Đông Cảnh chi vương quay người nhìn vào Đông Vương Thành, không nói gì thêm, Lục Ly nhìn theo bóng lưng như núi kia, trong lòng càng thêm trầm trọng.
Vương đã già rồi, sắp tới ngày quay về với đất, lần sau gặp mặt sợ rằng sẽ là lần cuối. Vị Cảnh Vương tuyệt thế uy danh hiển hách, ép cho quá nửa cường giả Tiên Vực không ngóc đầu lên được này cũng sắp đi tới điểm cuối cuộc đời mình.
Lục Ly khom người vái chào một cái thật sâu, sau đó xoay lưng rời khỏi ban công, Vẫn đại nhân chờ ngay bên ngoài, đưa Lục Ly đi ra.
Lúc tới cửa ra vào, hắn đưa cho Lục Ly một tấm lệnh bài, nói làm việc gì ở Đông Cảnh, chỉ cần cầm theo tấm lệnh bài này liền có thể kê cao gối mà ngủ. Vừa khéo Lục Ly đang muốn đi Quỷ Thần Sơn, vạn nhất kinh động tới ba tên đại viên mãn bên kia, có tấm lệnh bài liền có thể uy hiếp bọn hắn, lập tức cười nhận.
Đưa mắt nhìn theo Lục Ly rời đi, Vẫn đại nhân xoay lưng về lại ban cạnh, đứng ở sau lưng Đông Cảnh chi vương. Đông Cảnh chi vương từ trên đài cao nhìn theo bóng lưng Lục Ly khuất dần, đột nhiên thở dài nói:
- Lão Vẫn, năm đó ngươi mang Tiểu Bạch đi về, chắc không ngờ tiểu tử nhân gian phàm thế này lại có thể đi đến hôm nay, đúng không?
Vẫn đại nhân gật đầu nói:
- Đúng vậy, lúc đó hắn yếu như kiến hôi, theo ta thấy có thể xưng vương vưng bá ở Thần Giới là đã đến đầu, lại không ngờ giờ đã thành là minh chủ Thiên Loạn Tinh Vực. Trên người hắn có rất nhiều thần thông quỷ dị, theo như tình báo thu thập được, hiện tại chiến lực hắn hẳn đã vô địch dưới đại viên mãn.
- Đáng tiếc!
Đông Cảnh chi vương khẽ thở dài nói:
- Hắn đi thiên phong, không đi chính đạo, xem ra đời này rất khó đột phá đại viên mãn. Chẳng qua nếu đi chính đạo, chắc hắn đã không có được chiến lực như bây giờ, có được tất có mất, thiên đạo mới dễ luân hồi.
Vẫn đại nhân nghĩ nghĩ rồi nói:
- Cảnh Vương, có cần lưu hắn lại, đưa đi mấy đại bí cảnh bồi dưỡng một phen, vạn nhất có thể đột phá đại viên mãn, như vậy cũng có trợ lực cực lớn cho Tiểu Bạch.
- Không cần...
Đông Cảnh chi vương khoát tay nói:
- Mỗi một sinh linh đều có con đường riêng của mình, rất nhiều thứ không cách nào cưỡng cầu, cứ mặc hắn thôi, có thể đi bao xa là tạo hóa của hắn. Nếu Tiểu Bạch chú định không cách nào đột phá, vậy cũng là số mệnh của nó.
…
Ở lại mấy ngày trong Đông Vương Thành, đám người Bạch Thu Tuyết được dịp tận hưởng phong thái của đại thành Tiên Vực, sau khi mua sắm một đống lớn đồ mà các nàng cho là bảo vật, Lục Ly truyền tống đi Thần Khải Thành.
Bên này Vũ đại nhân tựa hồ sớm đã được đến tin tức, lập tức đi ra nghênh đón các nàng, đồng thời bố trí các nàng vào ở trong trang viên của Tiểu Bạch.
Vũ Dương Mạc Thiên Thiên Loan Tịch cũng chạy tới bồii cùng, ánh mắt Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch nhìn Lục Ly có chút dị dạng. Tựa hồ như đang trách móc Lục Ly thật không dễ dàng mới tới Tiên Vực một chuyến, lại dẫn theo cả đám nương nương chính cung, trong lòng hắn rốt cục có chỗ cho các nàng không?
