- Long Huyết bán rẻ Long Hoàng, tiết lộ đồ vật của Long Hoàng cho Phương Sân? Khó trách lúc trước Phương Sân đến Thần Long đảo làm loạn! Hại Chu Hồng Y... !
Sắc mặt Tử Bất Phàm trở nên khó coi nói.
- Không sai, chính là tên Phương Sân kia!
Vương Khả lập tức gật đầu nói.
- Đúng rồi, còn có Long Cốt nữa, Long Cốt và Long Huyết đi với nhau, các ngươi cũng nên cẩn thận!
Vương Khả cau mày nói.
- Long Cốt? Hừ, nếu không phải nể hắn là cha của Thánh Tử, ta đã sớm... !
Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.
- Giáo chủ cũng không quen nhìn Long Cốt?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Năm đó ta, Long Huyết, Long Cốt được Long Hoàng thu dưỡng, Long Hoàng ban thưởng chúng ta một phần tiên thiên ma chủng!
Trên người Long Cốt cũng có một phần tiên thiên ma chủng, Long Hoàng hẳn là có sắp xếp khác, ta cũng tạm thời mở một con mắt nhắm một con mắt, chờ Long Hoàng thoát khỏi tù đày, lại để Long Hoàng tới xử lý!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Tiên thiên ma chủng? Long Cốt cũng có một phần?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Ngươi thấy Long Cốt điều khiển cốt thứ đâm ra từ lòng đất, còn không nhìn ra sao? Có tà ma nào, có thể biến đại địa thành cốt thứ ngất trời? Đây là thần thông của tiên thiên ma chủng, giống như Long Huyết có thể điều khiển huyết hải, Huyết Thần Tử vậy!
Chỉ là, Long Cốt quá mức vô năng, không cách nào phát huy ra bao nhiêu uy lực!
Tử Bất Phàm lắc đầu.
- Tiên thiên ma chủng của Long Cốt rất lợi hại sao? Lại có thể so sánh với huyết hải của Long Huyết?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn có loại cốt ma mạnh mẽ này, đạp chân bước đi, đều là Bạch Cốt Quỷ Vực, cốt thứ chỉ là thứ căn bản nhất, bên trong Bạch Cốt Quỷ Vực, khô lâu đại quân tung hoành thiên hạ, âm quỷ chỉ khí che khuất bầu trời!
Tử Bất Phàm nhớ lại nói.
- Hả, cốt ma? Quỷ dị như vậy?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Không cần nhắc tới bọn họ, Vương Khả, nếu như thuộc hạ của ngươi đã thống nhất khu phàm nhân, vậy thì bắt đầu chuẩn bị đồ vật tế tự, theo ta mở ra phong ấn, nghênh đón Long Hoàng trở về!
Tử Bất Phàm hít sâu một cái nói.
- Nghênh đón Long Hoàng trở về? Giáo chủ, chuẩn bị cái gì tế tự?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Chúng sinh chỉ huyết! Ta muốn máu của tất cả bách tính khu phàm nhân!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Ngươi muốn giết sạch bách tính khu phàm nhân?
Vương Khả sợ hãi kêu lên.
Tử Bất Phàm trợn trắng mắt:
- Ta có không bệnh, lấy mạng phàm nhân làm gì? Coi như Long Hoàng cũng không dám tàn sát tất cả khu phàm nhân, tại sao dám nghĩ chứ?
- Hả, không phải ngươi nói... !
Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.
- Ta muốn một giọt máu của tất cả bách tính khu phàm nhân!
Lấy máu của chúng sinh khu phàm nhân, mở ra phong ấn! Một giọt máu là đủ!
Tử Bất Phàm trợn mắt nói.
- Một giọt máu là đủ?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Không sai, bây giờ ngươi nắm giữ khu phàm nhân, thống nhất khu phàm nhân, sự tình này, không khó lắm đúng không?
Tử Bất Phàm nhìn về phía Vương Khả.
- Hả, đúng là không khó, nhưng có chút rủi ro! Cho phàm nhân tiền là được!
Vương Khả gật đầu một cái.
Thần Long đảo, hành cung Chu Hồng VI!
- Nếu không khó, việc này sẽ giao cho ngươi, mau chóng thu thập đủ một giọt của dân chúng ba đại vương triều, dùng phương thức cất giữ chân nguyên huyết chứa đựng là được!
