Bất Diệt Long Đế

Chương 4917: Tội gì phải thế?




Thời gian chỉ mấy ngày, bọn hắn không tin tưởng Lục Ly có thể nhẹ nhàng truy tung đuổi kịp cường giả tộc quần bọn hắn. Nếu là một đại đội nhân mã, có lẽ Lục Ly còn có cơ hội, nhưng chỉ là một ít cường giả tiệm cận đại viên mãn mang theo tộc nhân được chứa trong không gian thần khí, trừ phi Lục Ly là Chủ Thần, bằng không há có thể dễ dàng khóa định vị trí.

Lục Ly không phải Chủ Thần, nhưng Lục Ly có địa đồ Chủ Thần!

Lộ tuyến đào tẩu của đám cường giả tiệm cận đại viên mãn Cương tộc Đồng tộc thế nào, Lục Ly nắm rõ trong lòng bàn tay, khóa định vị trí là điều hết sức đơn giản, đồng thời lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo. Tốc độ Lục Ly không tính nhanh, nhưng hắn có chiến thuyền Tử Thần, một khi gia tốc, tốc độ chiến thuyền này vô cùng khủng bố, mặc dù chỉ có thể gia tốc ba lần, nhưng Lục Ly lại nắm trong tay tận mấy chục chiếc.

Lục Ly không ngừng gia tốc, rút ngắn cự ly song phương. Tốc độ mười mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn kia rất nhanh, một mực không dừng lại, hướng thẳng về phía bắc mà đi, sau đó lại lách vòng về hướng tây, bọn hắn chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh của đại viên mãn Đồng tộc, không dám dừng lại dù chỉ một khắc.

Truy sát bốn ngày, Lục Ly đã cách bọn hắn không xa, đám cường giả kia tựa hồ cũng cảm thấy an toàn, chuẩn bị tìm một tiểu giới diện dừng chân nghỉ tạm. Bọn hắn trước là dạo quanh một tiểu giới diện, sau đó lại bay đi, không biết vì nguyên nhân gì mà không đi vào.

Lại bay nửa ngày, đám cường giả tiệm cận đại viên mãn kia tới một nơi phế giới rồi cứ thế tiến thẳng vào trong. Phế giới này rất u ám, bị khói đen che phủ, nhìn qua như có kịch độc.

- Ha ha!

Đối phương không đi nữa, Lục Ly mừng thầm, tốc độ đề thăng tới cực hạn, chỉ tiêu tốn gần nửa ngày liền đuổi tới bên ngoài phế giới. Hắn cũng không chút do dự, tiềm hành đi vào, tìm kiếm đám cường giả tiệm cận đại viên mãn kia.

Hai tộc chỉ còn lại chừng một trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, một bộ phận còn bị thu vào trong không gian thần bí, tại trường chỉ còn lại hơn sáu mươi, bảy mươi cường giả tương đối mạnh. Khắp nơi quanh đây toàn là khí độc, đám cường giả kia không dám phóng thích tộc nhân đi ra.

Chúng cường giả giấu mình trong sơn động, sơn động này còn được bố trí một huyễn trận, cả đám khoanh chân ngồi xếp bằng trong đó. Chẳng ai nói gì, chỉ có ánh mắt lấp lóe hiển lộ bất an trong lòng.

Then chốt là vì đối thủ của bọn hắn là Lục Ly, đây là ác mộng của hai tộc bọn hắn. Hai tộc bọn hắn luân lạc tới bước hôm nay cũng hoàn toàn là bởi Lục Ly.

Lục Ly đến bên ngoài sơn động, đối với hắn mà nói, huyễn trận ở đây có hay không có đều như nhau, hắn cứ thế trực tiếp tiến vào. Đứng trong sơn động, nhìn đám cường giả, hàn khí từ trong tay trút ra, nháy mắt liền đông kết sáu bảy mươi tên cường giả này.

Giờ đối phó cường giả tiệm cận đại viên mãn, hắn đã chẳng cần phải dùng tới thủ đoạn nào khác, hàn khí vừa ra, nháy mắt liền có thể đông kết địch thủ. Hắn ở trong Băng Hậu Cung suốt cả trăm năm, hàn khí gần như bất tận, căn bản không cần bận tâm tiêu hao.

