Tên hộ vệ còn lại mặt đỏ rần, xoa xoa bàn tay nói:
- Lục Hoàng cũng vỗ ta, hắn vỗ vai ta!
Hai tên hộ vệ kích động không thôi, bên kia Lục Ly đã tiến vào nội phủ, ở nội phủ cũng có cường giả trấn thủ, Lục Ly tiến vào trong đây liền thoải mái hiển lộ thân hình. Lục phủ lập tức rộ lên tiếng xôn xao, người Lục gia đứng bật cả dậy, ai nấy đều vui mừng hớn hở.
Lục phủ mở tiệc, tất cả cao tầng Lục Minh đều đến chung vui, Lục Ly khó được có lúc cao hứng, bồi cùng mọi người uống đến tận nửa đêm. Vào đêm lại lôi kéo đám thê thiếp ngồi lại tâm sự, đây đó bày tỏ nhớ nhung.
Chuyện Lục Ly đi về không giấu được quá lâu, chỉ sang ngày thứ hai liền đã bị truyền ra. Bọn Dực Hoàng lập tức tới bái kiến, Lục Ly dặn mấy người Dực Hoàng giữ bí mật, hắn không muốn ngày ngày bị việc vặt quấn quanh, thật không dễ dàng mới có dịp trở về, tự nhiên phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian rồi tính.
Bọn Dực Hoàng chạy tới, thái độ rõ ràng khác hẳn lúc trước, khi trước chúng nhân đều ngang hàng, đều cùng cấp bậc cự đầu, nhưng giờ có vẻ tất cả cường giả tiệm cận đại viên mãn đều hạ thấp tư thái, nhìn qua càng giống như thuộc hạ của hắn. Hơn nữa không chỉ là thái độ ngoài mặt, mà là tôn kính phát ra từ tận thâm tâm.
Trận chiến Hắc Dương Giới, Lục Ly chỉ bố trí một pháp trận, liền nhẹ nhàng diệt sát ngàn vạn đại quân và hơn hai trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn. Ở trong lòng tất cả cường giả Tử Thần, hiện tại Lục Ly đã là tồn tại hung tàn hơn cả đại viên mãn bình thường.
Sau trận chiến này, sức ảnh hưởng của Lục Ly nhất định tăng vọt, không nói ở Tử Thần, dù có quét mắt nhìn khắp Thiên Loạn Tinh Vực thì cũng là tồn tại đỉnh cấp. Nếu Lục Ly muốn đối phó một thế lực chủ tể nào đó, chỉ bằng một mình hắn liền có thể đánh cho đối phương chịu phục. Hắn còn là minh chủ, suất lĩnh chín đại chủ tể giành được thắng lợi, nhất thời uy vọng vô song.
Chúng cường giả Tử Thần vững tin, sau này với mỗi câu nói của Lục Ly, chỉ cần không phải yêu cầu quá phận, các tộc quần còn lại nhất định sẽ nể mặt. Vị trí minh chủ này của hắn mặc dù chỉ mang tính lâm thời, nhưng uy vọng từ sau sự việc lần này đã khiến hắn không chút tranh luận trở thành đệ nhất nhân Thiên Loạn Tinh Vực.
Kiêu ngạo, tự hào!
Đây là cảm nhận của mấy người Dực Hoàng cũng như đám cường giả tiệm cận đại viên mãn, bọn hắn chân tâm thật ý bội phục Lục Ly, trước kia có lẽ cảm thấy Lục Ly là ông vua không ngai, nhưng giờ lại đã cảm thấy Lục Ly không cùng đẳng cấp với bọn hắn, mà đã trở thành tồn tại ngang hàng với đại viên mãn.
Đối với Lục Ly bọn hắn không chỉ có kính trọng, mà ẩn ẩn còn có chút sợ sệt. Trước kia đoán chừng có một ít Thái Thượng trưởng lão còn không quá phục, nhưng giờ ai nấy đều lấy Lục Ly làm vinh dự, đây chính là khác biệt.
…
Hơn hai tháng sau, giới diện Đồng tộc và Cương tộc đều bị tiếp thu, tộc quần phụ dung Đồng tộc và Cương tộc hoặc đầu hàng, hoặc rời đi theo hai tộc, hoặc tiềm nhập vào trong tổ địa.