Tử Bất Phàm dặn dò nói.
- Được!
Vương Khả gật đầu một cái.
- Đúng rồi, tại sao hôm nay ngươi tới Thần Long đảo? Có chuyện gì sao?
Tử Bất Phàm cau mày nói.
- Hả, Thân Long đảo giống như nhà của ta? Ta về nhà mà thôi, SaO Vậy... !
Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.
Các ngươi tạm trú nhà ta, làm giống như ta xâm nhập nhà các ngươi vậy.
- Nhà ngươi?
Tử Bất Phàm lộ vẻ cổ quái.
- Còn nữa, tại sao hôm nay bầu không khí giữa các ngươi quỷ dị như vậy? Nhiếp Thanh Thanh xụ mặt, ngươi cũng xụ mặt?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Mặt Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm đen lại.
- Chu Hồng Y, mâu thuẫn gia đình ngươi không nhỏ, ta tới không đúng lúc? Nếu không, ta lui ra ngoài trước, các ngươi tranh cãi một hồi, lúc nào xong ta lại đến?
Vương Khả tỏ vẻ cổ quái nói.
- Cái gì mà gia đình mâu thuẫn, Vương Khả, ngươi đừng nói bậy bại Chu Hồng Y ở trong long đản lập tức khiển trách quát mắng.
- Ngươi quát ta làm gì, chuyện đâu liên quan đến ta! Hai vị, các ngươi tiếp tục, coi như ta chưa từng tới!
Vương Khả xua tay áo muốn rút đi.
- Không phải như ngươi nghĩ, ngươi đến càng tốt, ngươi giúp ta khuyên nhủ Nhiếp Thanh Thanh!
Bỗng nhiên Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Ta khuyên? Đừng, đừng, hôm nay ta thật sự có việc, các ngươi bận bịu, các ngươi tiếp tục đi!
Vương Khả trợn mắt nói.
Nói đùa gì vậy, Chu Hồng Y tình tay ba, bảo ta tới khuyên? Ta tự tìm cái chết à! Ta đâu bị bệnh, ta nhúng tay vào làm gì?
- Dừng lại! Vương Khả, ngươi nghe một chút, Tử Bất Phàm muốn Chu Hồng Y hoán chủng, đổi lại là ngươi, ngươi có đáp ứng không?
Nhiếp Thanh Thanh trầm giọng nói.
- Hoán chủng?
Vương Khả trợn mắt nhìn về phía Chu Hồng Y.
Các ngươi đang chơi trò gì vậy?
- Ngươi cũng biết, ma chia ra làm tiên thiên chi ma và hậu thiên chi ma!
Tử Bất Phàm hỏi.
- Ta biết, có tiên thiên ma chủng, chính là tiên thiên chỉ ma.
Không có tiên thiên ma chủng, chính là hậu thiên chi ma!
Vương Khả gật đầu một cái.
- Không sai, phần lớn ma trên đời này đều là hậu thiên chỉ ma, ma chủng của bọn họ trải qua bao nhiêu đời pha loãng, đã sớm mất đi thuộc tính lúc trước, biến thành hậu thiên chi ma bình thường nhất! Ma chủng bình thường không có gì lạ, chỉ không thể mang đến biến hóa kinh diễm cho ma tu mà thôi! Kéo theo, cũng không có khả năng trở thành tiên thiên chi ma!
Tử Bất Phàm nói.
- Vậy thì sao?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Ma chủng của hậu duệ trực hệ tiên thiên chỉ ma gọi là ma chủng đời thứ hai, ma chủng đời thứ hai cũng không bị pha loãng bao nhiêu, chỉ cần có cơ hội, thu được tiên thiên ma chủng đối ứng, bọn họ sẽ có cơ hội trở thành tiên thiên chỉ ma!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Hả? Ta nhớ ra rồi, Sắc Dục Thiên chính là hậu duệ trực hệ của Long Huyết, ma chủng của hắn tiếp cận ma chủng của Long Huyết nhất, cũng là ma chủng đời thứ hai, cho nên hắn có cơ hội chiếm lấy tiên thiên ma chủng của Long Huyết, trở thành tiên thiên chỉ ma?