Bất Diệt Long Đế

Chương 5044: Trùng Minh Sơn




Hiện tại những đại viên mãn này ở Đông Cảnh, còn có đại viên mãn Bắc Cảnh, Lục Ly không sợ một ai. Bởi vì... không có đại viên mãn hỏa hệ, đại viên mãn hỏa hệ không phải không có, cả Tiên Vực chỉ có bốn người, hai người ở Đấu Cảnh, một người ở Nam Cảnh, còn có một người ở Tây Cảnh. Chỉ có đại viên mãn hỏa hệ mới có thể khắc chế hắn. Cho nên đối với việc đánh chết Bối Huyền, hoành hành khắp Bắc Cảnh, Lục Ly vẫn có tự tin nhất định.

Chiến thuyền bay về trước rất nhanh, vô thanh vô tức, tốc độ đặt biệt nhanh, còn trực tiếp bay lên trời cao. Võ giả phía dưới căn bản không có biện pháp phát hiện. Nơi này cách Bắc Vương Thành một khoảng cách. Cũng may tốc độ U Linh Thuyền rất nhanh, nếu bay thẳng tắp, trên đường không có bất ngờ gì xảy ra, hẳn chỉ cần hơn ba tháng, thời gian không sai biệt lắm.

......

- Tộc vương, cửa ra vào Đông Cảnh Tiên Vực có một cường giả thần bí xâm nhập. Cường giả này có nọc độc quỷ dị, còn có tiềm ẩn thuật cường đại, hẳn là Lục Ly không sai!

Trong Bắc Vương Thành, trong một cung điện, Bối Luân bẩm báo với Bối Huyền đang bế quan.

Trong khoảng thời gian này, Bối Huyền vẫn luôn bế quan, đều là đang ma hợp thân thể mới, tăng chiến lực. Thân thể này kém hơn thân thể lúc trước của hắn, thực lực cũng không có biện pháp tăng lên. Hắn ma hợp thân thể một thời gian, chiến lực có thể khôi phục rất nhiều.

- Ừm, còn cần một thời gian nữa!

Bối Huyền hơi gật đầu, cũng không quá để ý, một Lục Ly mà thôi, nếu năm đó không phải trốn vào Băng Hậu Cung, Lục Ly đã sớm bị giết rồi. Nếu Lục Ly muốn đổi con tin, vậy cho dù nhảy nhót thế nào cũng vô dụng, ít nhất thiên nhãn phải ngoan ngoãn tặng lại. Về phần đuổi giết về sau, Bối Huyền cũng không muốn quản, Bối Luân tự nhiên sẽ an bài sắp xếp.

- Còn có việc?

Bối Luân không rời đi, Bối Huyền mở to mắt hỏi. Bối Luân nghĩ nghĩ, nhíu mày nói:

- Căn cứ vào gian tế tình báo chúng ta sắp xếp ở Nam Cảnh kia, Nam Vương Thành có hơi dị thường.

- Nam Vương Thành?

Bối Huyền trừng mắt hỏi:

- Nam Vương Thành có vấn đề gì?

- Giống như...

Bối Luân có hơi không xác định nói:

- Nguyệt gia giống như lặng lẽ dời đi đệ tử tinh anh. Tuy thật bí mật, nhưng vẫn bị phát hiện manh mối. Hơn nữa cao tầng Nguyệt gia rõ ràng đang rút lại, cường giả triệu tập ở hướng nam, gần như triệu tập đóng quân bên ngoài trở về. Cao tầng Nguyệt gia... cảm giác thật thấp thỏm lo âu!

- Hả?

Bối Huyền có chút kinh ngạc, suy tư một lát hỏi:

- Nguyệt Thúc đâu? Hắn ở đâu? Lần trước công kích Vẫn lão quỷ không nhìn thấy hắn sao?

- Ta hoài nghi... có thể đã xảy ra chuyện!

Bối Luân nói:

- Lần trước hắn có manh mối khác, truy tung thử, kết quả đi lâu như vậy không có kết quả gì. Nếu Nguyệt Thúc không xảy ra chuyện, Nguyệt gia không thể xảy ra tình huống này.

- Không có khả năng!

