Dã tâm và dục vọng khiến hai tộc đưa ra quyết định sai lầm, bọn hắn muốn trở thành siêu cấp bá chủ, muốn trở thành tồn tại tương tự như Yểm tộc xưa kia.
Nghỉ ngơi dưỡng sức trăm năm, Cương tộc và Đồng tộc lớn mạnh không ít, dã tâm cũng biến lớn, sau khi Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc tìm đến, bọn hắn không do dự quá lâu, trực tiếp đáp ứng.
Vốn tưởng có hai siêu cấp đại tộc đứng sau chống lưng, vốn tưởng mười phần chắc chín, cuối cùng không ngờ lại xuất hiện biến số, mà Lục Ly chính là biến số đó.
Lục Ly không chỉ liên hợp chín đại chủ tể, còn lợi dụng sát trận, một hơi chém giết hơn hai trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, trực tiếp đẩy bọn hắn đến chỗ đại bại. Bây giờ Lục Ly lại truy sát tới, chém giết mười mấy chí cường giả còn sót lại, khiến bọn hắn triệt để đại thương nguyên khí.
- Không đúng...
Tộc Vương Cương tộc đột nhiên hơi ngớ, hắn nói:
- Chúng ta gặp chuyện ở địa bàn Mông tộc, mấy đại thế lực kia liên hợp lại, liệu có phải cũng là Lục Ly giở trò quỷ?
Đại viên mãn Đồng tộc trầm ngâm, thoạt nhìn chuyện lần này rất giống phong cách hợp tung liên hoành của Lục Ly, quan trọng hơn cả là Lục Ly nhẹ nhàng truy tung ra bọn hắn như vậy, rất có thể sớm đã bám theo bọn hắn được một đoạn thời gian.
Tộc Vương Cương tộc nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hay là ngươi mang theo bọn hắn đi Tiên Vực, ta giết về lại Thiên Loạn Tinh Vực, nghĩ cách đồ sát tộc nhân Lục Ly để báo thù?
Tộc Vương Cương tộc đã phát điên thật rồi, Lục Ly không cho bọn hắn đường sống, khu trục bọn hắn đi rồi, lại vẫn muốn đuổi tận giết tuyệt, khiến bọn hắn từ siêu cấp đại tộc triệt để luân lạc thành đại tộc bình thường, dù sau này có tới được Tiên Vực cũng rất khó quật khởi.
- Quên đi!
Đại viên mãn Đồng tộc thở dài nói:
- Lục Ly đã dám đến, chứng tỏ không sợ ngươi trả thù. Hơn nữa Lục Ly có được thuật tiềm ẩn quỷ dị, lại nắm trong tay Thần Văn cường đại như thế. Dù ngươi tiềm hành tới được Thiên Việt Thành, lỡ như gia tộc bọn hắn cũng có bố trí Thần Văn cường đại tương tự thì sao? Khi đó ngươi không những không giết được người nhà hắn, còn bị mấy tên đại viên mãn vây công, sợ rằng chỉ có đi mà không có về. Ngươi không về được, chúng ta tới Tiên Vực, tộc nhân của ngươi biết phải làm sao?
- Ừm…
Tộc Vương Cương tộc ngẫm nghĩ một lúc liền cũng thở dài, vứt ý tưởng hoang đường này sang một bên. Thuật tiềm ẩn của Lục Ly quá biến thái, hắn không giết được, mà dù có giết được vài tên người nhà Lục Ly thì cũng nghĩa lý gì đâu? Vạn nhất hắn chết ở bên kia, ai đi thống soái tộc nhân Cương tộc còn sót lại, không có đại viên mãn che chở, chẳng lẽ còn trông đợi đại viên mãn Đồng tộc chiếu cố bọn hắn? Nghe thôi đã thấy không thực tế rồi.
- Lục Ly, ngươi đợi đấy!
Tộc Vương Cương tộc cắn răng nghiến lợi nói:
- Thù này ta tất báo!
Tộc Vương Đồng tộc hỏi:
- Chúng ta còn có một ít quân sĩ ở Tử Hỏa Giới, những quân sĩ kia giờ phải làm sao? Chúng ta có cần quay về Tử Hỏa Giới một chuyến?
Khi trước bọn hắn phái đi ra hai trăm vạn quân sĩ, bị tàn sát mất năm mươi vạn, còn thừa lại chừng một trăm năm mươi vạn, bọn hắn đi quá vội vàng, không kịp quản những quân sĩ kia.
