Bất Diệt Long Đế

Chương 4920: Thiên Dạ Tử Hề (2)




Bọn hắn chỉ đành gửi gắm mong đợi vào hậu nhân, đoạn thời gian này bọn hắn quả thực cũng dụng tâm bồi dưỡng lớp kế cận, hạt giống tốt trong gia tộc đều được bọn hắn chăm chú theo dõi, trước kia còn phải khống chế tài nguyên, giờ thì đều dùng tài nguyên đi chồng, hi vọng có thể tích tụ ra được một tên đại viên mãn.

Không chỉ Tử Thần, chín đại chủ tể còn lại cũng làm điều tương tự. Điên cuồng cầm ra lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng cường giả, năm mươi năm qua, trọn cả Thiên Loạn Tinh Vực tính ra đã có hơn trăm vạn đột phá cấp Đế, trên vạn người đột phá Thánh Hoàng.

Con số này nhìn qua có vẻ không nhiều, nếu để cho Lục Ly đi giết, nửa canh giờ liền có thể diệt sạch. Nhưng chí cường giả từ đâu mà tới? Đó là đột phá từ trong bó lớn Thánh Hoàng. Cơ số càng lớn, tỉ lệ đột phá sẽ càng lớn. Nếu trong ngàn năm số Thánh Hoàng có thể gia tăng lên quá trăm vạn, như vậy đột phá một trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn chắc chắn không thành vấn đề.

Chỉ khi cường giả tiệm cận đại viên mãn đủ nhiều, căn cơ Thiên Loạn Tinh Vực mới càng ổn định, địa vị các đại chủ tể mới càng ổn định. Cũng chỉ có cường giả tiệm cận đại viên mãn đủ nhiều, tỉ lệ xuất hiện đại viên mãn mới có thể gia tăng.

Thiên Loạn Tinh Vực quá yếu, bây giờ trong tám đại Tinh Vực nó tính là yếu nhất. Cũng may bên này đoàn kết, bá chủ các Tinh Vực còn lại cũng không nghĩ qua đến bên này phát triển, bọn hắn đều có địa bàn của riêng mình, không cách nào chiếu cố hai đầu, như thế rất dễ rơi vào tình cảnh rớt dưa tây nhặt vừng mè.

Năm mươi năm qua, thực lực Lục Ly không có bước đột phá quá lớn, chỉ mỗi nhục thân và linh hồn có đề thăng chút ít. Hiện tại thực lực hắn đã đến bình cảnh, rất khó tiến thêm. Hắn nhàm chán, thế là cũng đi lĩnh hội một ít chân ý pháp tắc, đề thăng cảnh giới bản thân một phen.

Thân là minh chủ Thiên Loạn Tinh Vực, lão đủ Tử Thần, cảnh giới lại chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ, quả thực có chút khó coi. Không thể đột phá cảnh giới tiệm cận đại viên mãn, nhưng tu luyện đến Thánh Hoàng hậu kỳ cũng dễ nhìn hơn ít nhiều, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi mà.

Năm mươi năm này, mấy người Khương Khinh Linh đều có chuyện làm, các nàng ai nấy đều bận rộn bồi dưỡng Lục Triển Phi, đứa cháu này thiên tư rất kinh người. Thiên tư Lục An và thê tử hắn đều bình thường, không ngờ thiên tư đứa cháu này lại vô cùng khủng bố, có lẽ nguyên nhân là bởi vừa ra đời đã được hưởng thụ tài nguyên đỉnh cấp, lúc này mới năm mươi tuổi mà đã đột phá Lục Kiếp.

Ông!

Trong một thành bảo trang nhã ở Lục phủ, Lục Ly chính đang sử dụng địa đồ Chủ Thần dò xét tình hình. Hắn quét qua Thiên Loạn Tinh Vực một lượt, thấy không có đại sự gì, sau đó lại đi dò xét Trung Vương Giới, Vô Tẫn Thần Khư một phen. Thấy không có dị thường lại chuyển chú ý tới Tiên Vực.

