Thời gian lại trôi qua năm ngày, Lục Ly tùy ý dùng Chủ Thần Khí quét qua. Hắn đột nhiên phát hiện Xương Giới trở nên hỗn loạn. Thổ Tộc hỗn loạn, Thổ Thành sụp đổ, con dân trong Thổ Thành sợ hãi không thôi, cung điện của Thổ Tộc Vương cũng bị nổ nát.
- Không xong rồi!
Lục Ly biến sắc, hắn không tìm thấy Thổ Tộc Vương trong Thổ Tộc, xem ra đã xảy ra chuyện.
Thổ Tộc là một tiểu tộc, Tộc Vương bọn họ là Thánh Hoàng hậu kì. Trong Xương Giới cũng đều là một vài tiểu tộc, dưới tình huống bình thường, tộc vương Thổ Tộc sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý.
Thời điểm hiện giờ, tộc vương Thổ Tộc gặp chuyện ngoài ý muốn, vậy khả năng có quan hệ với Tiểu Bạch có thể lên đến chín thành.
Lục Ly vội vàng tra xét trong thành, rất nhanh nội tâm hắn hoàn hoàn trầm xuống. Hắn từ trong cuộc nói chuyện của võ giả trong thành biết được tộc vương bọn họ bị một cường giả thần bí mang đi. Cường giả kia cũng không bại lộ thân hình, cường giả tộc đàn bọn họ đều không kịp phản ứng, tộc vương của bọn họ đã bị mang đi.
Xương Giới không có đại viên mãn gì, cường giả sắp đại viên mãn chỉ có mấy người. Đây là Lục Ly tra xét từ trước. Đột nhiên xuất hiện một võ giả cường đại như thế, vậy khẳng định là đại viên mãn đến từ Tiên Vực.
Lục Ly nóng nảy, lập tức vận dụng Chủ Thần Khí tìm kiếm xung quanh, tìm kiếm hành tung của cường giả thần bí và tộc vương Thổ Tộc. Hắn đảo qua mấy vòng trong Xương Giới, sau đó tìm kiếm giới diện xung quanh, quét hết hư không gần đó, lại không có thu hoạch gì.
Tâm Lục Ly nóng như lửa đốt, hắn cái gì cũng không làm, chỉ tìm kiếm mấy vòng xung quanh. Hắn tin tưởng muốn vào bí cảnh kia, tộc vương Thổ Tộc khẳng định sẽ hiện thân, hắn vẫn có cơ hội tìm kiếm tộc vương Thổ Tộc. Hắn lần nữa tìm kiếm, ngày đêm không ngừng.
- Tìm được rồi!
Sau một ngày rưỡi, thân mình Lục Ly khẽ run lên, hắn ở giới diện gần đó phát hiện tộc vương Thổ Tộc. Giới diện kia có một hiểm địa, tộc vương Thổ Tộc và cường giả tóc đen đứng ở ngoài sơn động bốc hỏa.
Sau khi Lục Ly đến chỗ bọn họ, cường giả tóc đen cứng đờ, quay đầu nhìn một cái, rồi mang theo tộc vương Thổ Tộc bay vào trong sơn động.
Thần niệm của Lục Ly vội vàng truy tung, bên trong đều là ngọn lửa, ngọn lửa này đối với Lục Ly là cấp thấp, đối với đại viên mãn càng không ảnh hưởng. Nhưng đối với võ giả giới diện này là tuyệt địa.
Đại viên mãn phóng ra màn hào quang, mang theo tộc vương Thổ Tộc bay vút đi, kéo dài khắp núi, ước chừng đến mấy vạn lý. Phía dưới xuất hiện hồ dung nham nóng chảy, đại viên mãn kia mang theo tộc vương Thổ Tộc, trực tiếp nhảy vào trong hồ dung nham nóng cháy. Bên cạnh hồ dung nham có một cửa động, đại viên mãn mang theo tộc vương Thổ Tộc bay vào trong cửa động.
Cửa động có thần văn thiên nhiên dao động, Lục Ly biết nơi này là một bí cảnh, thần niệm hắn không thể truy tung vào. Hắn chỉ có thể truyền âm cho đại viên mãn kia:
- Các hạ là ai?
- Ta là ai không quan trọng!
Cường giả đại viên mãn cười nói:
- Sao hả, ngươi muốn ngăn cản ta sao?
