Cao tầng tìm hiểu một chút, tin tức tự nhiên khó tránh bị truyền đi. Nhưng người phía dưới không biết tình huống cụ thể gì, một đường tiếp tục truyền lưu bên dưới, phía dưới nàng căn bản không biết phát sinh chuyện gì. Chỉ là mơ hồ cảm giác không khí càng ngày càng ngưng trọng, giống như có chuyện siêu cấp lớn sắp phát sinh…
Mạng lưới tình báo đã sớm xây dựng xong, hiện tại nhất cử nhất động cả đại thế giới đều nằm trong theo dõi của Cảnh Vương Trung Cảnh. Tất cả thế lực lớn giới diện đều bị xâm lấn, thông qua thế lực lớn của các đại giới diện, gió thổi cỏ lay ở khắp giới diện đều có thể biết được. Vì thế Tuyết tiểu thư chuyên môn mời mấy trăm võ giả, ngày đêm không ngừng xử lý các loại tin tức.
Viêm Hậu Giới, Thiên Ma Thành!
Hơi thở nơi này cũng trở nên áp lực, bọn họ đều biết Hình Đế tùy thời có thể xuất quan, đến lúc đó đại chiến với nhau, khả năng phe này thua rất lớn. Viêm Hậu Giới có thể giữ lại hay không, là vấn đề không có lời giải.
Tiểu Bạch còn chưa xuất quan!
Điều này khiến đại ma vương rất cạn lời, nàng tự mình đi vào một chuyến, có thể nhìn ra manh mối gì không. Thân thể Tiểu Bạch vẫn tốt, thời điểm đi vào hơi thở cũng không khác biệt lắm, thoạt nhìn như đang chợp mắt, hoặc đang bế quan, hoàn toàn không biết nó đang làm cái gì…
Ai!
Tra xét một hồi, đại ma vương cũng không quản nữa, thân mình nhẹ nhàng rời đi. Nàng trở về trong tòa đình. Già La Chủ Thần ngồi ở đỉnh, trong tay cầm linh quả, không ngừng gặm, nhìn thấy Già La Chủ Thần như vậy, nội tâm đại ma vương càng thêm trầm trọng.
Nếu chiến bại, người còn lại còn có thể sống sót, Già La và Tử Hề lại không thể sống sót. Hình Đế không thể nào lưu lại hai Chủ Thần còn sống, lưu lại hậu hoạn vô cùng.
Chiến thắng!
Trong lòng đại ma vương không chút tự tin, một thành khả năng thắng cũng không có!
Lục Ly ngủ say vài ngày, sau khi hắn tỉnh lại, trạng thái tinh thần tốt hơn một chút, nhưng áp lực nội tâm vẫn rất lớn, giống như một sợi dây thun căng ra. Căng dây mấy trăm năm rồi, sao có thể không xảy ra vấn đề?
Phần lớn địa phương của Lục Trọng Thiên đã tra xét một lần, tìm hiểu thật lâu ở nhiều nơi, Lục Ly hiểu được rất nhiều, hiện tại trong đầu thật hỗn loạn. Trước kia là ngàn thủ vạn tự, hiện tại là vạn thủ mười vạn tự, hắn không nghĩ gì thì không sao, vừa suy nghĩ sẽ cảm giác đầu óc muốn nổ tung.
Vấn đề là Hình Đế lập tức xuất quan, hắn lại chưa thể đột phá Chủ Thần, hắn có thể không nghĩ sao? Hiện tại đột phá Chủ Thần là chuyện quan trọng nhất, lửa đến gót chân, nếu còn không suy nghĩ thì có thể làm gì?
Hắn ngồi xếp bằng, hít một hơi thật sâu, không tìm hiểu kỹ càng chuyện trong đầu mà bắt đầu phân tích chuyện mấy năm nay.
Thời gian ngàn năm, đã trôi qua hơn tám trăm năm. Tám trăm năm này hắn thật cố gắng, phi thường cố gắng. Chuyện còn lại hắn cũng không quản nữa, không đi Trung Vương Giới báo thù, cũng không bồi với người nhà. Cái gì cũng không làm, mấy trăm năm nay vẫn luôn nghĩ đủ biện pháp đột phá Chủ Thần.
