- Nắm chặt Định Hải Châu, không có Định Hải Châu, ngươi cũng sẽ bị định trụ, nhanh lên!
Vương Khả quát.
Thử Vương lập tức một trảo nắm lấy Định Hải Châu, một trảo xé rách bướu thịt.
Trong lúc nhất thời, lần lượt từng người được giải cứu từ trong bướu thịt ra, lăn xuống một chỗ, vẻ mặt từ trong mơ hồ tỉnh lại.
Cũng ở trong nháy mắt tỉnh lại này, Huyết Thần Tử đối ứng với mỗi người bọn họ lập tức tan vỡ, đáng tiếc mọi người không có Định Hải Châu, không thể tự do hành động giống như Vương Khả, Thử Vương, nhưng cặp mắt vẫn có thể nhìn, đại não vẫn có thể suy tư, họ kinh ngạc nhìn tứ phương, phân tích tất cả trước mắt.
Đúng như Nhiếp Thiên Bá miêu tả, xé mỡ bướu thịt, Long Huyết sẽ có cảm ứng, mỗi lần xé mở một cái bướu thịt, đau đớn giống như nhổ một sợi tóc của Long Huyết.
Đây không phải là nhổ một sợi tóc, mà là liên tục nhổ, một mực nhổ! Như này có đau không? Đây là cực hình nhổ tóc! Cho dù là trên người ai cũng không chịu nổi?
- Á! Là ai, ta muốn giết ngươi, á! Khốn kiếp, Nhiếp Thiên Bá, ngươi bị mù à, sao không ngăn cản? Á, ai đang hủy Huyết Thần Tử của ta!
Long Huyết kêu rên liên hồi.
Từng tên Huyết Thần Tử tan vỡ, Sắc Dục Thiên lộ vẻ kinh ngạc.
Chuyện này là thế nào? Tại sao khuôn mặt Long Huyết lại nổi da gà? Cái bộ dạng đau khổ kia, thật giống như có người đang cắt thịt của hắn vậy!
Chỗ sâu trong huyết hải!
Dưới sự hành động nhanh chóng của Thử Vương, từng cái bướu thịt lập tức rơi xuống, người bên trong lần lượt tỉnh lại, đương nhiên, có người đã chết đi từ lâu.
Người tỉnh lại, sẽ lập tức bị Định Quang Kính cố định thân hình, nhưng con mắt vẫn nhìn được, đại não suy nghĩ được, trong nháy mắt họ hiểu tất cả, bản thân được cứu.
- Ta còn chưa chết, ta còn chưa chết?
- Không phải ta bị quái vật thôn phệ sao?
- Là ai đã cứu ta?
- Thử Vương, ngươi có thể nhanh lên hay không, ta cứu ngươi ra, không phải để ngươi ở kia lề mề, nhanh thả tất cả mọi người ra, nhanh! Tiền của ta!
Vương Khả buồn bực quát.
- Ta cố hết sức rồi, có vài cái bướu thịt quá mức rắn chắc, người bên trong lại chỉ còn thừa lại một hơi, hơi dùng sức, hắn sẽ chết!
Ta không dám quá nhanh!
Thử Vương ở cách đó không xa kêu lên.
- Nhanh lên nhanh lên, cũng không biết Long Huyết có phản ứng tới không!
Vương Khả hối thúc.
Đồng thời, Vương Khả lấy ra trăm vạn cân linh thạch lần thứ năm!
Đây đã là trăm vạn cân linh thạch thứ năm, với tốc độ tiêu hao này, cho dù là Vương Khả cũng đau xót không thôi, năm trăm vạn cân linh thạch tương đương với hai mươi lăm phút mà thôi? Lần này thua thiệt lớn rồi!
- Là Vương Khả đã cứu chúng ta?
- Trong tay Vương Khả là Định Quang Kính, tiêu hao linh thạch khổng lồ như thế sao?
- Trình độ tiêu hao linh thạch này quá kinh khủng đi? Vương Khả vì cứu chúng ta, không tiếc bất cứ giá nào sao?
- Ta nhìn đã có hai trăm vạn cân linh thạch tiêu hao hết, Vương Khả vì cứu chúng ta... !
Bốn phía đều là thanh âm cảm kích, Vương Khả không chỉ cứu mọi người, mà còn bỏ ra vàng ròng bạc trắng, không ngừng tiêu hao trăm vạn cân linh thạch giống như vẩy nước. Mắt tất cả mọi người lộ vẻ cảm kích.
