Vù!
Thần văn mở ra, thân mình Lục Ly xông ra ngoài, vận chuyển pháp giới, nơi đi qua hấp thu hàn khí, cho nên miếng băng tự tan rã. Tốc độ phi hành của hắn cũng không chịu ảnh hưởng rất lớn.
Hai tay hắn vũ động, không ngừng đánh ra hàn khí. Hàn khí kia xuyên thấu qua băng tầng, độ dày băng tầng càng thêm chắc chắn. Trình độ đông cứng có lẽ cường giả sắp đại viên mãn bình thường cũng rất khó bổ ra. Hắn chạy thật nhanh, không ngừng đánh ra hàn khí, thân hình như quỷ mị, tốc độ càng lúc càng nhanh, như một con cá đang bơi.
Sau khi dạo qua một vòng, Lục Ly ngừng lại, pháp giới điên cuồng vận chuyển, hàn khí bốn phương tám hướng bị hấp thu. Sau đó tầng tầng băng rất nhanh biến mất, cuối cùng biến thành sương mù nồng đậm, không trung nơi này đều bị sương mù bao phủ.
- Tiến lên!
Lục Ly khởi động nguyên lực, lấy hắn làm trung tâm, từng luồng sóng khí thổi qua. Sương mù này rất nhanh tiêu tán, bốn phương tám hướng rất nhanh khôi phục nguyên dạng. Lục Ly thật vừa lòng đứng trong hư không. Hàn khí này và pháp tắc băng tuyết dung hợp với nhau, ít nhất hắn có thần thông bảo mệnh, trực diện chống đại viên mãn cũng không sợ hãi.
- Đi rồi!
Thân mình Lục Ly ẩn vào trong U Linh Thuyền, sau đó phóng xuất ra Tiểu Bạch. Hắn nghiêm túc nói:
- Tiểu Bạch, ngươi ở xung quanh tìm kiếm một bí cảnh, trốn một trận, ngươi đi theo không có ý nghĩa gì, ngược lại sẽ có nguy hiểm vô tận.
- Lão Đại, ngươi có nắm chắc sao?
Tiểu Bạch hỏi ngược lại:
- Ngươi cho rằng khả năng gặp nạn có thể tính là lớn sao?
Ý tứ của Tiểu Bạch thật rõ ràng, nếu Lục Ly có nguy hiểm, hắn tự nhiên phải đi theo, nếu không có nguy hiểm, mang theo hắn có quan hệ gì? Lục Ly cười khổ một tiếng nói:
- Ta có nắm chắc nhất định, nhưng vẫn sẽ có phiêu lưu. Lỡ như ta chết, ngươi tiềm tu một thời gian, đột phá đại viên mãn cũng có thể giúp ta báo thù, giúp ta chăm sóc Lục gia được không?
- Ngươi cảm thấy có thể sao?
Tiểu Bạch nghiêm túc nhìn Lục Ly, nói:
- Lão đại, ngươi cảm thấy ngươi chết rồi, ta có thể tĩnh tâm tu luyện sao? Ngươi cảm thấy được tính cách của ta còn có thể đột phá đại viên mãn sao? Lão đại, ngươi quên ta có một tòa Đông Vương Tháp sao? Thời điểm chiến đấu ta có thể tiến vào Đông Vương Tháp, thời điểm mấu chốt. Đông Vương Tháp có thể giúp ngươi phòng ngự.
Ừm...
Lục Ly cười chua sót, cuối cùng gật đầu nói:
- Được rồi, hai huynh đệ chúng ta cùng nhau ra trận giết địch đi. Phải chết thì chết một chỗ.
Lục Ly và Tiểu Bạch cùng nhau sóng vai chiến đấu vô số lần. Tiểu Bạch cứu hắn rất nhiều lần, hắn cũng cứu Tiểu Bạch rất nhiều lần. Một người một thú chiến đấu hăng hái nhiều năm, rất nhiều bọn họ đều hiểm tử hoàn sinh.
Tính cách của Tiểu Bạch quả thật như vậy, nếu hắn chết, Tiểu Bạch khẳng định không tâm tư bế quan tu luyện, càng đừng nói đột phá đại viên mãn. Đến lúc đó, nó lẻ loi hiu quạnh một mình, kết cục cuối cùng có lẽ liều chết một trận với địch nhân, huyết nhiễm Tiên Vực.
