Lục Ly không tra xét các chủ Phong Hỏa Các nhưng lặng lẽ quan sát tình huống Phong gia, phát hiện vô số võ giả hội tụ, đều chuẩn bị rút lui, hắn cũng không quản nữa.
Thần niệm hắn quét sang Phong Thần Điện Thoản Tộc, trao đổi vài câu với đại viên mãn Phong Thần Điện, đại viên mãn Thoản Tộc, hắn thu hồi lại thần niệm.
Dưới tình huống không có đại viên mãn Tiên Vực tham gia, phía Tử Thần hẳn không xảy ra vấn đề quá lớn, trừ phi lần này hắn không thể trở về. Hắn dọa chạy các chủ Phong Hoả Các, ổn định đại viên mãn của Thoản Tộc Phong Thần Điện. Dực Hoàng có thể ổn định địa bàn của Tử Thần, ổn định cục diện.
Hắn yên tâm, bắt đầu tra xét Đông Cảnh, xem có tìm được Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên hay không.
Đáng tiếc nơi này thật rối loạn, nơi nơi đều đang chiến đấu, nơi hoang dã đều là võ giả. Nếu hắn tra xét từng nơi, ít nhất phải tra xét một năm rưỡi.
Tra xét một vùng khu vực gần Thần Khải Thành, Lục Ly bỏ cuộc. Hắn cách cửa ra vào Đông Cảnh không quá xa, cũng chỉ là lộ trình hai ba tháng. Mấy tháng thời gian, cho dù tra xét, cũng không tra xét được kết quả gì. Hơn nữa cho dù phát hiện Vũ Dương, tạm thời hắn cũng ngoài tầm tay.
- Đi tra xét một chút Xương Giới!
Lục Ly nghĩ nghĩ, quét xung quanh cửa ra vào Tiên Vực, tra xét lần lượt một đám giới diện, tốn vài ngày, hắn mới tìm được Xương Giới, cũng tìm được Thổ Tộc.
Sau khi phát hiện Thổ Tộc, hắn thật bình tĩnh, cũng không truyền âm quấy rầy, chờ đến đó rồi nói sau.
Hắn bắt đầu tự vấn tình huống hiện tại, pháp giới biến dị của hắn, còn có uy lực tăng lên hàn khí mười lần!
- Đáng tiếc không có đại viên mãn để hắn thử nghiệm!
Lục Ly hơi tiếc nuối, nếu hắn có thời gian trở về Thiên Loạn Tinh Vực thì tốt rồi. Tìm vài đại viên mãn thử nghiệm uy lực hàn khí hiện tại. Nếu có thể dễ dàng đóng băng đại viên mãn, vậy chiến lực của hắn rất dọa người.
- Pháp tắc băng tuyết, Cực Hàn Áo Nghĩa, căn nguyên hàn khí!
Lục Ly cân nhắc pháp tắc hắn tìm hiểu, xem có thể lợi dụng hàn khí này thật xảo diệu hay khkông. Mặc kệ có thể đóng băng đại viên mãn hay không, hiện tại hắn có thời gian nghĩ biện pháp dung hợp một chút, xem có thể vận dụng hàn khí càng xảo diệu hay không.
Bởi vì nơi này tồn tại một vấn đề, đại viên mãn rất đến gần!
Cho dù hàn khí của hắn có thể đông cứng đại viên mãn, đại viên mãn cũng không ngốc để hắn đến gần, ngốc nghếch để hắn dùng hàn khí đóng băng. Vô Ngân Đạo của hắn có đại viên mãn không thể cảm giác ra, nhưng phần lớn đại viên mãn vẫn có thể cảm giác được, hắn không dám mạo hiểm.
- Đúng rồi...
Lục Ly nghĩ đến một khả năng, băng tuyết có thể dễ dàng bao phủ mấy vạn lý, để băng tuyết rơi xuống khu vực mấy vạn lý. Như vậy... hắn có thể dung hợp hàn khí và pháp tắc băng tuyết? Nếu hàn khí có thể cùng băng tuyết rơi xuống, vậy hắn có thể nháy mắt bao phủ hàn khí trong khu vực mấy vạn lý.
- Thử xem!
Lục Ly ngồi xếp bằng trong chiến thuyền, bắt đầu vận chuyển pháp tắc băng tuyết, rất nhanh, hư không cách mấy vạn lý đột nhiên khởi động phong vân, sau đó từng mảnh bông tuyết rơi xuống, trông rất đẹp mắt.
