Điều này quá không phù hợp với tính cách Đông Cảnh chi vương!
Tính cách Đông Cảnh chi vương là có thù tất báo, huống hồ một trận chiến diệt sát hai đại Cảnh Vương, chiến tích vang dội cổ kim, Đông Cảnh chi vương dù bị thương cũng sẽ liều một phen. Thế mà sau cùng hắn lại không truy sát, điều này chứng tỏ, rất có thể hắn muốn truy sát cũng không được.
Trừ những điều kể trên thì còn có rất nhiều điểm đáng ngờ, tỉ như gian tế cao cấp của bọn hắn tiềm phục trong Đông Vương Phủ báo tin về, nói không nhìn thấy Đông Cảnh chi vương. Rồi thì sau đó Đông Cảnh phát ra thông cáo, tất cả đều khiến Bối Huyền cảm thấy tựa hồ không giống phong cách của Đông Cảnh chi vương.
Nếu là Đông Cảnh chi vương, hắn sẽ không phát ra loại thông cáo kiểu này mà sẽ trực tiếp giết đến tận cửa. Dù muốn Tây Cảnh chi vương và Nam Cảnh chi vương đưa ra giải thích, hắn cũng sẽ giết tới Tây Vương Thành và Nam Vương Thành, ngay mặt yêu cầu hai tên Cảnh Vương giải thích rõ ràng, loại chuyện này trước kia hắn không phải chưa từng làm qua.
Bởi thế Bối Huyền hoài nghi, Đông Cảnh chi vương đã chết, hắn vì đánh giết Khôn Ma mà hao hết thọ nguyên còn lại, hoặc là bị thương quá nặng, không cầm cự được nữa.
Nói đến đây thì còn có một nghi điểm, nếu Đông Cảnh chi vương không chết, vậy hắn tất phải ở bên ngoài dưỡng thương cho tốt cái đã, thương thế này đoán chừng không có một năm nửa năm thì đừng hòng khôi phục lại được, bởi thế hắn không thể trở về nhanh vậy được.
Đủ loại nghi điểm khiến Bối Huyền có bảy thành hoài nghi Đông Cảnh chi vương đã chết. Thế nên hắn phát ra thông cáo chủ động ước chiến, cũng là muốn thử chứng minh xem, liệu Đông Cảnh chi vương đã chết hay chưa.
Sau khi được đến tin tức đại viên mãn Đông Cảnh chính đang tiến hành đồ thành, hắn càng thêm an tâm. Rất rõ ràng, đây là đang hư trương thanh thế, nếu Đông Cảnh chi vương còn sống, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện đồ sát con dân bình thường.
...
- Quả nhiên chết rồi!
Lại qua nửa tháng, trên ngọn núi lớn mặt bắc Bắc Vương Phủ, sâu trong một tòa thành bảo bí mật, Bối Huyền nghe được thông báo từ Bối Luân, không khỏi nhếch môi cười lạnh.
Vừa rồi nội gián cao cấp ở Đông Vương Phủ truyền đến tin tức, Vẫn đại nhân và Lục Tiểu Bạch mất tích, ngoài ra còn có rất nhiều tinh anh tộc quần các đại viên mãn cũng mất dấu.
Điều này chứng tỏ khả năng Đông Cảnh chi vương chết đi đã cao đến chín thành, nếu không sao Lục Tiểu Bạch lại mất tích? Sao những tinh anh đại tộc kia cũng trùng hợp mất dấu?
- Truyền lời đi!
Tròng mắt Bối Huyền khẽ sáng lên lấp lánh, nói:
- Truyền lời cho Tây Cảnh chi vương và Nam Cảnh chi vương, nói cho bọn hắn Đông Cảnh chi vương đã chết, để bọn hắn tới hỗ trợ, ta sẽ chắn ở trước mặt, dặn bọn hắn có thể nhìn tình hình rồi hẵng động thủ. Ngoài ra, truyền lời cho đám đại viên mãn Bắc Cảnh, nói cho bọn hắn ta có nắm chắc tuyệt đối, lần này có thể thắng. Để tất cả bọn hắn truyền tống đến Bắc Vương Thành, bằng không sau này giết không cần luận!
