Triệu Tứ cười nói.
- Bái kiến Vương huynh đệ!
Một đám đệ tử Tướng Thốn Tông khách khí nói.
- Hả? à, Triệu Tứ huynh đệ, các ngươi nhiệt tình như vậy!
Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.
Ngươi dẫn nhiều người tới như vậy, ta sẽ phải mất một số tiền lớn chiêu đãi, lại còn đến trước nửa tháng? Muốn ăn không ở không nửa tháng sao?
- Vương huynh đệ mời, làm sao có thể không cổ vũ chứ? Ta là vẫn còn ít, Lưu Sa Tông đến năm trăm người, đi sau chúng ta, hẳn là buổi chiều mới có thể đến!
Triệu Tứ nói.
- Lưu Sa Tông đến năm trăm người?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Bản thân chỉ mời ba người Lưu Sa Tông, các ngươi lại tới năm trăm người?
- Đúng vậy, hiện tại Thập Vạn Đại Sơn, mặt mũi ai có thể không cho, mặt mũi Vương huynh đệ không thể không cho! Ta còn muốn mang nhiều người đến một chút, thế nhưng trong tông có việc, xin Vương huynh đệ thứ lỗi!
Triệu Tứ lập tức cười nói.
- Ha ha, tốt, tốt, đến là tốt!
Vẻ mặt Vương Khả có chút mất tự nhiên, khách khí nói.
Lần này mời năm mươi cái tông môn, tổng cộng một trăm người đến! Các ngươi làm như này, chẳng phải là mấy vạn người tới sao? Mẹ kiếp, cũng chỉ là lễ đăng cơ của một vương triều khu phàm nhân mà thôi, đám đại tiên môn các ngươi có cần làm khoa trương như vậy không? Mấy vạn tu tiên giả muốn đến? Không phải là muốn mộ ta tiểu biểu ca ta bốc khói xanh, người chết bật dậy sao!
Vương Khả tưởng tượng tình cảnh kia một chút, vẻ mặt suy sụp, ta chỉ mời khoảng một trăm vị đệ tử tiên môn, để chống đỡ giữ thể diện, chuyển dời lực chú ý của Nhiếp Thanh Thanh mà thôi, các ngươi lại tới mấy vạn người, đến lúc đó bảo ta làm sao tiếp đãi, ta không chuẩn bị mà! Còn nữa, nửa tháng tiếp theo, ta sẽ không làm được chuyện gì? Hàng ngày tiếp đãi khách đến thăm?
Ta, ta không muốn long trọng như vậy!
Thoáng một cái nửa tháng đã qua! Vương cung Tử Kinh là một mảnh náo nhiệt.
Tu tiên giả đi lại tấp nập, cho dù là bách tính phổ thông cũng có thể cảm nhận được hôm nay khác thường.
Một cái đại điện trong vương cung.
Tiểu biểu ca Vương Khả mặc long bào, nhìn vô số tu tiên giả ở bên ngoài, trong mắt một mảnh kích động.
- Tam thúc công, ngài nhìn thấy không? Lễ đăng cơ của vương triều Đại Tử ta, còn náo nhiệt hơn nhiều so đại biểu ca, đại biểu tỷ ta bên kia, vẫn là mặt mũi ta lớn hơn, nên mới có nhiều thượng tiên đến đây như vậy!
Tiểu biểu ca hơi kích động nói.
- Đánh rắm, những thượng tiên này nể mặt ngươi sao? Bọn họ đều là nể mặt gia chủ, đừng dát vàng lên mặt mình!
Tam thúc công trợn mắt nói.
- Híc, tam thúc công, ngài để ta vui vẻ một chút đi!
Tiểu biểu ca cười nói.
- Vui vẻ? Chờ sau này ngươi xuất lực vì gia chủ, đừng cứ mãi để gia chủ tốn công giúp ngươi, ngươi lại vui vẻ, đến lúc đó, mọi người chúng ta sẽ cùng nhau mừng thay cho ngươi, được không!
Tam thúc công trợn mắt nói.
- Ta... !
- Được rồi, đừng nói nhảm, gia chủ mời mấy vạn thượng tiên đến đây, hôm nay thành thật cho ta một chút, nếu làm mất mặt gia chủ, xem ta có xử ngươi hay không!
Tam thúc công trợn mắt nói.
- Vâng, tam thúc công yên tâm, làm sao ta lại làm mất mặt gia chủ chứ! Tiểu biểu ca lập tức chỉnh lý gương mặt.
