Phương Sân trợn mắt, ngươi cho rằng ta không muốn xử lý Vương Khả à, vấn đề là hiện tại làm sao ta bắt được Vương Khả?
Dưới hàng trăm con mắt của các đệ tử tiên môn, ngươi bảo ta làm như thế nào?
Tiếng nổ vang lên ở bốn phía, bên ngoài Độ Huyết Tự hỗn loạn tưng bừng.
Chu Lâm ở bên cạnh, hết giương mắt nhìn ba đại cường giả đại chiến, lại nhìn Vương Khả cách đó không xa, không phải vừa nãy ta lại giúp tên hỗn đản Vương Khả kia chứ? Ta không muốn giúp hắn!
- Vương Khả, ngươi muốn đi đâu!
Đột nhiên Chu Lâm gào lớn một tiếng.
Chỉ thấy, Trương Chính Đạo mang theo Vương Khả bay về phía Phi Lai Phong cách đó không xa.
Bị Chu Lâm gầm lên một tiếng, Vương Khả lập tức sầm mặt lại:
- Chu Lâm, ta đi đâu liên quan gì đến ngươi, ngươi mà còn ngăn ta nữa, ta sẽ dùng Thần Vương Ấn đấy, một khi ép ngươi vào sa mạc, ngươi sẽ bị huyết hải kéo đi!
Chu Lâm lập tức biến sắc rút lui, quay về.
- Thúc tổ, Vương Khả bay về phía Độ Huyết Tự rồi, hắn muốn bỏ chạy!
Chu Lâm bay đi, hô hào về phía không trung.
Ba đại Nguyên Thần cảnh chiến đấu trên bầu trời, quay đầu nhìn một cái, liền không phản ứng.
Phản ứng thì có thể làm được gì? Chắc chắn Phương Sân sẽ không đi quản. Bao nhiêu đệ tử tiên môn đang đứng nhìn, Vương Khả đi thực hiện lời hứa, hỗ trợ trấn áp Long Huyết, ta ngăn cản, không phải là bị tất cả mọi người mắng sao?
Về phần Sắc Dục Thiên, hắn cũng không để ý đến, vì Vương Khả đang đi hỗ trợ trấn áp Long Huyết, mặc dù mình không nhận ân tình của hắn, nhưng cũng không đi ngăn cản!
Chỉ có Long Cốt muốn ngăn, thế nhưng bản thân hắn đang bị hai đại Nguyên Thần cảnh chặn đánh, hắn còn cản cái cọng lông à!
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Khả bay đến bên ngoài Độ Huyết Tự, gần kết giới Vạn Tự Kim Phù.
- Mấy vị hòa thượng Độ Huyết Tự còn thất thần ra đó làm gì? Mở kết giới ra, để cho ta đi vào! Phương Sân đã đồng ý rồi, các ngươi còn chờ cái gì? Nhanh lên đi!
Vương Khả trợn mắt quát mắng.
Một đám hòa thượng nhìn nhau, trong lúc nhất thời vẻ mặt hơi phức tạp.
Chúng hòa thượng đều biết ân oán giữa trụ trì và Vương Khả, nhưng vấn đề là phải để Vương Khả đi vào sao?
- Để Vương Khả tiến vào Độ Huyết Tự, nhanh!
Phương Sân hét to một tiếng.
- Vâng!
Một đám hòa thượng ứng tiếng nói.
Lúc này, đám hòa thượng mới mở ra một đường kết giới.
- Nhanh, đi theo Vương Khả đi vào! Phá mở đại trận!
Đột nhiên Sắc Dục Thiên kêu lên.
- Vâng!
Một đám Huyết Ma lập tức lao thẳng tới.
- Hả, không tốt!
Một đám hòa thượng sợ hãi la lên.
Những hòa thượng kia lập tức thôi động hai viên Định Hải Châu, nhanh chóng cản đám Huyết Ma đang mãnh liệt tấn công lại.
- Âm âm!
Tình hình lại biến thành giằng co như lúc trước, còn Vương Khả và Trương Chính Đạo, lại lập tức bay vào chỗ sâu trong Độ Huyết Tự.
- Bên trong Độ Huyết Tự có âm chướng trận? Ngăn cách thần thức của chúng ta điều tra?
Đột nhiên vẻ mặt Trương Chính Đạo hơi động.
