Bất Diệt Long Đế

Chương 4998: Đính trên tường thành




Tiểu Bạch bị bọn hắn hai lần gõ nát xương cốt, lông tóc trên thân đều chuyển thành máu hồng, nhiều chỗ da thịt tróc ra, hệt như một con mèo bị nhúng vào nước sôi, bộ dạng thê thảm vô cùng. Hắn một mực bị trấn áp, không cách nào biến thành hình người, chỉ có thể tồn tại trong hình thái bản thể.

Bối Huyền và Khôn Ma một mực ngồi xếp bằng, chờ đợi Đông Cảnh chi vương đi đến, bên ngoài nên an bài đều đã an bài, bất luận Đông Cảnh chi vương tới đây vì cái gì, mục đích sau cùng nhất khẳng định cũng là muốn cứu Lục Tiểu Bạch. Chỉ cần trông chừng Lục Tiểu Bạch, hết thảy còn lại liền không thành vấn đề, Đông Cảnh chi vương sớm muộn cũng phải tới đây đánh một trận.

Tiểu Bạch bị trấn áp trên đất, hoàn toàn không thể động. Trong mắt hắn chất đầy phẫn hận và bất an, hắn biết mục đích Bối Huyền trấn áp mình ở đây chỉ có một, đó chính là dẫn dụ lão cha tới. Bối Huyền đã có đảm lượng dẫn lão cha hắn tới, vậy hẳn đã có nắm bắt chắc chắn, khẳng định sẽ có bố trí cực mạnh.

Hắn không biết Khôn Ma, song có thể cảm nhận được Khôn Ma cường đại, khí tức kia khiến hắn cảm thấy đè nén như khi đối mặt lão cha, vị này tuyệt đối cũng là siêu cấp cường giả. Hắn ẩn ẩn đoán được thân phận Khôn Ma, chỉ là không dám xác định. Bởi vì cường giả tuyệt thế ở Tiên Vực chỉ nhiều chừng đó, cường giả tuyệt thế mà lão cha hắn trêu chọc không nổi cũng chỉ vài người.

Sau khi ra ngoài, Khôn Ma không thu được tin từ Khôn tộc, có lẽ chờ lâu vậy rồi, Khôn tộc đưa tin mấy lần, không thấy có phản ứng nên đã vứt bỏ.

Thời gian dần trôi, chớp mắt mười ngày đi qua, đám người Đông Cảnh chi vương một mực không tiến vào giới diện, cũng không ngồi truyền tống trận tới. Bởi vì ngồi U Linh thuyền, võ giả bình thường không dò xét ra được, đại viên mãn cũng không khả năng một đường đi theo, đại viên mãn bình thường há dám đi theo dõi? Thế chẳng phải thành bánh bao thịt đánh chó, có đi không về? Với tính tình Đông Cảnh chi vương, ai dám đi theo dõi? Tới tên nào liền chết tên đó.

Thiên Vũ Tinh Vực phát động tối thiểu mấy ngàn vạn trinh sát, nhưng dù là ai cũng không cách nào truy tung được hành tung của Đông Cảnh chi vương, Bối Huyền lại không hoảng hốt, dù sao cứ chờ ở đây là được, Đông Cảnh chi vương còn có thể giở trò gì được nữa? Hắn dứt khoát hạ lệnh cho tất cả đại viên mãn hội tụ về bên này, chuẩn bị quang minh chính đại làm một trận.

Đông Cảnh chi vương muốn cứu con trái hắn, vậy chỉ có thể đến Băng Hà Cốc, còn thì bất cứ mưu ma chước quỷ nào cũng đều vô dụng!

Mấy ngày sau, tất cả đại viên mãn đều truyền tống đến đây, Bắc Cảnh tới hơn hai mươi tên đại viên mãn, cộng thêm số triệu tập trước đó, còn cả đám người Cương Nhạc Kim Nghiêm, tổng số đại viên mãn lên tới bốn mươi người. Đây là một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, phía Đông Cảnh chi vương chỉ có hai mươi tên đại viên mãn, nhân số chỉ bằng một nửa bên này.

Cộng thêm Tây Cảnh chi vương và Bắc Cảnh chi vương đang tiềm phục, thực lực tổng hợp của bên này hoàn toàn vượt trội phía Đông Cảnh chi vương, nếu thế còn không thắng được, vậy Bối Huyền trực tiếp đâm chết trong Băng Hậu Cung cho rồi.

