- Các ngươi muốn đi Long Tiên trấn? Ta cũng đi! Các ngươi mang theo ta là được, đến lúc đó xảy ra tình huống, nói không chừng ta còn có thể giúp các ngươi!
Trương Lý nhi bên trong kén lớn nói.
- Chỉ dựa vào ngươi bây giờ?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Làm sao? Lúc trước gặp phải Huyết Thần Tử, thời điểm ngươi, Trương Chính Đạo, Bất Giới Hoà Thượng bị Long Cốt đuổi giết, ta cũng là bộ dáng này, còn không phải vẫn có thể giúp các ngươi à?
Trương Lý nhi nói.
- Ách!
Vương Khả sững sờ.
Đúng là lúc đó, trong kén lớn toát ra hai cái vuốt chim, lực lượng cực kỳ kinh người.
- Yên tâm, ta sẽ nhanh thoát kén mà ra, một khi ta thoát kén mà ra, thực lực ta sẽ lại tăng lên một bậc!
Trương Lý nhi bên trong kén lớn nói.
- Được, vậy các ngươi đi trước tìm bảo tàng, trở về, chúng ta tụ hợp ở Long Tiên trấn!
Vương Khả gật đầu một cái.
- Ngươi không đi?
Trương Lý nhi kinh ngạc nói.
- Ừ, còn có chút sự tình phải xử lý, ta sẽ mau chóng tụ hợp cùng các ngươi!
Vương Khả nói.
- Được!
Thanh âm của Trương Lý nhi có một chút mất mát.
Cứ như vậy, Vương Khả ở cao ốc Thần Vương số một thông báo một phen, một đoàn người lặng lẽ lên đường!
Hai ngày sau, tại một rừng cây bên ngoài Thiên Lang Tông.
Mạc Tam Sơn lộ vẻ đau khổ nhìn về phía Phương Sân.
- Ngươi gọi ta tới làm gì? Ngươi nói đi!
Phương Sân trợn mắt nói.
- Mộ Dung Lão Cẩu đi rồi! Rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn!
Mạc Tam Sơn lộ vẻ cổ quái nói.
- Mộ Dung Lão Cẩu rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn? Lúc nào?
Phương Sân kinh ngạc nói.
- Hôm qua! - Hôm qua? Đó là chuyện tốt! Cái vẻ mặt đau khổ này của ngươi là có ý gì? Mộ Dung Lão Cầu vừa đi, vậy không phải là không có ai bảo vệ Vương Khả à, lần này Vương Khả chết chắc rồi, ha ha ha ha!
Phương Sân cười to nói.
Mạc Tam Sơn lộ vẻ cổ quái nói:
- Vương Khả cũng biến mất!
- Hải Sắc mặt Phương Sân cứng đờ:
- Biến mất?
- Đúng, ta phái người đi điều tra, không chỉ có Vương Khả biến mất, mà Trương Chính Đạo cũng biến mất! Không biết bọn họ đi đâu!
Mạc Tam Sơn lộ vẻ khổ sở nói.
- Không phải ta bảo ngươi luôn luôn giám sát Vương Khả sao?
Ngươi không biết bọn họ đi hướng nào?
Phương Sân trợn mắt nói.
- Ta còn chưa kịp bố trí nhân thủ đây, hôm qua vừa mới sắp xếp xong người, là một thiên tài theo dõi, thì Vương Khả đã đi một ngày rưỡi!
Mạc Tam Sơn lộ vẻ đau khổ nói.
Phương Sân:
Thuộc hạ của ngươi chơi cả một ngày rưỡi sao? Đến bây giờ mới biết Vương Khả biến mất?
- Có đầu mối không?
Phương Sân hít sâu một cái nói.
- Không có, một chút manh mối cũng không có! Giống như trước kia Vương Khả biến mất vậy!
Mạc Tam Sơn khó coi nói.
Phương Sân:
Người đã không thấy, còn động thủ cái rắm à!
- Tìm cho ta, phát động tất cả lực lượng có thể dùng, tìm cho ta, tìm ra Vương Khả cho ta!
Phương Sân trợn mắt tức giận nói.
Mạc Tam Sơn lộ vẻ tuyệt vọng:
~ Trụ trì, Vương Khả không dễ tìm, không tiện tìm, hắn là người bị bệnh thần kinh, mỗi lần biến mất đều không có ai tìm được!
Mỗi lần ta đều dùng hết toàn lực, mỗi lần tìm Vương Khả đều muốn bỏ ra một số tiền lớn! Không tìm được!
- Mạc Tam Sơn, dù sao ngươi cũng là một người phụ trách tình báo, tại sao tìm người lại khiến ngươi khó thành dạng này?