- Độ Huyết Tự có tiền, khẳng định không muốn cho người khác biết nội tình nhà mình, khẳng định dùng âm chướng trận, thế nhưng như này không phải cũng rất tốt à?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
- Thế nhưng, ta cảm giác, rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm chúng ta! A, bên kia có một đám hòa thượng chào đón!
Trương Chính Đạo cau mày nói.
~ Này còn không phải đơn giản sao?
Vương Khả khinh thường nói.
- Các vị huynh đệ chính đạo, xin hỏi Long Huyết bị phong ấn ở nơi nào, làm phiền thông báo một tiếng!
Vương Khả quát to một tiếng.
- Õ nơi này, Vương huynh đệ, ở chỗ này!
Trong trung tâm Phi Lai Phong truyền đến một tiếng hét.
- Được, chúng ta tới đây!
Vương Khả hét lớn một tiếng.
Vương Khả dặn dò Trương Chính Đạo một chút, rồi lập tức xông vào trong một dãy cung điện.
- Hả?
Hòa thượng ở bốn phía sầm mặt lại.
Các ngươi bay qua không được sao? Các ngươi bay vào dãy cung điện làm gì? Đi tới đâu?
Giờ khắc này các hòa thượng cũng không lo lắng, Vương Khả đến Độ Huyết Tự, còn có thể chạy đi đâu?
Thế nhưng, lúc đám hòa thượng phóng tới vị trí của Vương Khả, Vương Khả đã biến mất!
- Người đâu?
Một tên hòa thượng kinh ngạc nói.
- Khả năng đi đến chỗ phong ấn Long Huyết rồi?
Lại một tên hòa thượng cau mày nói.
Một đám hòa thượng lập tức phóng tới chỗ phong ấn Long Huyết.
- Vương Khả đâu?
Một tên hòa thượng hỏi.
- Không biết, còn chưa tới đây, sẽ không lạc đường chứ?
Một tên hòa thượng phong ấn Long Huyết nói ra.
- Lạc đường? Làm sao lạc đường? Bọn họ không biết bay à?
Lại một tên hòa thượng trợn mắt nói.
- Ngươi đừng nổi giận với ta, ngươi đi tìm xem đi, nói không chừng bị cái gì nên mới chậm trễ thì sao!
Một đám hòa thượng lập tức bận rộn.
Ngoại giới.
Từng tiếng nổ vang lên.
Thừa dịp quay người, Phương Sân đánh ra một chưởng.
- Oanh!
Phương Sân mượn một chưởng này, trong nháy mắt bay ngược về, thẳng đến kết giới Độ Huyết Tự.
- Oành!
Phương Sân dùng một chưởng, đánh bay đám Huyết Ma muốn nhào về phía kết giới, tiến vào trong kết giới.
- Phương Sân, ngươi đừng chạy!
Sắc Dục Thiên ở ngoại giới quát to.
Phương Sân lại không để ý đến:
- Nhanh, mở kết giới Vạn Tự Kim Phù ra đến mức to nhất, đừng để bọn hắn vào!
- Vâng!
Một đám hòa thượng ứng tiếng, toàn lực thôi động kết giới.
Phương Sân đi thẳng đến chỗ phong ấn Long Huyết, trong mắt loé lên một cỗ kích động.
- Vương Khả? Ha ha, không ngờ ngươi thật sự dám đến Độ Huyết Tự ta? Tốt, lần này đã tới thì không cần đi nữa, ngươi để lại sáu viên Định Hải Châu cho ta, về phần ngươi và Trương Chính Đạo, ta sẽ để các ngươi bất ngờ bị Long Huyết giết chết, ha ha ha, ngươi chờ chết đi, ta sẽ tổ chức tang lễ thật long trọng cho ngươi, ha ha ha ha!
Phương Sân đè ép kích động trong lòng nói.
- Oành!
Phương Sân rơi vào chỗ phong ấn Long Huyết.
- Phương Sân trụ trì, Vương Khả đâu?
Một tên đệ tử tiên môn trong đám người mở miệng nói.
- Hả?
Phương Sân sững sờ.
Ngươi hỏi ta?
- Phương Sân trụ trì, tại hạ là Triệu Tứ, Tướng Thốn Tông! Ta hỏi ngươi, Vương Khả đâu? Vương Khả không quản đường xa vạn dặm tới giúp Độ Huyết Tự ngươi vượt qua cửa ải khó khăn, mới vừa rồi còn hô hào đi qua, làm sao lại không thấy người?
Triệu Tứ trợn mắt nói.
- Không có người?