Bất Diệt Long Đế

Chương 5112: Hỗn Nguyên Giới




Vù!

Xa xa, một luồng hắc quang cấp tốc bay tới, đó là một luồng sương mù đen thật lớn, giống như thương long ngàn dặm thổi quét tới, hơn nữa thẳng tắp bay tới. Đồ vật kia giống như cảm ứng được tồn tại của hắn, muốn xé xác hắn.

Giờ đây, Lục Ly cảm giác mình thật sự như một người thực lực thấp đối mặt với mãnh thú cường đại, linh hồn đều đang run rẩy. Tốc độ hắn quá nhanh, phạm vi bao phủ rất rộng, hắn không có biện pháp tránh né. Hắn nghĩ nghĩ, thân mình chợt lóe vào trong pháp giới. Thứ này và Tinh Hoàng không khác biệt lắm, Tinh Hoàng chịu không nổi, hắn tự nhiên không dám cứng đầu chống chọi.

Vù vù!

Sương mù đen gào thét đến, sau đó gào thét đi, rất nhanh biến mất ở phương xa. Lục Ly ở trong pháp giới cảm ứng thử, như trút được gánh nặng, thân mình bay ra, chậm rãi phi hành về phía trước.

Hắn sở dĩ dám tiến vào nơi này, có nhân tốt lớn là hắn có pháp giới kỳ dị, hắn có thể đi vào trong, đây là tiền vốn bảo mệnh hắn.

Tốc độ hắn không quá nhanh, bảo trì tốc độ ban đầu của Thánh Hoàng, tinh thần căng thẳng cao đột, một khi có gió thổi cỏ lay gì, hắn sẽ tiến vào pháp giới. Hắn muốn đi Hỗn Nguyên Giới, không nghĩ hao tổn với năng lượng cường đại mà kỳ dị trong hư không này.

“Xoẹt xoẹt!”

Phi hành một lát, đột nhiên phía trên đỉnh đầu sáng lên ánh sáng. Sau đó, một hồ quang thật lớn giống như đao mang kinh thiên hung hăng bổ tới hắn. Lục Ly cảm giác dao động, gần như không chút do dự, thân mình lập tức phóng nhanh vào pháp giới.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Lục Ly cảm ứng thử, phát hiện hư không chỗ hắn lại bị hồ quang xé rách. Tim hắn đập nhanh, nơi quỷ quái này quả nhiên khủng bố, cũng khó trách Tinh Hoàng không dám tiến vào. Đợi một lát, sau khi không có động tĩnh gì, Lục Ly tiếp tục đi trước.

Sau nửa canh giờ, xa xa bay tới sương mù tím, hơn nữa sương mù tím này phi thường khổng lồ, bao phủ không biết bao nhiêu khu vực. Lục Ly đồng dạng không dám đụng chạm, tiến vào pháp giới, chờ sương mù tím tiêu tán. Khu vực sương mù tím bao phủ quả nhiên lớn, tốc độ phi hành cũng không mau, Lục Ly đợi ba canh giờ trong pháp giới, sương mù tím mới hoàn toàn phiêu tán.

Tiếp tục đi về trước, Lục Ly thấy hai hắc động hư không thật lớn, còn có một không gian lốc xoáy thật lớn. Nhất là không gian lốc xoáy kia, cảm giác có thể lớn cỡ Thiên Việt Thành, thật xa đã cảm giác được lực hút cường đại. Lục Ly tránh ra xa, nếu không bị hút vào không gian lốc xoáy, cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Cứ như vậy, một đường cẩn thận, trốn trốn tránh tránh, đi đường vòng, Lục Ly lại bình an vô sự bay sáu ngày.

Tốc độ hắn không đủ mau, cho nên chưa đến phế tích Hỗn Nguyên Giới. Dựa theo tin tức Tinh Hoàng có được từ đại ma vương, Lục Ly ít nhất phải bay nửa tháng mới đến phế tích Hỗn Nguyên Giới.

Hôm nay Lục Ly rốt cuộc gặp phiền toái, còn là đại phiền toái.

Một luồng sương mù đen thổi quét đến hắn. Sương khí này cũng không lớn, chỉ dài hơn trăm dặm. Quy tắc cũ, Lục Ly không đợi sương khí bay lên, liền tiến vào trong pháp giới. Hắn ở trong pháp giới chờ sương khí bay ra, rồi tiếp tục phi hành. Nào biết chỉ mấy hơi thở, sương khí kia lại bay tới từ phía sau.