Ngữ khí này khiến nội tâm Lục Ly trầm xuống, đây tuyệt đối kẻ thù của Tiểu Bạch, nếu không sẽ không dùng hai chữ “ngăn cản”, đôi mắt Lục Ly chuyển động, lại truyền âm nói:
- Ta biết ngươi tìm cái gì, ta muốn giao dịch với ngươi, ta nói cho ngươi hắn ở đâu, ngươi cho ta một kiện thần khí Chí Tôn!
Ha ha ha!
Đại viên mãn cười ha hả, nói:
- Ngươi là Lục Ly? Ngươi không phải kẻ ngốc chứ? Loại mưu kế ngây thơ này cũng dùng? Bổn tọa ta cũng không gạt ngươi, sao ta biết được nơi này, chính là nhờ vào đối thoại giữa ngươi và Vẫn lão quỷ, ha ha ha!
Mẹ nó!
Lục Ly thầm mắng, âm thầm hối hận, nếu không phải hắn đối thoại với Vẫn đại nhân, vị trí ẩn thân của Tiểu Bạch cũng không dễ dàng bại lộ như vậy. Hắn chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi truyền âm:
- Ngươi dám giết Tiểu Bạch, ta thề diệt bộ tộc các ngươi!
Ha ha ha!
Vua Nam Cảnh cười to vài tiếng, mang theo tộc vương Thổ Tộc vọt vào cửa động. Một hào quang hiện lên, bọn họ biến mất. Thần niệm Lục Ly thử tra xét, nhưng đây là không gian khác, hắn phải tìm tọa độ không gian mới có thể tìm thấy thế giới này.
Hắn chỉ có thể lo lắng chờ đợi, đợi vua Nam Cảnh đi ra, vừa đợi là ba canh giờ. Đột nhiên không gian nổi lên sóng gió, vua Nam Cảnh nhẹ nhàng đi ra. Trong tay hắn mang theo một thanh niên toàn máu, tộc vương Thổ Tộc cũng không thấy bóng dáng. Thanh niên kia đã hôn mê, không phải Tiểu Bạch thì là ai?
Vua Nam Cảnh cảm ứng được thần niệm của Lục Ly hắn cười tủm tỉm nói:
- Ngươi xem, ta không giết hắn, chỉ đánh hắn trọng thương. Ta sẽ giao hắn cho Bối Huyền, cho nên đến lúc đó, ngươi tìm Bối Huyền báo thù đi.
Lục Ly buộc mình tỉnh táo lại, đại viên mãn này muốn dẫn Tiểu Bạch đi Tiên Vực, đại biểu hắn còn có cơ hội.
Nhưng đại viên mãn này có thể tiềm ẩn, có lẽ có U Linh Thuyền? Chiến thuyền này của hắn có thể đuổi kịp sao? Một khi tiến vào Tiên Vực, Tiểu Bạch bị giao cho Bối Huyền. Bối Huyền kia sẽ không do dự gì trực tiếp chém giết Tiểu Bạch.
Thời điểm khẩn cấp, trong đầu Lục Ly chuyển động nhanh, vô số ý niệm hiện lên trong đầu hắn. Hắn đoán được một ít thân phận của cường giả này, rất có thể là cấp bậc Cảnh Vương, bởi vì đại viên mãn bình thường không dám gọi thẳng tên Bối Huyền, còn rõ ràng hơi chướng mắt Bối Huyền?
Nếu là Cảnh Vương, vậy uy hiếp gì cũng không còn ý nghĩa, chỉ có thể đàm phán với hắn? Hắn có cái gì có thể giao dịch với Cảnh Vương? Có gì quan trọng hơn diệt sát uy hiếp lớn trong tương lai?
Lục Ly rất nhanh nghĩ thông suốt, hắn lại truyền âm nói:
- Đừng, ngươi giao Tiểu Bạch cho ta, ta mang ngươi tiến vào Băng Hậu Cung. Trong Băng Hậu Cung có trọng bảo, ta mang ngươi đi lấy trọng bảo Băng Hậu Cung, thế nào?
- Băng Hậu Cung?
Vua Nam Cảnh cười cười, sau đó lắc đầu nói:
- Vật Băng Hậu Cung bổn tọa không có hứng thú, bổn tọa cũng không lấy được. Nhưng mà... nếu ngươi có thể đưa thiên nhãn cho bổn tọa, bổn tọa có thể thả Tiểu Bạch!