Vũ đại nhân khoản đãi nhiệt tình, Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch cũng tận tình nghĩa chủ nhà, sau khi nghe Lục Ly biểu thị phải đi làm chút chuyện, Mạc Thiên Thiên vỗ ngực bảo đảm sẽ chiêu đãi tốt mấy người Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, bảo Lục Ly cứ yên tâm đi làm việc.
Lục Ly và Vũ Dương nhậu một bữa, tán gẫu về chuyện Thiên Loạn Tinh Vực, Vũ Dương ẩn ước nghe nói qua, cảm thấy rất thổn thức. Hắn không ngờ thực lực huynh đệ này của mình lại cường hoành đến thế, thậm chí trở thành minh chủ Thiên Loạn Tinh Vực?
Đêm hôm ấy, Lục Ly len lén chạy tới phòng Mạc Thiên Thiên, kết quả Loan Tịch cũng ở đấy. Hai người Mạc Thiên Thiên Loan Tịch lại không hề thẹn thùng, dù sao chuyện thế này trước kia cũng từng làm qua, mấy ngày sau Lục Ly sẽ rời đi, cơ hội khó được a.
Ở lại mấy ngày, Lục Ly rời đi, Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương An Lộ Nhi Kỳ Đinh Đông tự có Mạc Thiên Thiên Loan Tịch đi chiếu cố, mấy người Mạc Thiên Thiên đều cư trú ở Thần Khải Thành, ở Đông Cảnh có ai dám làm loạn? Ngoài ra chắc Vũ đại nhân cũng có an bài, không cần lo lắng cho an toàn của các nàng.
Lục Ly phóng thích Thần Dịch Thuật, cải biến dung mạo, sau đó nhờ Vũ đại nhân an bài hắn truyền tống đi tới thành trì phụ cận Quỷ Thần Sơn. Đến thành trì xong hắn liền tiềm hành rời đi, mất chừng nửa ngày thì tới được dưới chân núi Quỷ Thần Sơn.
Lần nữa nhìn ngọn núi khổng lồ kia, từ xa xa Lục Ly đã cảm thấy tim đập thình thịch, ngọn núi này có được ma lực kỳ dị, có thể khiến người ta bất giác cảm thấy bất an, cảm thấy không thoải mái. Nếukhông phải Thiên Dạ Tử Hề ở bên trong, hắn chắc chắn sẽ không tới gần nơi này.
- Huyết Linh Nhi, xuất phát đi!
Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, đồng thời dặn dò nói:
- Ngươi chỉ phá giải Thần Văn, không cần xâm nhập, cũng không cần chạm vào thứ khác, trong này rất tà môn, phá giải Thần Văn xong ngươi không cần quản gì nữa cả.
Huyết Linh Nhi tỏ ý đã hiểu, chui xuống lòng đất, Lục Ly thì tiến vào pháp giới mở ra địa đồ Chủ Thần theo dõi tình hình. Huyết Linh Nhi trước là quan sát một lúc, dò xét suốt một canh giờ, mãi khi Lục Ly lách mình đi ra, Huyết Linh Nhi mới truyền âm nói:
- Thần Văn này tương đối phức tạp, chẳng qua không làm khó được ta, đoán chừng mất khoảng nửa tháng liền có thể phá giải. Trên Thần Văn có đạo ấn, đạo ấn kia ta không phá giải được, chỉ có thể phá giải Thần Văn.
- Ngươi không cần để ý đạo ấn!
Lục Ly vung tay nói:
- Chỉ cần phá giải Thần Văn là được, chuyện còn lại cứ để ta.
Huyết Linh Nhi lần nữa chui xuống đất, Lục Ly về lại trong pháp giới, thông qua địa đồ Chủ Thần câu thông với Thiên Dạ Tử Hề, Thiên Dạ Tử Hề nghe được truyền âm từ Lục Ly, lập tức mừng rỡ không thôi, cuồng hỉ nói:
- Lục ca ca, ngươi quá lợi hại, Thần Văn cường đại như thế mà cũng phá được. Lục ca ca, ngươi cứ phá giải đi, không cần để ý tới đạo ấn, ngay sau khi Thần Văn phá mở, ta có thể khoái tốc hủy đi đạo ấn. Đến lúc đó ta lao ra, chúng ta lập tức rút lui, chỉ cần không bị ba tên đại viên mãn kia bắt được liền không sao.