- Địch tập...

Một tiếng kinh hô vang lên, nhưng tiếp ngay sau đó, thanh âm im bặt mà dừng, tất cả cường giả đều bị đóng băng, lúc này bọn hắn cảm thấy linh hồn đều bị đông cứng. Trong tay Lục Ly hiện ra Vô Ngân Đao, từ từ nâng lên, trong ánh mắt sợ hãi của đám cường giả tiệm cận đại viên mãn, lưỡi đao hung hăng bổ xuống một tên cường giả.

Oanh!

Đầu lâu cường giả kia bị chém nát, toàn thân đông cứng, Nguyên lực tự nhiên cũng bị đông kết, không cách nào tung ra được thủ đoạn phòng ngự gì, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn. Lấy nhục thân ngăn đỡ, làm sao có thể đương cự được với tập kích mãnh liệt từ Chí Tôn thần binh, nháy mắt liền đã mất mạng.

Rầm rầm rầm!

Lục Ly lần lượt oanh tới từng tên cường giả, thu gặt tính mạng đối phương mà như giết heo mổ gà, tất cả cường giả đều bị hắn trực tiếp nện nát đầu, lại không có đi phá hư không gian thần khí trong tay bọn hắn.

Đây là hắn cố ý, hắn không muốn diệt tuyệt hai tộc, bằng không hai tên đại viên mãn kia chắc sẽ nổi điên mất, khi đó đối phương tất sẽ nghĩ hết mọi cách giết vào Thiên Việt Thành, đồ sát người nhà tộc nhân hắn để tiết hận.

Lưu lại cho đối phương một ít tộc nhân, lưu lại chút ràng buộc cho bọn hắn, cũng là lưu lại một tia hi vọng, như vậy bọn hắn sẽ không đến mức nổi điên, không đến mức đi làm loạn.

Rất nhanh, mười mấy chí cường giả đều bị Lục Ly gõ chết, Lục Ly không đi sưu tra bảo vật trên thân bọn chúng, cũng không phá hư không gian thần khí, mà chỉ lưu lại một phong thư, sau đó nghênh ngang rời đi.

Tộc Vương Cương tộc và đại viên mãn Đồng tộc sớm đã thoát khốn, bọn hắn tiêu tốn mấy ngày mới phá mở được Thần Văn pháp trận, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới, đáng tiếc vẫn muộn mất mấy ngày. Đợi khi thông qua cảm ứng đặc thù của bản tộc để tìm đến đám chí cường giả kia, lại phát hiện chỉ còn một đống thi thể.

- Lục Ly!

Chứng kiến từng thân xác không đầu trong sơn động, đại viên mãn Cương tộc rống lên phẫn nộ. Trên thân Tộc Vương Đồng tộc cũng cuộn trào sát khí, rất nhanh bọn hắn phát hiện được đống không gian thần khí còn sót lại, dò xét một phen, ngoài ý phát hiện tộc nhân còn chưa bị giết.

Bọn hắn cũng phát hiện phong thư Lục Ly bỏ lại, trên thư chỉ có mấy câu... vốn là minh hữu, tội gì phải thế? Các ngươi bất nhân, ta liền bất nghĩa. Sau ngày hôm nay, ân oán đã xong, nếu còn tái phạm, tất giết không tha.

Phong thư Lục Ly lưu lại khiến đại viên mãn Cương tộc và Đồng tộc đều trầm mặc. Trong lòng hai người rất trầm trọng, sở dĩ đi đến tình cảnh như hôm nay, tựa hồ không thể hoàn toàn trách Lục Ly, mà hẳn phải trách chính bọn hắn.

Năm đó Cương tộc Đồng tộc là minh hữu với Lục Ly, giữa Cương tộc và Lục Ly còn từng có quan hệ rất tốt, Lục Ly không ít lần đi qua chủ thành Cương tộc, nhưng đến sau là chính Cương tộc Đồng tộc tự tìm đường chết.