Cương tộc và Đồng tộc di dời đến Thiên Vũ Tinh Vực, đại tộc Tiên Vực triệt thoái, trận đại chiến này cũng theo đó hạ màn, phía liên quân đại hoạch toàn thắng.
Sau đại thắng, tự nhiên là phân chia chiến lợi phẩm!
Dưới đề nghị của Phong Thần Điện, cao tầng mười đại chủ tể hội tụ đến Phong Thần Thành, bắt đầu thương nghị chuyện phân cắt địa bàn. Hiện tại địa bàn bên phía Đồng tộc do Phong Thần Điện chiếm giữ, địa bàn bên phía Cương tộc thì do Thoản tộc chiếm giữ, bởi vì địa bàn hai tộc này nằm sát bên Phong Thần Điện và Thoản tộc, các thế lực chủ tể còn lại có giáp giới, có không giáp giới, không khả năng phân theo kiểu ngươi mấy nơi Tinh Vực, ta mấy nơi Tinh Vực được.
Toàn bộ địa bàn tất phải có điều chỉnh, điều chỉnh như thế nào liền cần đàm phán, ai cũng muốn nhiều thêm một chút địa bàn, ai cũng muốn được đến càng nhiều lợi ích, làm sao đàm phán liền phải xem lực lượng và kỹ xảo của các tộc.
Trong chủ điện Phong Thần Thành, mỗi đại thế lực phái tới hai đại biểu, đều là cao tầng, thấp nhất cũng là cấp bậc Nhị trưởng lão. Bên phía Tử Thần, Lục Ly không tới, Lê Hoàng và Mạc Hoàng đại diện tới thay, đại viên mãn Thoản tộc và Phong Thần Điện cũng không lộ diện, loại chuyện phân chia địa bàn này, đại viên mãn lười phải ra mặt.
- Lục minh chủ đâu?
Điện chủ Phong Thần Điện đảo mắt nhìn sang Lê Hoàng, có Lục Ly ở đây, chuyện phân chia địa bàn sẽ không quá loạn, hơn nữa Lục Ly sóng vai tác chiến cùng bọn hắn, đến lúc đó ắt sẽ giúp bọn hắn nói mấy câu. Phải biết hiện tại lời nói của Lục Ly rất có sức nặng, hắn nói chuyện ai dám không nghe?
- Không biết!
Lê Hoàng lắc đầu, thật ra hắn biết chuyện Lục Ly đi về, nhưng không muốn làm lộ hành tung Lục Ly, thế là nghĩ nghĩ rồi nói:
- Chắc là đang đi theo Cương tộc và Đồng tộc, xác định xem hai tộc này và thế lực Tiên Vực đã thật triệt thoái hay chưa?
- Lục minh chủ khổ cực!
- Đúng vậy, Lục minh chủ khổ cực công cao, đúng là vất vả hắn.
Chúng cường giả dồn dập tán dương, một tên Đại trưởng lão thế lực chủ tể xếp hạng tương đối cao đột nhiên đề nghị nói:
- Lục minh chủ quả thực khổ cực công cao, lão phu đề nghị giao toàn bộ địa bàn Cương tộc cho Tử Thần, tính là đền đáp Lục minh chủ!
Lời này của tên Đại trưởng lão kia khiến toàn trường chợt yên lặng, bầu không khí cũng trở nên vô cùng lúng túng. Ánh mắt Lê Hoàng khẽ sáng lên, ẩn ẩn có chút kích động, nhưng rất nhanh liền hồi thần. Tên Đại trưởng lão này nhìn như vì tốt cho Tử Thần, thực ra lại có ý khác.
Địa bàn Cương tộc cách Tử Thần rất xa, trừ phi Tử Thần nhường ra phần ở Thiên Việt Giới, bằng không căn bản khó mà tiếp thủ.
Thiên Việt Giới đã được kinh doanh lâu vậy rồi, Tử Thần há có thể vứt bỏ? Đại trưởng lão thế lực chủ tể này rất thông minh, hắn sợ Thoản tộc và Phong Thần Điện cướp đoạt đại bộ phận lợi ích, trực tiếp cầm Lục Ly ra làm bia đỡ đạn, trước áp chế Thoản tộc và Phong Thần Điện rồi tính.