Hắn lại đi vào, chờ hắn đi ra, sau mấy hơi thở, sương khí này lại bay tới. Như vậy khiến hắn cảm thấy sương khí như có linh trí, cũng không rời đi quá xa, mà vẫn luôn xoay tròn xung quanh hắn.

Hắn lại lần nữa tiến vào pháp giới, lần này ước chừng đợi mấy ngày mới đi ra. Nào ngờ sương mù kia lại xuất quỷ nhập thần, bắn thẳng từ phía sau. Hắn chỉ có thể bị bắt vào pháp giới, hắn hơi đau trứng. Nếu tiếp tục như vậy, hắn căn bản không có biện pháp phi hành, không có khả năng mỗi lần phi hành mấy hơi thở lại tiến vào trong pháp giới?

Nới như vậy năm tháng nào mới có thể đến phế tích của Hỗn Nguyên Giới? Hơn nữa nếu đến phế tích rồi, sương mù vẫn đi theo thì sao? Hắn nên làm gì?

Ở trong pháp giới trầm tư một ngày, hắn cắn răng đi ra, phóng ra Vạn Vật Chiến Giáp và Vạn Vật Thần thuẫn. Không ngoài dự liệu, chỉ sau mấy hơi thở, sương mù đen giống cự man bay nhanh tới, lần này Lục Ly không đi vào mà chuẩn bị hàng phục sương mù này.

Vù!

Tốc độ sương mù rất nhanh, trong nháy mắt đã bay hơn mười ngàn dặm, đến trước mặt hắn. Hắn điên cuồng vận chuyển pháp giới, chờ đợi sương mù đen công kích. Một lực lượng cuồng bạo đánh úp đến, sương mù va chạm lên người hắn. Sau đó Vạn Vật Quang Thuẫn trên người hắn bạo liệt rất nhanh, Vạn Vật Chiến Giáp cũng không chịu được lâu

- Hấp thu cho ta!

Lục Ly hét lên, lực vạn vật không chịu được, hiện tại hắn chỉ có thể trông chờ vào pháp giới. Nếu pháp giới này không thể hấp thu sương khí màu đen, chờ đợi hắn chỉ có tan xương nát thịt.

Sương khí màu xám đen đánh úp đến, đánh lên người Lục Ly, từng luồng năng lượng dũng mãnh tiến vào cơ thể Lục Ly. Pháp giới điên cuồng vận chuyển, vô số năng lượng bị hấp thu vào pháp giới.

Nhưng mà!

Giống năm đó hấp thu năng lượng ở Ám Giới, khi năng lượng này đánh úp vẫn tạo thương tổn phi thường lớn với thân thể Lục Ly. Thân mình Lục Ly nổ bay, huyết nhục nửa thân mình đều bị cắn nát, xương cốt toàn thân đều bị chấn vỡ.

- Đi vào!

Tiếp theo còn có năng lượng đánh úp, trong chớp mắt sinh tử, Lục Ly phản ứng lại, thân mình biến mất ở giữa không trung, tiến vào trong pháp giới.

Ầm!

Thân mình hắn dừng trên pháp giới, mặt đất nhiễm đầy máu tươi. Lục Ly ngã nhào trên mặt đất, toàn thân xương cốt chấn nát, một chút đã bị thương nặng. Hắn nhe răng trợn mắt kêu rên vài tiếng, vốn hắn định lấy thần dược luyện hóa, sau đó bắt đầu suy xét lại.

Một tay hắn hấp thu một đoàn lực vạn vật, muốn xem hiệu quả chữa thương của lực vạn vật. Lực vạn vật do vô số năng lượng dung hợp thành, còn từng được pháp giới luyện hóa, bên trong là năng lượng tinh thuần, theo lý thuyết hẳn có thể chữa thương.

Một đoàn lực vạn vật tiến vào trong cơ thể, Lục Ly vận chuyển luyện hóa, rất nhanh khiến nội tâm hắn chấn động. Lực vạn vật quả nhiên có năng lực chữa thương, hơn nữa phi thường biến thái, chỉ vận chuyển một vòng, thương thế trong cơ thể hắn đã khôi phục với tốc độ phi thường khủng bố.