Làm xong chuyện này, trong ngắn hạn Khôn Cảnh sẽ được an toàn. Bởi thế Khôn Ma rất để tâm, chuyện này liên quan đến trường thịnh cửu an, thế đại xương long của của Khôn tộc, hắn có thể không để tâm được ư?
Hắn dụng tâm phá giải Thần Văn, hoàn toàn mặc kệ chuyện bên ngoài, Bối Huyền chắc hẳn sẽ xử lý ổn thỏa. Đông Cảnh chi vương vừa tới, Bối Huyền nhất định sẽ lập tức thông báo hắn, mỗi mình Bối Huyền không gánh được, không báo hắn, Bối Huyền sẽ chết. Hắn tin tưởng Bối Huyền đã chuẩn bị hết thảy, Bối Huyền nhất định phải giết Đông Cảnh chi vương, bằng không người chết sẽ là Bối Huyền.
Phía ngoài, Bối Huyền quả thực đã bố trí sẵn sàng hết thảy, hắn được đến tin tức chính xác, Đông Cảnh chi vương đã rời khỏi Tiên Vực, mục tiêu nhắm đến tự nhiên là bên này. Hắn an bài rất nhiều trinh sát ở lối vào Thiên Vũ Tinh Vực. Chiến thuyền không cách nào xông thẳng qua lối vào, Đông Cảnh chi vương cũng không khả năng một đường bay đi qua. Bởi thế chắn chắn sẽ từ trong chiến thuyền đi ra, khi ấy liền có khả năng phát hiện.
Đương nhiên, bố trí này chỉ là tìm vận may, khả năng bị phát hiện không lớn, Đông Cảnh chi vương tinh minh lắm, năm đó lúc đánh tới Nguyên Cảnh đã chứng minh khả năng chiến thuật siêu phàm của Đông Cảnh chi vương. Hắn không chỉ biết cậy sức như Tiên Thú bình thường, hắn chiến đấu cả đời, dựa vào không chỉ mỗi chiến lực, mà còn cả trí tuệ.
Tốc độ đại viên mãn bên phía Bối gia hơi nhanh hơn một chút, Bối Huyền đã truyền tin cho bọn hắn, để bọn hắn sau khi tiến vào Thiên Vũ Tinh Vực thì tách ra, tiềm phục ở các nơi để dò xét tình hình. Phải nghĩ cách khóa chặt hành tung Đông Cảnh chi vương, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Uy danh Đông Cảnh chi vương quá thịnh, cả đời trải qua hơn vạn lần chiến đấu, ít có bại tích, người có tên cây có bóng, dưới thịnh danh không có hư sĩ, Bối Huyền há dám không cẩn thận?
Thời gian khoái tốc trôi nhanh, hơn một tháng đi qua, tùy theo thời gian đẩy dời, bầu không khí tại Thiên Vũ Tinh Vực càng lúc càng trở nên căng thẳng. Mặc dù các đại thế lực không quá rõ ràng đến cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng ai nấy đều cảm thấy sắp có đại sự phát sinh. Các đại thế lực Tiên Vực rất có thể sẽ tràn vào Thiên Vũ Tinh Vực, bên này sắp trở thành chiến trường.
Nhất là Tê Viên tộc, Lưu tộc Thủy Ngư Cung và các đại thế lực phụ cận, bọn hắn càng sợ hãi không thôi, sợ trận chiến này sẽ ba cập đến mình. Các đại tộc đại thế lực cũng ráo riết chuẩn bị đường lui, phân tán triệt ly tộc nhân, tránh miễn bị tận diệt.
Đại viên mãn các đại thế lực dồn dập trốn đi, sợ vạn nhất có đại thế lực Tiên Vực yêu cầu bọn hắn cùng theo tham chiến, khi ấy bọn hắn liền không thể không theo, cuối cùng chết mà không biết vì sao lại chết. Rốt cuộc nếu chỉ là để bọn hắn điều động trinh sát dò xét tinh tức, những trưởng lão kia đều có thể làm, cần gì phải tìm đến bọn hắn.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân như bọn hắn không muốn cùng theo tao ương, cách tốt nhất chính là đào tẩu. Dù sao đại thế lực Tiên Vực cần bọn hắn, nhưng không khả năng trực tiếp tiêu diệt bọn hắn được.
