trùng kích kinh khủng, đánh cho huyết hải lập tức nổ tung ra vô số nước biển. Nhiếp Thiên Bá càng hét thảm một tiếng, bị cỗ khí tức cường đại này đánh bay ra ngoài, lang nha bổng to lớn càng đập vào trên mặt mình.

Nước biển văng lên ngập trời rơi xuống, tựa như một trận mưa máu vậy.

Toàn bộ Thần Long đảo chấn động mạnh một cái, nhưng Vương Khả đỡ Thánh Tử, Nhiếp Thanh Thanh ôm Chu Hồng Y trong trứng rồng, lại bình yên vô sự.