Phương Sân trợn mắt nói.
- Vương Khả khác biệt!
Mạc Tam Sơn liều mạng giải thích nói.
- Nhất định phải tìm ra cho ta, Mạc Tam Sơn, nếu ta phát hiện ngươi dám lười biếng, xem ta có xử lý ngươi hay không!
Phương Sân trợn mắt nói.
Mạc Tam Sơn:
Vì sao, vì sao ta cảm giác, mấy năm nay, ta đều ở trên đường tìm Vương Khả. Con mẹ nó Vương Khả, ngươi không thể ở một chỗ cho ta giám sát à? Còn nữa, trụ trì, tại sao ngươi lại không thể thông cảm cho ta một lần chứ?
- Ta không quản ngươi làm thế nào, nhưng ta nói với ngươi, bây giờ, Trần Thiên Nguyên, Lý Bắc Đấu, Mộ Dung Lão Cấu đều không ở đây, đây là cơ hội tốt ngàn năm có một, ngươi còn làm hỏng sự tình của ta, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!
Phương Sân trợn mắt nói.
Sau khi trừng mắt, Phương Sân phất ống tay áo một cái, dậm chân rời đi. Chỉ để lại một mình Mạc Tam Sơn đứng ở trong gió, cảm nhận cỗ tiêu điều tuyệt vọng này. Ta thật là khó mà!
Bên trên Chướng Hải.
Vương Khả ngồi Chướng Hải thuyền, đã tới Thần Long đảo.
- Vương đường chủ!
- Bái kiến Vương đường chủ!
- Vương đường chủ, sao ngươi lại tới đây?
Một đám đệ tử Ma Giáo khách khí tới đón tiếp.
- Hả? Sao hôm nay các ngươi khách khí như vậy?
Vương Khả trợn mắt kinh ngạc nói.
Bình thường chỉ có thời điểm chơi mạt chượt, mọi người mới nhiệt tình như vậy, hôm nay làm sao vậy? Có phải muốn bẫy ta hay không?
- Vương đường chủ, ta vừa nghe nói ngươi đến Thần Long đảo, nên đặc biệt đến cảm tạ ngươi!
Một tên tà ma trịnh trọng nói.
- Cảm tạ ta?
Vương Khả sững sờ.
- Ngươi xem! Tên tà ma kia hít sâu một cái nói.
- OanhI Trong nháy mắt, bên ngoài thân thể tên tà ma kia bắn ra một cỗ khí lưu mạnh mẽ, khiến đất đá bốn phía rung động một trận.
- Nguyên Anh cảnh?
Vương Khả lộ vẻ khó coi nói.
Ngươi đến trước mặt ta đắc ý sao? Nguyên Anh cảnh ghê gớm lắm à, ta chỉ cần một cục gạch, à không, một cái Thân Vương Ấn của ta là có thể trấn áp ngươi.
- Vương đường chủ, ta đã là Nguyên Anh cảnh rồi, ta mua chân nguyên huyết ở siêu thị Thần Vương, một lần thành công đột phá đến Nguyên Anh cảnh! Đa tạ Vương đường chủ, nếu không phải là ngươi, dựa vào tu vi Kim Đan cảnh của ta, muốn uống chân nguyên huyết Nguyên Anh cảnh, căn bản khó như lên trời, đa tạ Vương huynh đệ!
Tên tà ma kia kích động nói.
- Đa tạ Vương huynh đệ, mặc dù chúng ta không đạt tới Nguyên Anh cảnh, nhưng cũng có đột phá to lớn!
- Chúng ta cũng vậy!
Trong lúc nhất thời, chúng tà ma nhao nhao cảm kích.
Vương Khả cảm thấy cổ quái, hoá ra là nguyên nhân này, dọa ta một trận.
- Hiện tại rất nhiều người trong Ma Giáo đạt được đột phá sao?
Vương Khả nhìn về phía tên tà ma kia.
- Đúng, rất nhiều, mặc dù trước kia chúng ta bắt đệ tử chính đạo, nhưng chân nguyên huyết đệ tử chính đạo cũng có khác biệt, có người hỏa hệ, có người thủy hệ, coi như hàng ngày hút chân nguyên huyết, hiệu quả cũng không lớn, vì bắt đệ tử chính đạo, càng là cửu tử nhất sinh, từ khi siêu thị Thần Vương ra đời, chúng ta cũng không cần liều mạng như vậy, chúng ta có thể lựa chọn chân nguyên huyết thích hợp bản thân! Trả giá thấp nhất, lấy được hồi báo lớn nhất!