Nếu Lục Ly có thể nhìn thấy bên ngoài, hắn sẽ phát hiện, hình cầu Hỗn Nguyên Khí cỡ hạt đậu bên ngoài đã biến mất, hư không tiêu thất dưới vực sâu. Sương trắng giữa vực sâu đột ngột tiêu tán, cả vực sâu không còn nguy hiểm gì.
Ách?
Gần như đồng thời, Viêm Hậu trong núi nhỏ bí cảnh đột nhiên mở mắt, trên người nàng xuất hiện hơi thở đau thương, nét cười trên mặt cũng lộ ra bi thương nhàn nhạt.
Già La bên cạnh còn đang gặm linh quả, nàng cảm nhận được hơi thở trên người Viêm Hậu, mở to mắt hỏi:
- Tỷ tỷ, đã xảy ra chuyện gì rồi?
- Lục Ly…
Viêm Hậu hơi thở ra:
- Linh hồn Lục Ly ta không còn cảm ứng được nữa, hắn hẳn đã hoàn toàn... hồn phi phách tán rồi!
Viêm Hậu lúc trước để lại một pháp ấn trong linh hồn Lục Ly, Lục Ly ở đâu nàng đều có thể cảm ứng. Cho dù Lục Ly xuất hiện dị biến, linh hồn tiến vào trong Hỗn Nguyên Khí, Viêm Hậu vẫn có thể mơ hồ cảm ứng, hiện tại, nàng hoàn toàn không cảm ứng được gì.
Nàng là Chủ Thần, chỉ cần Lục Ly còn đang ở trong đại thế giới, chỉ cần linh hồn Lục Ly còn tồn tại, vậy nàng có thể cảm giác. Hiện tại đột nhiên cảm giác không được, chỉ có một lời giải thích, Lục Ly đã hồn phi phách tán rồi.
Ai...
Già La thở dài, lộ ra biểu tình có khác trái ngược với bề ngoài cảu nàng, nàng nói:
- Tỷ tỷ nén bi thương, nếu Lục Ly đã chết, vậy đó là mệnh của hắn. Đại chiến sắp bùng nổ, tỷ tỷ không nên quá mức bi thương, nếu không sẽ lầm đường.
- Ta biết rồi!
Viêm Hậu nhắm mắt lại, thần sắc khôi phục bình thường, nàng dặn dò:
- Việc này tạm thời không cần nói cho Tử Hề, hết thảy đều chờ sau đại chiến rồi nói, ai...
Viêm Hậu hẹn Hình Đế năm tháng sau đại chiến, không phải đang kéo dài thời gian mà nàng muốn dò la Hình Đế rốt cuộc đang làm gì. Mặt khác Diệu Đế đã biến mất, nàng cũng muốn tìm nơi ẩn núp cụ thể của Diệu Đế, xem có âm mưu gì.
Đi Lục Trọng Thiên khai chiến, tự nhiên là không muốn sinh linh chịu khổ, nếu khai chiến trong Tam Trọng Thiên, Hình Đế không cố kỵ gì, tùy tay có thể nổ nát một giới diện. Đến lúc đó, các nàng sẽ bị trói buộc tay chân, không dễ phát huy.
Tinh Hoàng bố trí nhiều năm như vậy, kỳ thật trong Tiên Vực có mấy đại viên mãn là người của hắn, trong Thanh Hồ hắn cũng sắp xếp gian tế. Những gian tế này an bài rất sâu, còn người an bài là Tinh Hoàng, tuyệt không thể lộ tin tức.
Ít tình huống bên phía Hình Đế, vẫn trong khống chế của Tinh Hoàng. Sau khi Hình Đế trở về Thanh Hồ, cũng không hành động gì, chỉ triệu tập rất nhiều đại viên mãn đi Lục Trọng Thiên, đi chiếm cứ địa lợi, nắm trong tay tình huống của chiến trường.
Chuyện này không sao cả, đại viên mãn này là người của Tinh Hoàng, cho nên bố trí của Hình Đế, Tinh Hoàng rõ như lòng bàn tay. Hơn nữa đại viên mãn không có ý nghĩa gì với đại chiến Chủ Thần, đại viên mãn có đi thêm cũng vô dụng, nhiều nhất chỉ có tác dụng thám báo. Nếu Chủ Thần phải ẩn tàng thân hình, đại viên mãn cũng tra xét không được.