Đoạn thời gian này Bối Huyền thậm chí đã nghĩ rõ ràng một chuyện, nếu Đông Cảnh chi vương không chịu trao đổi con tin, hắn tình nguyện vứt bỏ võ giả Bối gia, chết thì chết, hắn còn có ba đứa con trai, có thể lấy thêm ít vợ, sinh nhiều thêm vài đứa cháu. Thực sự không được, chính hắn cũng có thể tự mình cầm đao ra trận.

Đương nhiên, Khôn Ma ắt hẳn không nỡ, đến lúc đó sự tình sẽ rất phiền. Giờ hắn đang ngập ngừng, không biết có nên nói chuyện Đông Cảnh chi vương tập kích cho Khôn Ma biết không? Nếu đợi sau này bị Khôn Ma biết được, Khôn Ma tất sẽ đại phát lôi đình, nói hắn giấu diếm việc này.

Sau cùng Bối Huyền quyết định tạm thời không nói, đợi lúc Đông Cảnh chi vương tới phụ cận Tê Cổ Giới lại thông báo sau, khi ấy dù Khôn Ma có bạo nộ, chắc cũng sẽ không rời đi mà trực tiếp tìm tới Đông Cảnh chi vương, hắn ở một bên phối hợp tác chiến, như vậy cũng có thể chém giết được Đông Cảnh chi vương.

Thời gian tiếp tục trôi đi, lại qua năm ngày, Bối Luân đột nhiên phi thân tiến vào, hắn khom lưng nói:

- Tộc Vương, tới rồi, lão Thôn Thiên Thú tới rồi, ở ngay bên ngoài Tê Cổ Giới, bọn Vẫn lão quỷ cũng hiện thân, tất cả đều ở bên ngoài, tổng cộng hai mươi mốt tên đại viên mãn!

- Tốt!

Bối Luân triệt để yên tâm, Đông Cảnh chi vương công khai lộ diện, đây là chuyện tốt, quang minh chính đại đi đến, như thế cường giả bên này chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, còn có gì phải sợ? Hắn khoát tay nói:

- Mật thiết chú ý động tĩnh của bọn hắn, hành sự theo kế hoạch định sẵn, truyền lời đi ra, không có lệnh của ta, không một ai được rời vị trí.

- Vâng!

Bối Luân đi ra, trong mắt Bối Huyền sáng lên từng đạo tinh mang, hưng phấn không thôi. Hắn nhắm mắt lại, thông qua thiên địa chi lực đi cảm ứng, ẩn ẩn nhận thấy có hai đạo khí tức rất yếu ớt song lại vô cùng quen thuộc, hắn đi liên hệ với hai đạo khí tức này, đồng thời truyền đi qua hai đạo ý niệm.

- Rất tốt!

Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương đưa ra phản hồi, Bối Huyền lập tức tự tin lên hẳn, hai đại Cảnh Vương đáp lại, biểu thị bọn hắn sẽ phối hợp. Lời tuy nói vậy, song ý tứ lại vẫ rất rõ ràng, bọn hắn sẽ kiến cơ hành sự, cũng tức là phải có cơ hội tốt, có đầy đủ nắm chắc bọn hắn mới sẽ ra tay, nếu không đủ nắm chắc bọn hắn sẽ tiếp tục tiềm phục.

Hưu!

Hơn một canh giờ sau, Bối Luân lần nữa tiến vào, bẩm báo nói:

- Tộc Vương, Đông Cảnh chi vương tiến vào Tê Cổ Giới, chẳng qua không trực tiếp bay tới bên này, mà đến Tê Dương Thành cách chỗ này trăm vạn dặm!

- Qua bên kia làm gì?

Bối Huyền sửng sốt nói:

- Bố trí trinh sát đi dò xét chưa?

- Đã bố trí, ngoài sáng trong tối đều có trinh sát, còn bố trí cả trinh sát Tê Viên tộc!

Bối Luân trả lời:

- Nhiều nhất một canh giờ sau, bên kia sẽ có tin tức truyền đến, trên đường chúng ta cũng bố trí mấy vạn trinh sát Tê Viên tộc dò xét. Yên tâm đi, nhiều trinh sát như vậy, bọn hắn có muốn thanh lý cũng không hết được.

- Tốt!