Lục Ly cũng có lo lắng nhất định, Tiểu Bạch có Đông Vương Tháp, đây là chí bảo Đông Vương, ít nhất đại viên mãn bình thường muốn đánh nát rất khó. Cộng thêm hắn tùy thời có thể mang Tiểu Bạch tiến vào trong pháp giới, cho nên không quá nguy hiểm.
- Lão đại, ta cách đại viên mãn không xa. Có lẽ sẽ đột phá trong lúc chiến đấu?
Tiểu Bạch nhếch miệng cười, bàn tay to vung lên, nói:
- Hắc hắc, hai huynh đệ chúng ta liên thủ, quét ngang cả Tiên Vực! Đi thôi!
Đến cửa ra vào Đông Cảnh, Lục Ly mang theo Tiểu Bạch vào trong pháp giới, sau đó vận dụng Thần Dịch Thuật, biến thành một võ giả Thánh Hoàng bình thường, còn là một lão giả của chủng tộc kỳ dị, khí tức sinh mệnh hắn cũng ngụy trang. Trong tay hắn có chìa khóa ra vào Tiên Vực, hắn nghênh ngang tiến vào Tiên Vực.
Cửa ra vào này có rất nhiều võ giả, thám báo cũng rất nhiều, Bối Luân an bài một ít thám báo đến, nhưng không an bài đại viên mãn. Nếu Lục Ly đồng ý trao đổi, vậy an bài đại viên mãn cũng rất dễ dàng bứt dây động rừng, không cần phải... Các thế lực cũng xếp thám báo tại đây, chủ yếu vì truy tung Lục Tiểu Bạch.
Sau khi Lục Ly đi vào, hắn cảm giác ít nhất có mấy trăm thần niệm tập trung vào hắn. Hắn cảm ứng thử, giống như không có đại viên mãn, nội tâm hắn nhất thời an tâm.
Hắn không có hành động gì, chậm rãi bay ra ngoài. Nếu không có võ giả chặn lại, hắn sẽ rời đi gần đó, sau đó bay đi Bắc Cảnh.
- Đứng lại!
Hắn mới vừa từ trên núi đi xuống, bị mấy thám báo cản lại. Đây là mấy thám báo cao nhất, đều là Thánh Hoàng, nhìn chằm chằm Lục Ly như hổ rình mồi.
Lục Ly chần chờ một chút, cũng không nén giận, hắn cũng không phóng thích hàn khí, vài giọt lực hủy diệt trong tay hắn ra, trực tiếp tiến vào trong cơ thể ba Thánh Hoàng này.
- A!
Ba Thánh Hoàng sao chịu nổi lực hủy diệt, ngã quay cuồng trên mặt đất. Thân mình Lục Ly phóng ra, sau khi bay đi mấy vạn dặm, trực tiếp tiềm ẩn rời đi. Đông Cảnh hiện tại đã không còn là Đông Cảnh của Lục Ly, Lục Ly cũng sẽ không để ý quá nhiều. Ba Thánh Hoàng này muốn cản hắn, hắn cũng không quản là nhà ai, động thủ chém giết là được.
- Đuổi theo!
Bốn phía nhất thời bay ra vô số thám báo, đuổi theo phương hướng Lục Ly biến mất. Đáng tiếc Thần Ẩn Thuật của Lục Ly, thám báo bình thường không tra xét ra được. Bọn họ tìm tòi một vòng, mất tích bóng dáng của Lục Ly. Sau khi Lục Ly tiềm hành mấy trăm ngàn dặm, phóng xuất ra Tiểu Bạch, lấy ra U Linh Thuyền nghênh ngang bay đến Bắc Cảnh.
Tốc độ U Linh Thuyền rất nhanh, mặt khác không phải đại viên mãn sẽ không cảm giác được U Linh Thuyền. Đại viên mãn cả Tiên Vực chỉ nhiều như vậy, không có thể bố trí khắp thế giới, cho nên khả năng bị đại viên mãn phát hiện là rất thấp. Bất quá, cho dù bị đại viên mãn phát hiện, Lục Ly cũng không quan tâm, đại viên mãn bình thường hắn có thể dễ dàng phong ấn.