Tiểu Bạch vẫn chưa xuất hiện, cũng không biết đang bế quan trong bí cảnh nào, Đông Cảnh hết thảy yên ổn. Lục Ly đảo mắt nhìn quanh, tìm kiếm tung tích Yểm tộc và Cương tộc Đồng tộc, thăm dò qua liền không khỏi yên tâm, Yểm tộc Cương tộc và Đồng tộc đều không được dễ thở cho lắm.

Ba tộc lần lượt được đến một phiến địa bàn, còn là ở cạnh nhau, địa bàn không lớn, chỉ có trên trăm tòa thành trì. Lục Ly dò xét một lượt, phát hiện tài nguyên bảo địa phụ cận ba trăm tòa thành trì này rất thưa thớt, nói cách khác cả ba phiến địa bàn đều rất cằn cỗi.

Từ trong trò chuyện giữa đám trưởng lão ba tộc, Lục Ly biết được, hiện tại tam tộc không trên không dưới, tình thế tiến thoái lưỡng nan, vô cùng khó xử. Rời khỏi Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc, bọn hắn vừa đi công chiếm địa bàn, vậy tất sẽ xâm phạm lợi ích các đại tôc phụ cận. Nhưng nếu không rời đi, Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc thỉnh thoảng lại điều động bọn hắn đi khai chiến với đại tộc gần đó, tộc nhân và cường giả bọn hắn cứ thế tổn thất dần dần, tiếp tục thế này, đừng nói quật khởi, sợ rằng sống sót được hay không đều thành vấn đề.

Ba tộc đoán chừng cũng muốn rời đi, chỉ là sợ Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc cường hành lưu lại, đến lúc đó lỡ như ác chiến, ba tộc chắc chắn sẽ bị Thiết Giáp tộc Trường Mao tộc tiêu diệt. Đúng thật là đi không được mà ở cũng không xong.

Dò xét một lúc, Lục Ly không đi quản ba tộc kia nữa, bọn hắn tự thân đều khó bảo, còn đâu tâm tư nghĩ đến trả thù bên này. Hắn nghĩ nghĩ bèn đi thăm dò Vũ Dương Loan Tịch Mạc Thiên Thiên một phen, phát hiện các nàng đều có tiến bộ không sai, tựa hồ sắp đột phá tiệm cận đại viên mãn, cuộc sống cũng tính là ổn định.

- Đúng rồi...

Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, lúc ở Tiên Vực trên đường từ Nam Cảnh đến Đông Cảnh hắn từng gặp được một tiểu cô nương rất thú vị tên là Thiên Dạ Tử Hề, hai người kết bạn mà đi, cùng nhau trải qua rất nhiều nguy cơ.

Đến sau tiểu nữ hài kia tiến vào Quỷ Thần Sơn nhưng không thấy đi ra, khi ấy thực lực hắn quá yếu, không dám tiến vào. Giờ có địa đồ Chủ Thần, liệu có nên đi thăm dò Quỷ Thần sơn một phen, xem thử Thiên Dạ Tử Hề kia còn ở trong đó hay không?

Thiên Diệp Tử Hề là một nữ hài rất kỳ quái, tựa hồ vĩnh viễn không lớn. Nàng bởi vì mơ thấy Quỷ Thần Sơn kêu gọi mình, từ vạn dặm xa xôi một mình tiến vào Tiên Vực, sau đó thuê cường giả bảo hộ tới Quỷ Thần Sơn. Nàng có được cảm giác lực vô cùng nhạy cảm, còn có thể phóng thích một loại thần thông kỳ dị có thể trấn áp Tiên Thú. Lục Ly và nàng kết bạn mà đi, trên đường phàm là gặp phải Tiên Thú đều do nàng ra tay trấn áp.

Đến sau Thiên Dạ Tử Hề tiến vào Quỷ Thần Sơn, Quỷ Thần Sơn liền xuất hiện dị biến, hắc vụ tuôn ra, ngưng tụ thành chân dung một nữ nhân, chân dung nữ nhân này nhìn qua giống hệt Thiên Dạ Tử Hề. Chuyện xảy ra tiếp sau đó càng thêm khủng bố, linh hồn vô số võ giả vây xem xung quanh đều bị hút sạch, bao gồm cả tám tên cường giả tiệm cận đại viên mãn.