Bất Diệt Thần Vương

Chương 1028: Đừng yếu ớt như vậy




Đây là xài tiền như nước mài!

- Vương Khả? Giam cầm toàn bộ huyết hải? Vì sao? Tại sao là hắn?

Phương Sân vẫn không cách nào tin như cũ.

- Vương Khả? Hoá ra là ngươi, làm hỏng chuyện tốt của ta!

Long Huyết sợ hãi kêu lên.

Sắc Dục Thiên vốn đã phải chết, chợt thấy Vương Khả giam cầm huyết hồng, cũng mở to hai mắt nhìn.

- Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, Phược Long Tác lập tức tan vỡ, Hắc Long rít lên một tiếng, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Sắc Dục Thiên, che chắn cho Sắc Dục Thiên.

- Chết! Đại Uy Thiên Long!

Sắc Dục Thiên rống to một tiếng.

- Ngao! - Không!

Long Huyết sợ hãi kêu một tiếng.

- Oanh!

Hắc Long xuyên qua, Long Huyết nổ tung lên, hóa thành vô số mảnh vỡ vương vãi đây trời, thế nhưng, rất nhanh, các mảnh vỡ của Long Huyết lại bị giam cầm lần nữa.

Làm sao Phương Sân có thể nghĩ đến, Vương Khả lại không tiếc bất cứ giá nào giam cầm toàn bộ huyết hải chứ? Mình và Long Huyết đang hợp tác mà, làm sao bây giờ? Ta có nên xuất thủ hay không?

Vương Khả ở phía dưới cũng phát hiện huyết hải trên đỉnh đầu tách ra, nhưng giờ phút này bản thân tổn thất nặng nề.

- Hao tổn một nghìn vạn cân linh thạch, con mẹ nó còn đang gia tốc? Lúc trước ba giây hao tổn một vạn cân linh thạch, hiện tại một giây hao tổn một vạn cân linh thạch sao? Còn đứng ngây ra đó làm gì? Thử Vương, mang theo tất cả mọi người ra ngoài, nhanh lên!

Vương Khả quát.

Vương Khả thu Thần Vương Ấn lại, nâng Trương Lý nhi biến thành kén lớn lên, tay cầm Định Quang Kính muốn xông lên trời.

Thế nhưng, vừa cầm Định Quang Kính lên, sẽ không kịp cung cấp linh thạch. Vậy hiệu quả giam cầm huyết hải cũng sẽ biến mất, không phải mình phải thất bại trong gang tấc à?

- Các ngươi đi mau, đi mau! Thử Vương, đưa tất cả mọi người ra ngoài, nhanh!

Vương Khả buồn bực gào thét.

- Được!

Thử Vương ứng tiếng nói.

Giờ phút này, ngoài Vương Khả ra, chỉ có Thử Vương là có thể di động, bởi vì Thử Vương cũng có một viên Định Hải Châu Vương Khả cho, hắn lập tức nâng nhóm lớn người bay lên phía trên.

Đám người được cứu cảm động nhìn về phía Vương Khả, Vương Khả chẳng những cứu mọi người, còn để mọi người đi trước, còn hắn ở lại giam cầm huyết hải. Phần tâm ý này, khiến rất nhiều người lộ ra vẻ xấu hổ, trong đó có cả thập bát đồng nhân, lộ vẻ hối tiếc nhìn Vương Khả. Hối hận lúc trước không nên đối phó Vương Khả.

Bên ngoài. Sắc Dục Thiên bởi vì nắm hai viên Định Hải Châu, nên giờ phút này cũng không chịu ảnh hưởng.

Hắc Long đánh nổ Long Huyết, cũng thả ra một đám Huyết Ma bị thương.

- Chủ nhân, Chu Lâm muốn chạy trốn!

Một tên Huyết Ma yếu ớt nói.

Sắc Dục Thiên quay đầu nhìn tới, lại nhìn thấy Chu Lâm ở thời khắc Phược Long Tác vỡ nát, bị dọa quay đầu bay về phía Phi Lai Phong.

Sắc Dục Thiên không để ý đến Chu Lâm.

- Các ngươi mau rời đi, tự bảo vệ mình!

Sắc Dục Thiên ra lệnh một tiếng.

- Vâng!

Chúng Huyết Ma lập tức ôm lấy vết thương, bay ra bên ngoài.

- Nghiệt Long Đao, đến đố ta, mang ta đi tìm tiên thiên ma chủng, nhanh!

Sắc Dục Thiên quát.

