Điện chủ Phong Thần Điện và Đại trưởng lão Thoản tộc không khỏi có chút lúng túng, lần này hai tộc bọn hắn và Tử Thần xuất lực lớn nhất, bọn hắn tự nhiên muốn được đến lợi ích lớn nhất.
Cầm toàn bộ Cương tộc tặng cho Tử Thần? Làm thế sao được. Địa bàn Cương tộc chính là kế thừa địa bàn Yểm tộc năm đó, là khu vực giàu có nhất trong khắp Thiên Loạn Tinh Vực, Thoản tộc sớm đã để mắt tới từ lâu.
Thoản tộc đương nhiên không tiện trực tiếp nói ra, điện chủ Phong Thần Điện thoáng ngừng một lát, sau đó cười nói:
- Nếu Tử Thần nguyện ý nhường lại địa bàn đang có, phía ta hoàn toàn không ý kiến, giao toàn bộ địa bàn Cương tộc cho Tử Thần cũng được.
Ánh mắt chúng cường giả đổ dồn về phía Lê Hoàng, Lê Hoàng ngâp ngừng thoáng chốc rồi nói:
- Không được, địa bàn Thiên Việt Giới không thể nhường.
- Ha ha!
Thái độ này của Lê Hoàng lập tức khiến cho một thế lực chủ tể khác bất mãn, hắn nhìn chằm chằm Lê Hoàng nói:
- Lê Hoàng, ý ngươi là vừa muốn địa bàn Thiên Việt Giới, vừa muốn địa bàn Cương tộc? Khẩu vị lớn thế, không sợ no căng à? Việc này ngươi có từng hỏi qua Lục Hoàng? Chuyện Tử Thần ngươi có thể làm chủ được ư?
Lê Hoàng tức thì phát nộ, đứng bật dậy nói:
- Vũ Lão Quỷ, ngươi có ý gì? Chuyện Tử Thần sao bản tọa không thể làm chủ? Ngươi dám xem thường bản tọa?
- Tất nhiên là không rồi!
Vũ Lão Quỷ u u cười nói:
- Bản tọa chỉ muốn ngươi đi hỏi Lục Hoàng một tiếng, ngươi nhất định phải nuốt vào địa bàn lớn đến vậy sao? Tử Thần các ngươi liệu có nuốt trôi được không?
Trưởng lão một thế lực chủ tể khác cũng mở miệng nói:
- Mười đại chủ tể liên minh kháng địch, các đại chủ tể đều bỏ công bỏ sức, giờ chỉ có tổng cộng hai phiến địa bàn, Tử Thần lại muốn đơn độc nuốt nguyên một phiến, thế có phải hơi quá phận rồi không? Ai cũng cần ăn cơm, giờ đến canh đều không được uống, Lê Hoàng, Tử Thần các ngươi bá đạo quá.
Phó các chủ Phong Hỏa Các mở miệng nói:
- Ta nghĩ đây không phải ý Lục Hoàng mà chỉ là ý của cá nhân Lê Hoàng thôi. Bản tọa cảm thấy các ngươi tốt nhất vẫn nên hỏi Lục Hoàng một tiếng.
- Đúng vậy, đúng vậy! Lê Hoàng, việc này ngươi không làm chủ được, vẫn nên xin phép một tiếng thì hơn!
Trong chín đại chủ tể đã có bốn chủ tể lên tiếng, nói gần nói xa một chập, rõ ràng là đang có ý khiêu hấn, hơn nữa tựa hồ còn cố chọc giận Lê Hoàng, bóng gió tỏ ý hắn không thể đại diện Tử Thần, hắn chẳng là cái thá gì cả, phải cần Lục Ly đi ra quyết định thay.
Trước kia Lê Hoàng một mực là cự đầu hạng nhất trong Tử Thần, hắn cũng từng cho rằng Tử Thần chính là hắn, hắn chính là Tử Thần. Giờ lại bị các đại thế lực công khai đánh mặt, hắn làm sao nuốt được cục tức này.
Thế là lập tức vỗ bàn cả giận nói:
- Không cần thỉnh thị, bản tọa có thể đại biểu Tử Thần, Tử Thần chúng ta muốn địa bàn Cương tộc, làm sao?
