Bất Diệt Thần Vương

Chương 1025: Long Huyết đại chiến Sắc Dục Thiên




Một tiếng nổ lớn vang lên, Long Huyết vung cánh tay khác lên trời.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, huyết hải chỉ thủy phía dưới bốc lên lần thứ hai, một bàn tay khác của Long Huyết mạnh mẽ chặn Sắc Dục Thiên lại.

Trong lúc nhất thời, song chưởng của Long Huyết, một chưởng ngăn cản hắc long, một chưởng ngăn cản Sắc Dục Thiên.

Mà song chưởng của Sắc Dục Thiên, một chưởng ngăn trở Long Huyết, một chưởng thôi động Định Hải Châu giam cầm đám Huyết Thần Tử.

Trong lúc nhất thời, song phương giằng co, huyết hải chỉ thủy phía dưới nhấc lên sóng lớn ngập trời, khí tức cuồng bạo, hình thành một làn sóng không khí bay thẳng ra bốn phương tám hướng.

- Ta vừa mới thoát khốn, còn chưa khôi phục lại đỉnh phong, nhưng cũng không phải ngươi có thể càn rỡ, ta đã tế luyện huyết hải, toàn bộ huyết hải chính là lực lượng của ta, huyết hải không khô, lực lượng của ta liền cuồn cuộn không dứt, Sắc Dục Thiên, nếu hôm nay ngươi đã tới, vậy cũng đừng đi, ta muốn thân thể này của ngươi, ha ha ha ha!

Long Huyết cười to nói.

- Huyết hải không khô, lực lượng của ngươi cuồn cuộn không dứt? Ha ha, Long Huyết, ngươi thật sự cho rằng ta chưa tế luyện xong Nghiệt Long Đao sao? Ngươi cho rằng ngươi có thể muốn làm gì thì làm à? Không, ta đã tìm hiểu ra bí mật Nghiệt Long Đao, hôm nay ta sẽ dùng Nghiệt Long Đao trảm ngươi!

Sắc Dục Thiên dữ tợn nói.

- Ngươi nói cái gì?

Long Huyết híp mắt một cái.

- Nghiệt long hiện hình, Thiên Nộ!

Sắc Dục Thiên hét lớn một tiếng.

- Ngao! Đột nhiên Hắc Long rít lên một tiếng, trong nháy mắt, trên lưng Hắc Long toát ra từng đạo long thứ trùng thiên, nhìn qua hết sức dữ tợn đáng sợ.

- Tất cả mọi người, ôm lấy long thứ, dẫn động lôi đình chỉ nộ!

Sắc Dục Thiên hét to một tiếng.

- Vâng!

Tất cả Huyết Ma lập tức rơi vào trên người Hắc Long, ôm lấy từng cây long thứ, mãnh liệt thôi động.

- Ông!

Long thứ bắn ra từng đạo hắc quang trùng thiên.

- Ẩm ầm!

Mây đen cuồn cuộn bị hắc quang trong long thứ dẫn tới, dường như có một đạo lôi đình kinh khủng ép xuống.

Cho dù đám người trên Phi Lai Phong đã bay xa, thì sắc mặt từng người cũng đột nhiên thay đổi.

- Hắc Long đưa tới lôi đình?

- Hơi thở thật là khủng bố, đây là cấp bậc thiên lôi mà Nguyên Anh cảnh đỉnh phong đột phá đến Nguyên Thần cảnh sao?

- Nghiệt Long hoá hình, người người oán trách, đây là tiết tấu thiên phạt?

Đám người trong kinh ngạc.

Đột nhiên bầu trời nổ vang một tiếng.

- Oanh!

Một đạo lôi điện thô to mười trượng bay thẳng xuống. Trong nháy mắt tràn vào thể nội Hắc Long.

- ÁI Chúng Huyết Ma bên trên Hắc Long hét thảm một tiếng, nhưng mọi người chỉ nhận dư âm lôi điện trùng kích mà thôi, trong nháy mắt toàn bộ lực lượng của lôi điện đã đến đầu long, từ long khẩu phun ra, trực tiếp công kích chưởng của Long Huyết.

- Oanh] Bàn tay Long Huyết nổ tung, ngay cả cánh tay Long Huyết cũng nổ tung trong nháy mắt, lực lượng kinh khủng đánh cho toàn thân Long Huyết run lên.

- Ha ha ha ha, Long Huyết, ngươi còn không chết!

Sắc Dục Thiên cười dữ tợn nói.

Cánh tay phải Long Huyết nổ tung, Hắc Long sắp vọt tới trên người Long Huyết.

