Vẻ mặt Vương Khả khẽ động.
- Không sai, bây giờ, Chu Hồng Y cũng có cơ hội này, hắn bước vào Nguyên Thần cảnh, chính là cơ hội thuế biến, ta nguyện ý cho hắn một viên ma chủng đời thứ hai của ta, giúp Chu Hồng Y càng tiếp cận với tiên thiên chi ma như ta! Nếu sau này tìm được tiên thiên chi ma giống nhau, ta có thể giúp Chu Hồng Y chiếm lấy tiên thiên ma chủng của đối phương, như thế, Chu Hồng Y cũng trở thành tiên thiên chỉ ma!
Tử Bất Phàm nói.
- Hả, chuyện này không phải là chuyện tốt sao, có cơ hội này... !
Vương Khả lập tức gật đầu nói.
Nhưng khi Vương Khả nói được một nửa, nhìn thấy gương mặt đen nhánh của Nhiếp Thanh Thanh, sắc mặt lập tức cứng đờ.
Hình như không đúng!
Nếu như Chu Hồng Y trở thành hậu duệ trực hệ của Tử Bất Phàm, chẳng phải hai người bọn họ càng thêm hiểu nhau sao?
Hậu duệ trực hệ? Ma chủng còn là của Tử Bất Phàm, đây là muốn làm linh hồn đạo lữ sao?
Khó trách Nhiếp Thanh Thanh lộ vẻ không tình nguyện.
- Vương Khả, ngươi cũng cảm thấy rất tốt đúng không? Ta cho Chu Hồng Y một phần ma chủng đời thứ hai, để hắn mượn cơ hội ngưng luyện lột xác, đây không phải là rất tốt sao? Vậy mà có chút người không nguyện ý, nhất định để Chu Hồng Y dùng ma chủng bình thường?
Tử Bất Phàm lạnh lùng nhìn Nhiếp Thanh Thanh.
- Ta không nói không cho phép, Chu Hồng Y, nếu ngươi nguyện ý, ngươi cứ tiếp nhận!
Nhiếp Thanh Thanh nghiêm mặt nói.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí bên trong đại điện trở nên càng quỷ dị hơn.
- Lão Chu, ngươi đến nói một câu đi!
Vương Khả kêu lên.
Chu Hồng Y bên trong long đản không nói tiếng nào, giống như đang nhập định vậy.
Mặt Vương Khả đen lại, đúng là bản lĩnh giả chết của ngươi là số một. Vừa rồi còn nói chuyện với ta, bây giờ bảo ngươi nói, ngươi lại làm bộ không biết?
Vương Khả đã nhìn ra, trong lòng Chu Hồng Y rất muốn tiến tới, có cơ hội để ma chủng tiến thêm một bước, tự nhiên sẽ có chờ mong, có tà ma nào không muốn ma chủng đời thứ hai?
Quan trọng là, cái ma chủng đời thứ hai này là Tử Bất Phàm, vợ mình vốn là một bình dấm chua, ngươi lại muốn trở thành linh hồn bạn lữ với Tử Bất Phàm? Đây không phải là muốn chết sao?
Hiện tại Chu Hồng Y giả chết là lựa chọn duy nhất.
- Vương Khả, ngươi cứ nói đi?
Tử Bất Phàm hỏi.
- Vương Khả, ngươi cảm thấy thế nào?
Nhiếp Thanh Thanh cũng lạnh lùng nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả:
Chu Hồng Y, ngươi lão sợ hàng, gia đình ngươi mâu thuẫn, ngươi tự mình giải quyết, kéo ta vào làm gì? Hiện tại, Tử Bất Phàm và Nhiếp Thanh Thanh cùng lộ ra vẻ sát khí nhìn ta, ta mà trả lời không tốt một cái, không phải là ta sẽ bị xui xẻo sao?
- À, ta cảm thấy... !
Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.
Hai nữ đều lạnh lùng nhìn về phía Vương Khả, giống như cảnh cáo Vương Khả, ngươi dám đắc tội ta, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.
Vương Khả rất phiền muộn, tên Chu Hồng Y đáng đâm ngàn đao này, mẹ kiếp, liên quan gì đến ta!
- À, ta cảm thấy chuyện này, các ngươi hỏi Chu Hồng Y là tốt nhất, dù sao ta cũng là một người ngoài!
Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.
- Đánh rắm, nếu Chu Hồng Y đồng ý mở miệng, ta còn cần hỏi ngươi à? Ta chính là muốn người ngoài cuộc như ngươi nói phải làm thế nào?
Tử Bất Phàm trợn mắt nói.
Nhiếp Thanh Thanh cũng gật đầu một cái.
Vương Khả:
Tại sao ta lại xui xẻo như vậy, vừa đến Thần Long đảo đã gặp phải đám rắm chó xúi quẩy các ngươi, mẹ kiếp. Nhất định phải đắc tội một người sao?
- Híc, muốn ta nói thì các ngươi không được gấp, loại chuyện này không gấp được!
Vương Khả lập tức nói.
- Sao không gấp? Ngươi không thấy Chu Hồng Y đã gần khôi phục hết rồi sao? Chỉ còn kém cái quyết định cuối cùng!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Đừng kích động, ý của ta là, khả năng Chu Hồng Y còn chưa nghĩ ra, nếu không, để hắn suy nghĩ lại một chút đi?
Vương Khả khuyên nhủ.
- Hắn chưa nghĩ ra? Ta thấy hắn nghĩ rất tốt rồi, chính là không chịu nói mà thôi!
Giờ phút này trong lòng Nhiếp Thanh Thanh cũng tức giận.
- Ta cảm thấy, hai người các ngươi ép Chu Hồng Y hơi quá đáng!
Vương Khả nói.
- Hả?
Tử Bất Phàm trợn mắt.
- Vương Khả, ngươi lặp lại lần nữa!
Nhiếp Thanh Thanh cũng trợn mắt nói.
- Các ngươi đừng kích động, nghe ta nói, ép buộc Chu Hồng Y lựa chọn, Chu Hồng Y cũng không tiện nói, một mặt là vợ, một mặt là cấp trên thêm tình..., à, dù sao cũng là cái ý tứ kia, các ngươi hiểu không. Nếu ta đoán không sai, nhất định Chu Hồng Y rất sốt ruột!
Vương Khả lập tức kêu lên.
Hai nữ nhíu mày nhìn về phía Vương Khả.
- Ta có một đề nghị, các ngươi không nên ép Chu Hồng Y, cho hắn một chút không gian thở dốc, được không? Ta nghĩ, nhất định hắn sẽ cho các ngươi một câu trả lời hài lòng!
Vương Khả nói.
- Làm sao để có không gian thở dốc?
Nhiếp Thanh Thanh cau mày nói.
- Nói thí dụ như, các ngươi ra ngoài giải sầu một chút, để Chu Hồng Y tự suy nghĩ, hắn nghĩ xong rồi, tất cả đều dễ nói chuyện!
Vương Khả lập tức nói.
Sắc mặt hai nữ trở nên phức tạp.
- Vậy để ta tới sắp xếp được không? Giáo chủ, ngươi về Ma Long đảo của ngươi, cũng đừng hàng ngày đến Thần Long đảo, ngẫu nhiên đến thăm Chu Hồng Y là được. Về phần Nhiếp Thanh Thanh, ngươi cũng đừng ở Thần Long đảo nữa, ngươi theo ta đi đến khu phàm nhân, tiểu biểu ca của ta thống nhất vương triều Đại Tử, đến lúc đó cần đệ tử chính ma lưỡng đạo đi tham gia lễ đăng cơ, ngươi đi dạo đi! Nói không chừng còn có thể gặp được mấy người quen, đến lúc đó, tâm tình tốt trở lại, nói không chừng Chu Hồng Y còn có thể cho các ngươi một cái vui mừng ngoài ý muốn!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Biện pháp này của ngươi được không?
Tử Bất Phàm cau mày nói.
- Chúng ta trở về, Chu Hồng Y sẽ có quyết định?
Nhiếp Thanh Thanh cau mày nói.
- Có! Tại sao không có! Lão Chu cũng là một người sảng khoái, khẳng định đến lúc đó cho các ngươi một câu trả lời hài lòng, nếu không cho được, đến lúc đó các ngươi lại quất hắn!
Vương Khả lập tức nói.
Hai nữ rơi vào trầm tư.
Mà Chu Hồng Y bên trong long đản lại lộ vẻ phiền muộn, tên Vương Khả này, mỗi lần đều đưa ra chủ ý xấu.