Hắn cũng không nói chuyện hắn đi Thất Trọng Thiên, chỉ nói hắn vẫn còn đang tu luyện, trong khoảng thời gian ngắn chưa về, để mọi người nghe theo an bài của đại ma vương. Lần này hắn không nói với đại ma vương, thu hồi thiên nhãn, hắn tìm Tinh Hoàng ngồi xếp bằng gần đó.
Tinh Hoàng mở to mắt, nhìn thấy Lục Ly, hỏi:
- Muốn đi nơi khác? Nơi còn lại của Lục Trọng Thiên không nhiều lắm, chỉ còn bảy tám chỗ.
- Không đi nữa!
Lục Ly lắc đầu nói, ánh mắt nhìn một phía, dùng ngữ khí thật kiên định nói:
- Tinh Hoàng, ta muốn đi Thất Trọng Thiên!
Vẻ mặt Tinh Hoàng không chút thay đổi, nhìn Lục Ly không nói gì. Lục Ly cúi đầu thật sâu nói:
- Mời Tinh Hoàng thành toàn, ta muốn thử lần nữa!
- Không được!
Tinh Hoàng phi thường quả quyết nói:
- Muốn đi tự mình ngươi đi, ngươi có thể tìm cửa vào, đó là bản lĩnh của ngươi. Ta sẽ không mang bêu danh như vậy, đến lúc đó đại nhân và tộc nhân ngươi tìm ta giao người, thi thể ta cũng không thể mang về.
- Tinh Hoàng!
Lục Ly khẽ thở dài nói:
- Hình Đế có thể xuất quan bất cứ lúc nào, một vài năm nữa lập tức xuất quan, đại nhân và Già La Chủ Thần, còn có Tử Hề có thể ngăn được không? Ngươi chẳng lẽ muốn thấy đại nhân đi chết.
- Đại nhân có chết hay không ta không biết!
Tinh Hoàng vẫn dị thường kiên quyết nói:
- Nhưng ngươi tiến vào Thất Trọng Thiên khẳng định sẽ chết. Ngươi có thể chết nhưng không thể chết không giá trị như vậy. Lục Ly, Thất Trọng Thiên không đơn giản như ngươi nghĩ. Ta nói với ngươi đi, nơi đó là nơi dựng dục Chủ Thần, nơi đó là trung tâm thế giới, sau khi nơi đó sụp đổ, dẫn phát ra rất nhiều cảnh tượng khủng bố cực điểm. Đại nhân từng mang ta đi vào một chuyến, nếu không phải đại nhân che chở, ta sẽ lập tức chết đi. Ngươi có lực vạn vật nhưng đừng nghĩ lực vạn vật là lực lượng mạnh nhất thiên hạ. Lúc trước ngươi khai chiến với Cảnh Vương Trung Cảnh, lực vạn vật của ngươi bị Chủ Thần phá tan dễ dàng, cho nên lực vạn vật cũng không mạnh như trong tưởng tượng. Ngươi tiến vào sẽ lập tức chết đi, không có ý nghĩa gì.
Tình huống Tinh Hoàng nói khiến Lục Ly nhíu mày, hắn trầm ngâm một lát, vẫn kiên định nói:
- Tinh Hoàng, ta không còn đường có thể đi. Nếu tu luyện ở tình huống bình thường, ta cảm giác không đến mấy ngàn vạn năm, sẽ không thể đột phá Chủ Thần. Nếu đại nhân chết trận, ngươi xác định Hình Đế sẽ nhường thời gian để chúng ta âm thầm mưu đồ? Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên có thể giấu được người sao? Ngươi xác định bọn Hình Đế không có biện pháp làm ra Chủ Thần Khí như thiên nhãn, hơn nữa mấy Chủ Thần muốn tìm ta, muốn tìm chúng ta hẳn sẽ không khó.
- Mặt khác!
Lục ly tăng cường ngữ khí, nói:
- Ngươi là nhìn thấy ta lớn dần, ngươi hẳn là biết ta sẽ phát triển rất chậm trong tình thế dễ dàng, chỉ có đường gập ghềnh chiến lực mới tiêu thăng. Thất Trọng Thiên người khác đi vào sẽ chết, ta không nhất định sẽ chết. Chỉ cần ta không chết, khả năng ta đột phá Chủ Thần cũng rất lớn. Hơn nữa… nếu Thất Trọng Thiên khủng bố như vậy, nếu ta ở Thất Trọng Thiên đột phá Chủ Thần, chiến lực của ta cũng sẽ không quá kém, phần thắng của chúng ta cao hơn nhiều.