- Ngao!

Hắc Long lập tức bay tới, kéo theo Sắc Dục Thiên bay thẳng đến huyết hải.

- Oanh!

Một tiếng trầm đục vang lên, Hắc Long chở Sắc Dục Thiên xông vào chỗ sâu trong huyết hải, trong nháy mắt không thấy bóng dáng.

Bên trên Phi Lai Phong. Một đám hòa thượng vây quanh Phương Sân:

~ Trụ trì, Long Huyết bị Sắc Dục Thiên giết chết sao?

- Long Huyết chỉ bị vỡ nát, hắn sẽ không chết, huyết hải không khô, Huyết Ma bất tử! Chỉ là giờ phút này huyết hải bị Vương Khả giam cầm, không cách nào phục sinh mà thôi, chờ Vương Khả dừng Định Quang Kính lại, Long Huyết sẽ có thể phục sinh!

Phương Sân nói.

- Vậy bây giờ chúng ta làm sao? Phải làm gì?

Một tên hòa thượng lo lắng hỏi.

Giờ phút này Phương Sân cũng rất phiền muộn, ta có thể làm cái gì? Vốn đã lên kế hoạch tốt, mình và Long Huyết diễn một vở kịch, Long Huyết thoát khỏi tù đày, bản thân mang theo đệ tử tiên môn hết sức ngăn cản, thế nhưng chỉ có thể ảm đạm rút lui, đồng thời, Chu Lâm được bản thân sắp xếp nằm vùng, trợ giúp Long Huyết thu phục Sắc Dục Thiên!

Nhưng ai nghĩ đến nửa đường lại xuất hiện hai tên quái đản Vương Khả, Trương Chính Đạo, hai người các ngươi vừa đến, kịch bản ban đầu đã bị xáo trộn, ngươi bảo ta làm thế nào bây giờ? Ta lại có thể làm gì?

- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Cứu người đi! Vương Khả để Thử Vương đưa người lên, các ngươi xuống dưới tiếp, nhanh lên!

Trương Chính Đạo quát.

Vừa nói, Trương Chính Đạo vừa dẫn đầu vọt xuống dưới.

- Nhanh, cứu người, cứu người! Sư huynh, ta tới đây!

- Sư đệ, ngươi còn sống, quá tốt rồi!

Một đám đệ tử tiên môn lập tức xuống dưới tiếp ứng.

Thử Vương đưa người ra khỏi phạm vi Định Quang Kính, liền để cho một đám tới tiếp ứng. Sau đó quay đầu trở về tiếp tục cứu người!

Giờ phút này không thấy Long Huyết và Sắc Dục Thiên, mọi người cũng không sợ! Nhanh chóng giúp đỡ Vương Khả giải cứu mọi người bên trong.

Về phần Trương Chính Đạo? Cứu người? Nói đùa cái gì vậy!

Trương Chính Đạo chỉ vì tìm một cái cớ chạy trốn mà thôi.

Mặc dù mọi người đều giúp mình nói chuyện, để Phương Sân không dám động đến bản thân, nhưng Trương Chính Đạo biết, nhất định là bản thân đã gây ra họa, Phương Sân sẽ không bỏ qua cho mình, lúc này không đi, chờ đến khi nào?

Từng đệ tử chính đạo được cứu ra, một số Huyết Ma và tà ma bị Thử Vương đưa ra khỏi phạm vi Định Quang Kính, cũng gắng gượng thân thể, tự động chạy về nơi xa thoát đi.

Phía dưới, Vương Khả cũng lộ vẻ mặt sốt ruột.

- Sắc Dục Thiên, ngươi nhanh lên đi, đây đều là tiền của ta đấy, tiền đấy!

Vương Khả sốt ruột không thôi.

Vương Khả là người có tỉnh thần không biết sợ, để người đi trước, bản thân đoạn hậu sao? Đánh rắm! Vương Khả là người như vậy sao?

Cứu mọi người chỉ là thuận tiện mà thôi, vì hiện tại Vương Khả là cưỡi hổ khó xuống!

Thu Định Quang Kính rất dễ dàng! Thế nhưng sau đó thì sao?

Bây giờ Long Huyết bị nổ, nhưng Bất Giới Hoà Thượng đã nói rồi, huyết hải không khô, Huyết Ma bất tử, chỉ cần bản thân thu Định Quang Kính lại, Long Huyết sẽ có thể phục sinh trong nháy mắt, sau đó không ngừng truy sát bản thân.