Bối Huyền lắc đầu nói:

- Cục diện hiện tại của Tiên Vực, đã đủ rung chuyển rồi. Bên kia... có lẽ sẽ không phép tiếp tục đại loạn. Hơn nữa chiến lực của Nguyệt Thúc không kém, ai có thể giết hắn? Cảnh Vương còn lại cũng sẽ không điên, vô duyên vô cớ đánh chết Nguyệt Thúc? Tiếp tục tìm hiểu, tốt nhất tìm thái thượng trưởng lão của Nguyệt gia đi tìm hiểu một chút.

Ừm...

Bối Luân hơi gật đầu, nội tâm hắn hơi dao động, dù sao đó là vua Nam Cảnh, sao có thể dễ dàng chết như vậy?

Hắn đi ra ngoài dặn dò, không để ý chuyện Nam Cảnh. Hiện tại chuyện quan trọng nhất là thu được thiên nhãn vào tay, sau đó dùng thiên nhãn truy tra Lục Tiểu Bạch.

Lục Ly bay tới, nhờ vào U Linh Thuyền, cả đường đi đều không bị phát hiện. Bối Huyền không có an bài đại viên mãn truy tung, đại viên mãn lệ thuộc trực tiếp Bối gia vốn không nhiều, không thể tùy tiện phái ra. Chỉ cần trông coi tốt bọn Vũ Hoàng đại nhân, ngày nào đó, Lục Ly khẳng định ngoan ngoãn tặng đồ đến.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã là một tháng. Lục Ly đã sớm tiến vào Bắc Cảnh, loạn cục Đông Cảnh không ảnh hưởng với hắn. Sau khi tiến vào Bắc Cảnh, càng thêm an toàn. Chỉ cần tránh khỏi Đại Thành Trì, vùng hoang dã không có võ giả gì, chiến thuyền càng không thể bị phát hiện.

Trong khoảng thời gian này, Lục Ly còn đang nghiên cứu dung hợp của hàn khí và pháp tắc băng tuyết, trở nên càng thêm thuần thục. Hắn cũng tự vấn hơn một tháng, chuẩn bị trao đổi sách lược.

Hắn lựa chọn một tòa núi lớn trong Bắc Cảnh, tòa núi lớn này cách hai tòa đại thành gần đó đến mấy trăm ngàn dặm. Gần đó gần như toàn yếu tộc, là nơi phi thường thích chiến đấu.

Trùng Minh Sơn!

Ngọn núi này có rất nhiều trùng, vừa đến tối sẽ kêu không ngừng. Trùng nơi này đều có kịch độc, xem như một ngọn núi nổi danh ở gần đây.

Lại bay bảy tám ngày, Lục Ly để Tiểu Bạch thu về U Linh Thuyền, sau đó mang Tiểu Bạch đi tiềm hành, bí mật tiến vào Trùng Minh Sơn.

- Huyết Linh Nhi, bày trận đi!

Lục Ly đi dạo một vòng trong núi, xác định không có võ giả, hoàn toàn không nhìn đám độc trùng này, để Huyết Linh Nhi bày trận.

Hắn cần pháp trận nơi này ngăn cản địch nhân công kích, phối hợp chiến đấu với hắn, phối hợp với hắn chém giết tất cả kẻ địch đến xâm phạm...!

Không sai!

Lục Ly căn bản không nghĩ tới trao đổi con tin hòa bình, hắn cũng không muốn giao ra thiên nhãn. Hắn muốn mượn cơ hội trao đổi con tin, chém tận giết tuyệt toàn bộ đại viên mãn Bối gia.

- Trùng Minh Sơn?

Tòa thành ngầm Bắc Vương Thành, Bối Huyền nghe được báo cáo, lấy ra bản đồ, xem thử, hắn trầm ngâm một lát, hỏi:

- Hắn nói đổi thế nào?

- Hắn nói đại viên mãn chúng ta không được đến gần Trùng Minh Sơn trăm vạn dặm!

Bối Luân nói:

- Hắn nói để chúng ta phái một ít cường giả sắp đại viên mãn, mang theo con tin đến. Hắn nói đại viên mãn chúng ta có thể khống chế trong trăm vạn dặm, chỉ cần con tin tới rồi, hắn sẽ giao thiên nhãn cho trưởng lão của chúng ta.

- Chỉ đơn giản như vậy!

Bối Huyền cau chân mày, lắc đầu nói:

- Nói như vậy, hắn trốn thoát thế nào? Ừm... thám báo trả lời thế nào, hắn có bày trận ở Trùng Minh Sơn không?

- Đã phái thám báo đi qua, nhưng tin tức vẫn chưa hồi báo!