Trong tay Lục Ly xuất hiện hàn khí, hư không bốn phía lấy hắn làm trung tâm, nhanh chóng đông cứng lại, rất nhanh chiến thuyền đang phi hành đột nhiên ngừng lại, bị đóng băng trên hư không...
Lục Ly phát hiện, sau khi hàn khí xuất hiện, trong hư không lấy hắn làm trung tâm xuất hiện hàn băng thật dày, một đường thổi quét bốn phương tám hướng. Cuối cùng hư không ngàn dặm xung quanh đều bị đông cứng lại.
Hắn cảm ứng thử, phi thường khẳng định lẩm bẩm:
- Hàn khí này... quá mạnh mẽ, đại viên mãn bình thường tuyệt đối không chịu nổi!
Thời gian kế tiếp, Lục Ly vẫn nghiên cứu cách sử dụng hàn khí. Trong pháp giới có quá nhiều hàn khí, đủ hắn tiêu xài mấy trăm năm. Hắn vẫn nghiên cứu, nhưng mỗi lần hắn phóng hàn khí, chiến thuyền sẽ đóng băng, điều này khiến hắn đau đầu.
Lục Ly ngẫu nhiên cũng vận dụng Chủ Thần Khí tra xét tình huống bốn phía, tra xét chiến thuyền của Thiên Tàn lão nhân, tra xét Thổ Tộc ở Xương Giới, tra xét tình huống Đông Cảnh Tiên Vực.
Bọn Thiên Tàn lão nhân trở về thật thuận lợi,, trước mắt cũng không ai chặn lại, bọn họ còn phân ra một bộ phận tinh nhuệ tản ra tra xét. Tuy rất nhiều Tử Thần, chiến lực không mạnh, nhưng đều là tinh nhuệ của Tử Thần, có năng lực tra xét cao nhất.
Phong Hỏa Các Tử Thần đã thoái ẩn toàn bộ, địa bàn Phong Hỏa Các trống trơn, Thiên Loạn Tinh Vực không dẫn phát hỗn loạn quá nhiều. Bởi vì chúa tể còn lại đều biết Phong Hỏa Các bị Lục Ly dọa chạy, trước khi Lục Ly không trở về, Thiên Loạn Tinh Vực vẫn là đừng hỗn loạn thì tốt hơn, nếu không đến lúc đó chọc giận Lục Ly, một đám đều không sống yên.
Tin tức vua Đông Cảnh ngã xuống còn chưa truyền đến Thiên Loạn Tinh Vực. Nơi này thấy vua Đông Cảnh thắng, tự nhiên tưởng Lục Ly cũng thắng. Lục Ly đã thắng, Thiên Loạn Tinh Vực này đương nhiên do Lục Ly làm chủ, Lục Ly không trở lại, ai dám xằng bậy?
Lục Ly tra xét vài lần, yên tâm hơn, về sau hắn gần như không phóng ra hàn khí nữa. Bởi vì hàn khí sẽ đóng băng chiến thuyền. Trong khoảng thời gian này trên cơ bản đều thôi diễn trong đầu hắn. Nếm thử thủ đoạn các loại hàn khí phóng thích, xem có thể dung hợp hàn khí và băng tuyết với nhau không.
Thời gian rất nhanh trôi qua hơn một tháng, cách cửa ra vào Đông Cảnh đã không xa, có lẽ nhiều nhất một tháng, hắn đã đến Xương Giới.
Xương Giới thật ổn định, phía Thổ Tộc cũng không có khác thường gì, nội tâm Lục Ly hơi an tâm. Hắn tự vấn một vấn đề, sau khi tìm được Tiểu Bạch sẽ đi đâu? Giấu Tiểu Bạch ở đâu?
Nếu nói ẩn núp, nơi an toàn nhất thế giới này hẳn là pháp giới của hắn. Lúc trước pháp giới của hắn không thành vấn đề, hiện tại Tiểu Bạch tiến vào có thể chịu nổi sao? Đại viên mãn tiến vào pháp giới có lẽ còn chịu không nổi? Đừng nói Tiểu Bạch.
- Đúng rồi...
Hắn nhớ rõ pháp giới này là của hắn, vậy hắn có thể khống chế pháp giới, để một bộ phận khu vực không có hàn khí? Nếu hàn khí có thể ngăn cách, vậy để Tiểu Bạch đi vào pháp giới bế quan là hoàn toàn có thể, hắn bắt đầu nhắm mắt suy tư tính toán.