- Oành!

Đột nhiên có một cái bàn tay từ phía sau lưng Long Huyết toát ra, chặn Hắc Long lại. Chỗ cánh tay Long Huyết nổ tung, có vô số huyết thủy từ trong huyết hải tràn vào, trong khoảng thời gian ngắn, giúp Long Huyết tu bổ lại cánh tay. Tay cụt lập tức tái sinh.

- Ngươi!

Sắc Dục Thiên biến sắc.

- Đây chính là huyết hải chỉ uy, ta ở bên trong huyết hải, bất tử bất diệt! Một cánh tay nổ tung có tính là gì, coi như ta tan xương nát thịt thì lại như thế nào, huyết hải không khô, ta liền bất tử, hừ, Sắc Dục Thiên, ngươi hiểu không ít, biết rõ Nghiệt Long Đao có thể dẫn động lôi đình chỉ lực? Đáng tiếc, đáng tiếc, ngươi chỉ có thể dẫn động lôi đình cấp bậc này, còn thiếu rất nhiều, ngươi không đủ giết ta!

Long Huyết dữ tợn nói.

- Ta không tin, lại đến!

Sắc Dục Thiên quát.

- Ầm ầm!

Từng đạo lôi đình từ trên trời giáng xuống, theo Hắc Long nặng nề đánh lên tay phải Long Huyết.

Tay phải Long Huyết lần lượt nổ nát vụn, lại lần lượt phục hồi như cũ, năng lực chữa trị kinh khủng, coi như Sắc Dục Thiên cũng lộ ra một cỗ tuyệt vọng.

- Không, không phải như vậy, không phải như vậy!

Sắc Dục Thiên lo lắng quát.

- Không có cách nào sao? Ha ha ha, huyết hải không khô, ta sẽ có thể không ngừng chữa trị, ngươi không làm gì được ta, mà một lát nữa Huyết Thần Tử của ta sẽ có thể tránh thoát Định Hải Châu của ngươi áp chế, Sắc Dục Thiên, ngươi bại rồi, ha ha ha, á!

Long Huyết đang cười to, bỗng nhiên biến sắc phát ra một tiếng hét thảm.

Kêu thảm?

Sắc Dục Thiên sững sờ, ngươi đã nắm chắc phần thắng, ngươi kêu thảm cái gì?

- Oành!

Chỉ thấy, một đám Huyết Thần Tử, bỗng nhiên băng tán mà ra, giống như nhanh chóng hóa thành huyết thủy biến mất vậy.

- Cái này, sao lại thế này?

Sắc Dục Thiên kinh ngạc nói.

Những tên Huyết Thần Tử kia sắp xông phá áp chế Định Hải Châu của ta, tại sao lại liên tiếp sụp đổ vậy?

- Là ai? Ai phá hư Huyết Thần Tử của ta, khốn kiếp, a! A! Đau quá, ai!

Long Huyết tức giận hét to.

Là ai? Đương nhiên là Vương Khả rồi!

Vương Khả ở trong không gian huyết hải, nhét một viên Định Hải Châu cho Thử Vương.

- Đừng trì hoãn thời gian nữa, nhanh lên, thả tất cả người bên trong bướu thịt ra, không có nhiều thời gian đâu, nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, nhanh!

Vương Khả một cước thăm dò ở Thử Vương trên mông.

Thử Vương bỗng nhiên được cứu vớt, vẻ mặt choáng váng.

- Ta, không phải ta bị quái vật ăn rồi à? Tại sao, tại sao ta lại ở nơi này?

Thử Vương mờ mịt nói.

- Đương nhiên là ta cứu ngươi! Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì?

Vương Khả trợn mắt mắng.

Ta đang dẫn động Định Quang Kính, năm phút đồng hồ là một trăm vạn cân linh thạch, một phút đồng hồ tiêu tốn mấy chục vạn cân linh thạch, ngươi vẫn còn ở đó mà sững sờ, muốn lãng phí của ta bao nhiêu tiền!

- Vương Khả? Ngươi, ngươi đã cứu ta? Vì sao?

Thử Vương kinh ngạc nói.

- Ngươi là thủ hạ của ta, ta không cứu ngươi thì cứu ai? Đừng con mẹ nó nhiều lời nữa, ta sắp phải bù tiền thảm rồi, mau đi cứu người, thả tất cả mọi người từ trong bướu thịt ra, nhanh lên, nhanh lên!

Vương Khả đóng giấu lên mông Thử Vương lần thứ hai.

- Á, được, được!

Thử Vương mờ mịt nhanh chóng chạy tới.