Tiểu biểu ca liếc nhìn đám tu tiên giả náo nhiệt trong vương cung, nội tâm sợ hãi thán phục một trận.
Quá nhiều người, Vương Khả dùng hình thức tiệc đứng, giờ phút này, đệ tử Vương gia một mặt bộn rộn lễ đăng cơ của tiểu biểu ca, một mặt chuẩn bị các loại thức ăn và rượu ngon cho tiệc đứng.
Nhất định ngày hôm nay sẽ rất bận rộn, cũng may Vương Khả sắp xếp kịp thời, nửa tháng này không ngừng điều phối nhân thủ đến đây, dù vậy, cũng khó khăn lắm mới có thể ứng phó.
Giờ phút này, ở chỗ một bàn tiệc, Phương Sân mặc hắc bào, che kín toàn thân, nhìn xem Mạc Tam Sơn cũng mặc hắc bào, che kín toàn thân ở trước mặt.
Toàn thân Phương Sân là một mảnh đen kịt.
- Trụ trì, uống rượu đi, rượu này ở khu phàm nhân, cũng là loại cực kỳ tốt!
Mạc Tam Sơn đầy mồ hôi nói ra.
- Uống, uống, uống, uống cái rắm ấy! Mạc Tam Sơn, lúc trước ngươi nói với ta như nào?
Phương Sân lộ vẻ khó coi nói.
- Ta nói... !
Mạc Tam Sơn có chút không dám mở miệng.
- Khi đó ngươi luôn miệng nói, Vương Khả mời rất ít người, một cái tiên môn, tối đa chỉ hai đến ba người, không có bao nhiêu người! Bởi vì ngươi nói không có bao nhiêu đệ tử tiên môn, ta mới tạo ra cái liên minh sát ma này, mời một đám cường giả Nguyên Thần cảnh đến đây cùng giết Vương Khả, hiện tại, cái này gọi là không có mấy người sao?
Phương Sân trợn mắt nói.
Mạc Tam Sơn ngẩng đầu, nhìn vương cung Đại Tử tấp nập người ra vào, cũng lộ vẻ đắng chát:
- Vương Khả thật sự không mời nhiều người, là tự bọn họ đến!
Bọn họ quá nhiệt tình!
- Đánh rắm, ngươi bảo chúng ta làm thế nào bây giờ? Vốn định là, đệ tử tiên môn đến thăm không nhiều, ngộ nhỡ thời điểm giết Vương Khả, bị đệ tử tiên môn phát hiện, sẽ cùng một chỗ giết, giết người diệt khẩu, lặng yên không một tiếng động! Ngươi bây giờ có mấy vạn người, ngươi bảo chúng ta giết người diệt khẩu như thế nào, ngươi bảo chúng ta làm sao lặng yên không một tiếng động? Mạc Tam Sơn, ngươi làm việc tốt thật!
Phương Sân trợn mắt tức giận nói.
Mạc Tam Sơn:
Trụ trì, ngươi có thể bình tĩnh một chút, tiêu hóa tin tức ta cho ngươi một lần hay không, ta nói với ngươi, Vương Khả thật sự không mời bao nhiêu người, là những người này quá nhiệt tình, tự mình tới, ta có thể làm sao chứ? Ta giải thích với ngươi, ngươi không hiểu!
- Câm à? Ta đang hỏi ngươi đấy, ngươi nói phải làm thế nào?
Phương Sân trợn mắt nói.
- Nếu không..., bỏ qua? Hủy bỏ hành động?
Mạc Tam Sơn hỏi dò.
Phương Sân giương mắt nhìn Mạc Tam Sơn:
- Bỏ qua? Ngươi biết lần này ta đưa ra hứa hẹn, bọn họ đều đồng ý đến, bây giờ ngươi nói ta hủy bỏ? Làm sao hủy bỏ? Ta không có sĩ diện à? Còn nữa, chúng ta hủy bỏ, bọn họ không hủy bỏ thì làm sao bây giờ? Để bọn hắn giết Vương Khả, ta coi như chưa từng tới? Từ bỏ Định Hải Châu sao?
Mạc Tam Sơn:
Vậy ngươi muốn thế nào?
- Việc đã đến nước này, chỉ có thể cẩn thận một chút, động tác bí ẩn một chút, đừng để những người khác phát hiện, hiện tại Vương Khả ở đâu?