Tộc Vương Cương tộc nghĩ nghĩ rồi nói:
- Thôi, không về nữa, tùy tiện tìm tiểu giới diện nào đó nghỉ lại, sau đó phái mấy tên Thánh Hoàng đi qua tiếp dẫn về đây. Nếu Lục Ly đã lưu thư, vậy hẳn sẽ không làm khó những quân sĩ kia đâu.
Tử Hỏa Giới đã thành bóng mờ trong lòng bọn hắn, bọn hắn không muốn đi về, cũng không hứng thú quay lại trả thù tộc quần Tử Hỏa Giới. Then chốt bây giờ là liên hệ Tiên Vực, sau đó khoái tốc tiến vào Tiên Vực, đừng để xảy ra bất trắc nào nữa, hiện tại căn cơ hai tộc đã quá yếu, không thể dày vò thêm.
Lục Ly ngồi chiến thuyền đi về, chẳng qua vẫn một mực thông qua địa đồ Chủ Thần theo dõi động tĩnh của đại viên mãn Đồng tộc và Cương tộc, xác định bọn hắn mang theo tộc nhân tới một tiểu giới diện nghỉ lại, hắn yên tâm. Hai tộc này chắc không dám làm loạn gì nữa đâu, bọn hắn giờ đã đại thương nguyên khí, có đi Tiên Vực cũng rất khó quật khởi.
Giám sát nửa tháng, không thấy đại viên mãn hai tộc đi ra, Lục Ly triệt để yên tâm, hắn một đường bay thẳng trở về Thiên Loạn Tinh Vực rồi bí mật truyền tống đến Thiên Việt Giới. Sau khi trở lại Thiên Việt Giới, hắn vẫn không buông lỏng giám sát đối với hai tên đại viên mãn kia, hắn sợ hai người liều lĩnh tới điên cuồng ám toán bên này.
Lại đợi thêm nửa năm, phía Tiên Vực truyền đến tin tức, Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc nguyện ý tiếp nhận hai tộc, đồng thời phái trưởng lão tới tiếp dẫn. Hai tộc trùng trùng điệp điệp khải trình, bay thẳng về phía Tiên Vực.
Lục Ly khóa định vị trí đại viên mãn hai tộc, lần này đã triệt để yên tâm, hai tộc tới Tiên Vực rồi, muốn quay về báo thù sẽ tương đối khó. Hơn nữa lấy thực lực hiện tại của bọn hắn, có đứng chân được ở Tiên Vực hay không đều thành vấn đề. Cũng như Yểm tộc năm đó, chẳng phải sau này liền bặt vô âm tín?
Thiên Loạn Tinh Vực dần quay về bình tĩnh, mười đại chủ tể đang trong thời kỳ trăng mật, lần này bọn hắn thu lợi không cạn, ai nấy đều bận rộn tiêu hóa địa bàn, làm gì có thời gian đi gây sự? Sau khi trở về Lục Ly công khai lộ diện qua một lần, phía Tử Thần lập tức phấn chấn không thôi, Lục Ly tựa như là Định Hải Thần Châm, chỉ cần có Lục Ly ở đây, Thiên Việt Thành liền vững như bàn thạch.
Mấy đại cự đầu thi nhau đến bái kiến, tiếp đó là Thái Thượng trưởng lão, trưởng lão. Bất kể có phải thuộc phái hệ Lục Ly hay không, ai nấy đều tới bái kiến qua một lần. Hiện tại uy vọng Lục Ly quá cao, không chỉ là lão đại Tử Thần, còn là minh chủ của trọn cả Thiên Loạn Tinh Vực.
Không riêng mỗi cao tầng Tử Thần!
Sau khi biết Lục Ly lộ diện, thủ lĩnh mấy thế lực tiểu chủ tể cũng dồn dập truyền tống tới, đi đến bái kiến Lục Ly. Thủ lĩnh thế lực tiểu chủ tể tới, mấy thế lực chủ tể còn lại không thể không tới, ngay cả Thoản tộc và Phong Thần Điện cũng phái cao tầng đến. Đại viên mãn không góp mặt, nhưng điện chủ Phong Thần Điện và Đại trưởng lão Thoản tộc lại đều có mặt, hơn nữa tư thái còn rất thấp, hoàn toàn là thuộc hạ đến bái kiến minh chủ.