Lần này Bắc Cảnh tổn thất thảm trọng, nhất là đại viên mãn thuộc hệ phái hắn, nếu thực lực hắn vẫn ở thời kỳ đỉnh thịnh thì không sao cả, nhưng giờ nhất định phải dựa vào đám đại viên mãn Bắc Cảnh còn lại liên thủ, bằng không đến cả mười bốn tên đại viên mãn này bọn hắn đều đánh không lại.
Bối Luân lập tức đi truyền tin, đám đại viên mãn Bắc Cảnh sau khi nhận được tin không khỏi ngập ngừng một phen, sau cùng đa phần đều quyết định truyền tống đến Bắc Vương Thành. Bởi vì nếu không tới, Bối Huyền chết rồi, Bắc Cảnh liền đi đứt, bọn hắn tự nhiên cũng xong đời.
Bắc Cảnh vẫn còn một ít đại viên mãn, tổng cộng chừng hơn hai mươi người, mấy ngày này lần lượt có mười mấy người truyền tống tới, cộng thêm đại viên mãn phía Bối gia liền có hai mươi người, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vậy là đủ rồi. Đương nhiên, nếu Đông Cảnh chi vương còn sống, vậy thì đám đại viên mãn này đều phải chết.
Đám đại viên mãn này tới, Bối Huyền đích thân tiếp kiến bọn hắn, cho bọn hắn thuốc an thần.... Hắn thề thốt nói trăm phần trăm xác định Đông Cảnh chi vương đã chết, bọn hắn cứ an tâm xuất chiến, đến lúc ấy Bối Huyền cũng sẽ đích thân dẫn đội xuất chiến.
Bối Luân giải thích một phần nguyên nhân, đám đại viên mãn này nửa tin nửa ngờ, chẳng qua nếu Bối Huyền đã dám lấy tính mạng bản thân, lấy tiền đồ Bối tộc ra cược, bọn hắn cũng chuẩn bị cược một phen. Nếu có thể thắng, địa bàn của bọn hắn liền được bảo vệ, thậm chí sẽ càng được khuếch đại.
Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương không tới!
Lần trước hai người này thiếu chút bị Bối Huyền gài thảm, làm sao còn có thể mạo hiểm tới? Dù sao Bối Huyền cũng đã lên tiếng, cường giả Đông Cảnh đều xuất động, trận chiến này không thể tránh né, đợi chiến đấu kết thúc xem chiến cuộc rồi hẵng tính sau cũng không muộn.
Lại một tháng nữa đi qua, chiến thuyền Đông Cảnh kia đã cách Bắc Vương Thành không xa, trên đường đi, đại viên mãn Đông Cảnh tru diệt tối thiểu mấy ngàn vạn con dân, con em Bối tộc ngược lại chỉ chừng mấy trăm vạn, đa phần còn lại đều là bị liên lụy.
Chiến thuyền đột nhiên biến mất, tiếp đó mười mấy tên đại viên mãn cũng biến mất, võ giả phía Bắc Vương Thành lập tức triệt thoái.
Võ giả bên này đã không nhiều, bởi vì lần trước võ giả Bắc Vương Thành đã bị đồ qua một lượt, số bây giờ cũng là đến sau mới tới. Bọn hắn biết đại chiến sắp sửa khai màn, nếu còn không đi, rất có thể sẽ bồi táng với Bắc Vương Thành như lần trước.
...
- Bối Huyền có lẽ ở nơi này!
Trong một sơn động, lão Bệ cầm một bức bản đồ nói, hắn dừng một chút tiếp tục nói:
- Lần này không biết cao bao nhiêu đại viên mãn, nhưng ta tính ra, phía Bắc Cảnh có lẽ có hai mươi đại viên mãn. Cho nên lần này chúng ta phải nhanh. không cần lo cho đại viên mãn còn lại, chỉ cần đánh chết Bối Huyền, trận chiến này sẽ thắng. Bối Huyền vừa chết, Bắc Cảnh sẽ loạn. Đại viên mãn này cũng không dám dừng lại, Đông Cảnh chúng ta sẽ an toàn.
Ừm!
Một đám đại viên mãn gật đầu, đích thật là đạo lý này. Chỉ cần diệt Bối Huyền, hết thảy vấn đề đều không còn là vấn đề. Nếu giết không được Bối Huyền, vậy bọn họ đều phải chết ở đây. Bọn họ lần này sẽ tử chiến đến cùng, không thắng sẽ chết.