Khiến Tinh Hoàng hơi ngờ vực là Diệu Đế biến mất, không chỉ không tra xét bên này, giống như... Hình Đế đã tìm Diệu Đế, để Cảnh Vương trung tâm trộm phái một ít thám báo tìm Diệu Đế. Nghe nói Hình Đế nổi giận đùng đùng, nghe đồn truyền tin cho Diệu Đế nhưng Diệu Đế không phản hồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua bốn tháng. Thiên Loạn Tinh Vực, võ giả bình thường đều đi qua hơn nửa. Còn lại một nửa thực lực rất thấp, muốn thoát cũng khó khăn, còn có một ít có gia nghiệp, không muốn rời đi, tình nguyện chết ở Thiên Loạn Tinh Vực.
Còn có bảy đại Tinh Vực còn lại, cũng có vô số võ giả thoát đi, gần như tất cả gia tộc đều triệu tập một đám võ giả tinh anh, ẩn núp trong các đại bí cảnh, tránh đến lúc đó Cảnh Vương Trung Cảnh động kinh, quét ngang tám đại Tinh Vực.
Từng lời đồn đãi khó tránh truyền ra, đại chiến Chủ Thần sắp bắt đầu, lúc này đây, nếu không cẩn thận có thể mất cả Tam Trọng Thiên, cho nên mọi người nhanh chóng an bài, miễn đến lúc đó Tam Trọng Thiên sụp đổ, các tộc toàn diệt.
Lời đồn này trong mắt rất nhiều võ giả không phải lời đồn, bởi vì năm đó nếu không phải lời đồn, võ giả Tứ Trọng Thiên Ngũ Trọng Thiên sẽ không sớm thoát đi, rất nhiều đại tộc sẽ chôn cùng với Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên.
Một ít đại tộc Tiên Vực bắt đầu an bài, đều lần lượt tập trung một ít đệ tử trẻ tuổi tinh anh, mang lượng lớn tài nguyên đi Nhị Trọng Thiên, tìm kiếm bí cảnh an trí. Bí cảnh của Tam Trọng Thiên cũng không an toàn, ai cũng không thể cam đoan chiến đấu có thể xuất hiện ở Tam Trọng Thiên hay không. Đại chiến Chủ Thần, thật dễ dàng tác động pháp tắc thiên địa, thật dễ dàng khiến một đống giới diện bị hủy diệt, thật dễ dàng dẫn đến không gian sụp đổ...
Thời gian lại trôi qua nửa tháng, không khí cả Tiên Vực trở nên ngưng trọng. Đại gia tộc Tiên Vực đều biết đại chiến Chủ Thần sắp bắt đầu, đáng tiếc bọn họ không có tư cách xem cuộc chiến. Chỗ Lục Trọng Thiên, không phải võ giả và thám báo bình thường có thể đi, cửa ra vào đều bị đại viên mãn trấn thủ, có thể có tư cách xem chiến cuộc, chỉ có đại viên mãn.
Cách thời hạn năm tháng còn năm ngày, đám người Viêm Hậu xuất phát, hơn nữa truyền tin cho Vô Nhai Tử, để Vô Nhai Tử chờ ở cửa ra vào Tứ Trọng Thiên. Nhưng Vô Nhai Tử đưa tin, hắn trực tiếp đi Lục Trọng Thiên, để đám người Viêm Hậu đi Lục Trọng Thiên.
Viêm Hậu cũng không để ý, nếu Vô Nhai Tử đáp ứng xuất chiến, vậy khẳng định xảy ra sẽ chiến đấu? Nếu không đến lúc đó các nàng chết đi, sẽ đến phiên Vô Nhai Tử. Với tính cách của Hình Đế, sẽ không nhiễu loạn sinh tử của nhân loại.
Bốn đánh hai, Viêm Hậu cũng có tự tin nhất định. Tuy Diệu Đế vẫn không lộ diện, nhưng Viêm Hậu cũng không e ngại. Dù sao trận chiến này sớm hay muộn cũng phải đánh, nàng không thể để hàng tỉ sinh linh thay nàng tìm chết. Cho nên mặt kệ trận chiến này thế nào, khẳng định phải đánh. Đại chiến Chủ Thần, đã không còn nhiều chiến thuật có thể dùng, cuối cùng lấy cứng đối cứng, không đánh chết Hình Đế, hết thảy đều là mây bay.