Đại viên mãn bên này vừa chạy, đại viên mãn các đại thế lực còn lại lập tức hoảng. Hai đại siêu cấp thế lực Tiên Vực khai chiến, nếu bên nào đó yêu cầu bọn hắn hỗ trợ, bọn hắn có giúp hay không? Không giúp, vậy chính là không nể mặt, nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị diệt tộc. Bởi thế rất nhiều đại viên mãn dứt khoát cũng chạy, hoặc là nói đi xông pha tuyệt địa, hoặc là nói bế quan ở một bí cảnh nào đó.
- Tới...
Lại qua một tháng, Bối Huyền đột nhiên nhận được tin, phát hiện tung tích Đông Cảnh chi vương ở một lối vào Thiên Vũ Tinh Vực, mang theo mười tên đại viên mãn, cứ đám cứ thế nghênh ngang bay vào, sau đó ngồi U Linh thuyền một đường hướng thẳng về phía Tê Cổ Giới.
- Tới hay lắm...
Bối Huyền hít một hơi thật sâu, thân hình chợt lóe tiến vào trong Băng Hà Cốc, sau đó tiến vào Băng Hậu Cung tìm đến Khôn Ma, bẩm báo nói:
- Khôn Lão, lão Thôn Thiên Thú tiến vào Thiên Vũ Tinh Vực, nhanh thì mấy ngày, chậm thì nửa tháng liền có thể đến bên này.
- Ừm.
Khôn Ma gật đầu nói:
- Được rồi, ta đi ra với ngươi, chờ hắn ở bên ngoài, ta sợ không có ta ở bên người, ngươi sẽ bị lão Thôn Thiên Thú thịt mất.
- Đa tạ Khôn Lão!
Trên mặt Bối Huyền lộ ra vẻ lúng túng, lời Khôn Ma nói ngược lại là thật, một mình hắn ở ngoài, Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương không dám lộ diện, một khi Đông Cảnh chi vương bất ngờ tập kích, hắn tất chết không nghi ngờ.
…
Rất nhiều trinh sát tới Tê Cổ Giới, ở đây tính ra phải có hơn trăm vạn trinh sát, đại bộ phận đều đến từ các đại thế lực Thiên Vũ Tinh Vực, những thế lực này là do Tiên Vực điều động, cả đám liều mạng hướng vọt tới bên này, tưởng muốn biết được tin tức mới nhất.
Pháp không trách chúng!
Nhiều trinh sát như vậy tới để thăm dò, Bối Huyền không khả năng giết sạch hết được. Làm vậy liền đắc tội với tất cả các đại thế lực Thiên Vũ Tinh Vực, khi ấy những thế lực này sẽ đứng trong bóng tối, âm thầm quấy rối bọn hắn, hoặc là ngấm ngầm trợ giúp phía Đông Cảnh chi vương, bọn hắn tất sẽ chịu thiệt, dù sao đối phương cũng là địa đầu xà.
Cũng may quanh đây được bố trí vô số Thần Văn, những trinh sát kia muốn tiến vào là điều rất khó, hơn nữa mỗi nơi phương vị đều có đại viên mãn tọa trấn, muốn nhẹ nhàng tiềm phục đi vào tuyệt đối là điều không thể, chỉ còn cách dò xét từ xa. Hai người Bối Huyền và Khôn Ma ở ngay trong sơn động, nham thạch nơi đây cứng rắn như hàn thiết vạn năm, dù là Đông Cảnh chi vương đều không cách nào nhẹ nhàng phá mở mà phải cần thời gian, một khi dẫn phát ba động, không khả năng giấu giếm qua được Bối Huyền và Khôn Ma.
Bọn hắn ngồi xếp bằng ở nơi vốn là hàn đàm, đứng bên cạnh là Cương Nhạc và Đồng Huấn, Lục Tiểu Bạch cũng bị trấn áp ở đây. Vết thương trên người đoạn thời gian trước đã được khôi phục, nhưng Cương Nhạc và Đồng Huấn lần nữa nện nát lưng hắn. Cương Nhạc và Đồng Huấn hận Lục Ly đến tận xương tủy, không cách nào trả thù Lục Ly, đành phải hạ thủ với Tiểu Bạch.