- Tin tưởng ta, Tinh Hoàng!
Lục Ly lại cúi đầu, trong mắt sáng lên vẻ điên cuồng:
- Nếu ta có thể đi đến hiện tại, ta tin tưởng vẫn có thể tiếp tục đi tiếp. Trận chiến này, ta nhất định phải thắng!
Tinh Hoàng nhìn đôi mắt Lục Ly, hắn trầm mặc khoảng một nén nhang, cuối cùng giận dữ nói:
- Ngươi đã có ý như thế, vậy… thử xem đi!
Thất Trọng Thiên còn có tên là Hỗn Nguyên Thiên, Thất Trọng Thiên chỉ có một giới diện, tên là Hỗn Nguyên Giới.
Nơi này là cấm địa của chúng thần, nơi võ giả bình thường không thể đặt chân, năm đó ngoài một vài đại viên mãn chí tôn mới có tư cách đặt chân đến nơi này, tình huống nơi này, ngoại giới chỉ biết một ít.
Sau đó, lần đầu tiên đại chiến Chủ Thần, nơi này sụp đổ, nơi này trở thành truyền thuyết. Cho dù Tinh Hoàng hiểu biết hữu hạn nơi này, bởi vì hắn đi theo đại ma vương, nơi này đã sụp đổ.
Có thể xác định là… tất cả Chủ Thần đều sinh ra ở đây, ngoài ba Chủ Thần tu luyện thành, Chủ Thần còn lại đều sinh ra ở Hỗn Nguyên Giới.
Nơi này nghe nói là giới diện sinh ra đầu tiên ở thế giới. Nơi này có thiên địa thần dược đếm không xuể, có thiên địa dị thú cường đại hung mãnh, có cảnh đạp tuyệt luân tú lệ, nơi này là Tiên Vực chân chính, là hậu hoa viên của Chủ Thần.
Chủ Thần từng sinh ra ở đây, mỗi người đều cùng thế vô tranh, đều an nhàn tường hòa, đều cao cao tại thượng nhìn sinh linh vạn giới như con kiến. Thẳng đến khi ba người Hình Đế đột phá, an bình nơi này bị đánh vỡ. Ba Hình Đế cũng là một thế hệ kiêu hùng, thành công khơi mào tranh đấu, khiến Chủ Thần chia làm ba phái, sau đó dẫn phát đại chiến Chủ Thần đầu tiên.
Lục Ly hiện giờ đứng trong vùng bụi bậm, hơn nữa chỉ có mình hắn. Tinh Hoàng không dám tiến vào, chờ đợi hắn ở giới bích. Lục Ly đứng ở khu vực tối, nhìn hư không mơ hồ, cảm thụ được hơi thở già nua lại tịch liêu. Nội tâm hắn vẫn hơi kích động.
Cấm địa chúng thần, hậu hoa viên của Chủ Thần!
Trên lịch sử, đại viên mãn có thể bước vào nơi này không vượt qua trăm người. Một tiểu tử phàm nhân hắn lại có may mắn đặt chân lên Thất Trọng Thiên. Đây xem như chuyện chưa từng xảy ra? Bọn Hình Đế đều xuất thân từ Tứ Trọng Thiên Ngũ Trọng Thiên.
Bên ngoài cơ thể Lục Ly là hai tầng chiến giáp và quang thuẫn do lực vạn vật ngưng tụ. Hắn không dám lơ là, Tinh Hoàng nói với chiến lực của hắn, gần như chết trong nháy mắt. Hắn tiến vào tìm kiếm cơ duyên chứ không phải tìm chết. Hắn đứng tại chỗ, nhìn bốn phía, cảm ứng hết thảy nơi này, ngừng thở, quan sát tình huống.
Nơi này là nơi ngay cả thiên nhãn cũng không thể tra xét. Tinh Hoàng cũng chỉ ở bên cạnh nhìn thoáng qua, bên trong rốt cuộc có cái gì, ngoài đại ma vương, mọi người còn lại đều không biết. Hắn cũng không dám dùng thiên nhãn liên hệ đại ma vương, có lẽ đại ma vương dựa vào truyền âm đối thoại cũng không có biện pháp giúp hắn, hết thảy chỉ có thể dựa vào bản thân.
Một nén nhang, hai nén nhang!