Những năm gần đây hắn đi rất nhiều nơi, hấp thu rất nhiều năng lượng, kiến thức rất nhiều tiểu thế giới kỳ dị, còn có Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên.
Kiến thức nhiều như vậy, xem nhiều như vậy, nhưng vô dụng. Hắn vẫn không có biện pháp đột phá Chủ Thần, chỗ tốt duy nhất là pháp giới hắn luyện hóa ra lực vạn vật, khiến chiến lực của hắn tăng lên một ít.
Tìm hiểu càng nhiều, Lục Ly càng cảm giác mình càng cách xa Chủ Thần. Hắn mơ hồ cảm thấy, dưới tình huống bình thường, có lẽ hắn vĩnh viễn sẽ không thể đột phá Chủ Thần. Giống như ở Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên hoặc tìm hiểu trong tiểu thế giới. Hắn có tìm hiểu mấy vạn năm cũng không thể đột phá.
Hắn trầm ngâm một phen, phát hiện hắn chỉ có hai con đường có thể đi. Hoặc là ngoan ngoãn ẩn giấu mấy vạn năm, tiềm hành tu luyện, chậm rãi tìm hiểu, chờ đợi ngày đột phá. Hoặc chỉ có thể bí quá hóa liều, đi Thất Trọng Thiên.
- Đúng vậy!
Ở đây tìm hiểu hơn trăm năm, trong đầu hắn vẫn luôn có một chấp niệm, đó là đi Thất Trọng Thiên xem thử.
Chấp niệm này bị hắn áp chế không ngừng, sau đó tuôn trào. Chính hắn rõ ràng, đi Thất Trọng Thiên rất có thể sẽ chết, thậm chí khả năng chết đến chín thành. Nhưng trong đầu hắn vẫn khó ngăn chặn ý niệm điên cuồng này.
Không điên cuồng sao có thể sống.
Tình huống bình thường kia gọi là xông vào đầu kiếm? Tình huống bình thường, một Thánh Hoàng làm sao đột phá Chủ Thần?
Nếu hắn tìm hiểu tiếp tục, có thể mấy vạn năm cũng không có biện pháp đột phá, cho dù mấy vạn năm sau đột phá, đến lúc đó đại ma vương đã chết, Già La Chủ Thần đã chết, Thiên Dạ Tử Hề cũng đã chết. Hoặc là tất cả mọi người trong Viêm Hậu Giới đều chết, hắn còn sống có ý nghĩa.
Mặt khác…
Hắn nhất định có thể tiềm ẩn mấy vạn năm? Lỡ như bọn Hình Đế tìm được hắn thì sao? Năng lực Chủ Thần biến thái cỡ nào, nếu Chủ Thần quyết tâm tìm một người, hắn sao có thể tiềm tàng?
Lục Ly trầm tư một canh giờ, dứt khoát quyết định bí quá hóa liều. Hắn có tin tưởng nhất định với lực thế giới. Hắn còn có cảm giác trong mờ tối, đi Thất Trọng Thiên hắn mới có thể sống lại trong tử địa, mới có thể đột phá Chủ Thần.
Thất Trọng Thiên là nơi dựng dục Chủ Thần, đó là nơi trung tâm nhất thế giới. Hắn có thiên nhãn, đối với thế giới này hiểu biết thật rõ ràng. Thế giới này là lấy Thất Trọng Thiên làm trung tâm, một vòng lại một vòng vờn quanh, Thất Trọng Thiên là bảo địa vô thượng, nơi đó cho dù bị hủy cũng sẽ có rất nhiều tồn tại kỳ dị.
- Đi Thất Trọng Thiên!
Trong lòng Lục Ly hạ quyết định, hắn không phải là người lề mề. Có một số việc đã quyết định, không ai có thể khuyên bảo được. Hắn vận dụng thiên nhãn, ngay từ đầu ở Tiên Vực, nhìn quét qua tám đại Tinh Vực, sau đó đảo qua Viêm Hậu Giới, tra xét Tiểu Bạch, trao đổi một phen với nhóm thê thiếp, hàn huyên một hồi với Lục Nhân Hoàng, lại cùng với Thiên Dạ Tử Hề, thậm chí hàn huyên một hồi với An Lộ Nhi…