Cùng lúc đó, người khó chịu nhất chính là Long Huyết bên trên huyết hải.
Bởi vì, trong khoảng thời gian không bao lâu này, tất cả Huyết Thần Tử của hắn đã tan vỡ.
- A, là ai, là ai đang phá hỏng huyết hải của ta!
Long Huyết bi phẫn quát.
- Long Huyết, ngươi đừng diễn kịch với ta?
Sắc Dục Thiên cũng lộ vẻ ngạc nhiên nói.
- Ngươi mới diễn kịch, là ai đang phá hỏng chuyện tốt của ta, tại sao huyết hải phía dưới lại bị giam cầm, không cách nào dò xét?
Là chuyện gì xảy ra, huyết hải mới!
Long Huyết gầm lên một tiếng.
Huyết hải phía dưới ầm ầm tách ra, Long Huyết muốn nhìn rõ tất cả phía dưới.
- Hừ, không phải diễn kịch thì tốt, Huyết Thần Tử sụp đổ? Vậy ta cũng không cần phân tâm đến hai viên Định Hải Châu nữa, có thể toàn lực áp chế ngươi, Định Hải Châu, trấn áp!
Sắc Dục Thiên hét lớn một tiếng.
Sắc Dục Thiên thôi động Định Hải Châu ầm ầm trấn áp Long Huyết.
- Oanh] - Phốc!
Long Huyết bị hai viên Định Hải Châu áp chế, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, trợn mắt nhìn về phía Sắc Dục Thiên.
- Với lực lượng của ta, Định Hải Châu chỉ uy, còn có Nghiệt Long Đao dẫn lôi đình! Ba tầng lực lượng áp chế! Long Huyết, hôm nay ta muốn lột thân thể ngươi ra, tìm tiên thiên ma chủng, trấn!
Sắc Dục Thiên rống to một tiếng.
- Oanh!
Lực lượng khổng lồ đánh lên người Long Huyết, toàn thân Long Huyết đều đang rung động, giống như sắp bị Sắc Dục Thiên đánh nổ.
Long Huyết lộ vẻ dữ tợn:
- Ngươi cho rằng ngươi thắng? Ha ha, Nghiệt Long Đao của ngươi là ta cho, dẫn lôi đình sao? Vậy cũng muốn nhìn ngươi có bản lãnh khống chế hay không!
- Ngươi nói cái gì?
Sắc Dục Thiên không hiểu nhìn về phía Long Huyết.
- Phương Sân, ngươi thật sự muốn ruồng bỏ chuyện đã đáp ứng ta, ta nói thêm câu nữa, ngươi dám phản bội ta, ta sẽ khiến ngươi gà bay trứng vỡ, mọi thứ lấy được đều mất đi, ngươi có tin hay không!
Long Huyết lộ dữ tợn nhìn về phía Phi Lai Phong ở xa.
Một đám đệ tử tiên môn trên Phi Lai Phong đều nhìn về phía Phương Sân.
- Phương Sân trụ trì, Long Huyết đang gọi ngươi kìa!
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
Gương mặt Phương Sân co rúm lại, giờ phút này có thể làm sao?
Long Huyết ngươi bị bệnh tâm thần à, không phải hai chúng ta hợp tác đã nói rồi sao, ai cũng không được phép bại lộ việc này, ngươi lại hết lần này đến lần khác nói ra, ngươi bảo ta về sau làm người như thế nào? Con mẹ nó, đều do Vương Khả!
- Chu Lâm, lúc này không động, thì còn chờ đến khi nào!
Phương Sân đè ép tức giận, hét to một tiếng.
- Vâng! Sư tôn!
Từ chỗ Hắc Long phía dưới truyền đến một tiếng kêu to.
Chỉ thấy, Chu Lâm một mực thúc giục cốt thứ ở vị trí đầu Hắc Long, chẳng biết từ lúc nào Chu Lâm đã dùng một cái dây thừng tử sắc bao lấy đầu Hắc Long.
- Phược Long Tác, lên!
Chu Lâm quát.
- Ngao!
Bỗng nhiên Hắc Long bị đau hét thảm một tiếng, tiếp theo thể nội toát ra vô số cốt thứ, đâm vào cơ thể một đám Huyết Ma trên cơ thể Hắc Long.