Ở trong mắt Lê Hoàng, lần này đương cự Cương tộc và Đồng tộc, Tử Thần nảy đến tác dụng mang tính then chốt. Nếu không nhờ Tử Thần, mười đại chủ tể đừng nói ngồi lại đây thảo luận chuyện phân chia địa bàn, sợ rằng rất nhiều thế lực chủ tể đều đi đứt.
Giờ đánh thắng rồi, các đại thế lực lại muốn liên thủ nhắm đến Tử Thần? Qua sông đoạn cầu nhanh như thế, ngươi nói xem, hắn sao có thể không giận cho được?
Mạc Hoàng lại cảm thấy có gì đó không được bình thường, tựa đồ các đại thế lực đang liên thủ chế áp Lê Hoàng, điều này rất không hợp lẽ thường. Lục Ly chính là minh chủ, lần này lập được chiến công hiển hách, các đại chủ thể không cảm kích thì thôi, không ngờ còn dám liên thủ nhắm đến Tử Thần? Bọn hắn rốt cục muốn làm gì?
Mạc Hoàng trầm ngâm một lúc, rất nhanh liền nghĩ thông suốt!
Lần này công lao Lục Ly thực sự quá lớn, nếu dựa theo công lao mà chia, có cầm địa bàn Cương tộc phân cho Tử Thần đều không đủ. Vấn đề là nếu phân địa bàn Cương tộc cho Tử Thần, các thế lực chủ tể còn lại tất sẽ không vui.
Nhất là mấy thế lực xếp hạng tương đối cao, bọn hắn sợ canh đều không có mà uống. Bởi thế bọn hắn liền lấy lui làm tiến, sau đó cố ý kích giận Lê Hoàng, trước chiếm lý về phần mình, quay đầu nếu Lục Ly ra mặt thì cũng có dư địa để xoay vần, đúng không nào?
Hơn nữa Tử Thần chiếm lấy địa bàn Cương tộc, Thoản tộc và Phong Thần Điện ắt cũng không vui, như vậy Thoản tộc và Phong Thần Điện tất sẽ liên hợp với bọn hắn, đến lúc đó cả đám cùng lúc cô lập Tử Thần, Lục Ly còn có thể đơn độc chống lại chín đại chủ tể được chắc?
Mạc Hoàng vội vàng truyền tin cho Lê Hoàng, khuyên hắn đừng mắc lừa, nhưng lúc này Lê Hoàng chính đang trong phẫn nộ, làm sao nghe vào tai cho được.
Bên này Phong Thần Điện và Thoản tộc cũng không vui, đang chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên một tiếng truyền âm vang lên trong đại điện:
- Làm sao? Đây là đại chiến vừa kết thúc, các ngươi lại muốn liên thủ đối phó Tử Thần chúng ta? Nếu đã vậy, Lê Hoàng Mạc Hoàng, các ngươi dẫn đội đi về, địa bàn này chúng ta không cần, cứ cho bọn hắn đi!
Tiếng truyền âm không chút dấu hiệu liền vang lên trong đại điện, ngữ khí rất bình tĩnh, hệt như bằng hữu tán gẫu với nhau. Nhưng nghe được tiếng nói này, trọn cả đại điện đột nhiên an tĩnh lại, tất cả cường giả đều vô thức ngồi thẳng người, bởi vì tiếng nói này là của Lục Ly.
Lê Hoàng và Mạc Hoàng cũng cả kinh, Lục Ly không phải đang ở Thiên Việt Thành ư? Sao lại vô thanh vô tức tới bên này? Chẳng qua Lê Hoàng và Mạc Hoàng đều không dám chất vấn Lục Ly, mặc dù trong lòng Lê Hoàng vẫn rất khó chịu, song Lục Ly đã mở miệng, hắn liền không nói gì thêm.
- Hừ, đi!
Lê Hoàng hừ lạnh một tiếng, xoay người bỏ đi, Mạc Hoàng cũng cười lạnh, quét mắt liếc nhìn toàn trường một lượt, sau đó bước nhanh đi theo. Không đợi chúng cường giả kịp giữ lại, Lê Hoàng và Mạc Hoàng đã đi ra đại điện, tan biến trong tầm mắt chúng cường giả.
Toàn trường chết lặng, trong mắt tất cả cường giả đều hiện rõ vẻ bất an, trên trán mấy cường giả thế lực chủ tể tương đối yếu nhược càng là lấm tấm mồ hôi lạnh, trong lòng thấp thỏm không thôi.
Lục Ly tựa hồ tức giận?
…