Lục Ly trầm giọng nói, thái độ không quá hữu hảo, mí mắt Vu trưởng lão hơi nhảy, trong lòng lập tức có chút thấp thỏm không yên, bình thường Lục Ly xử sự làm người đều rất hòa khí, nhưng giờ... nếu mà phát nộ chắc chắn sẽ là lôi đình chi nộ mất. Hắn vội vàng khom người nói:
- Lục Hoàng có gì phân phó? Thuộc hạ nhất định toàn lực đi làm.
Lục Ly lạnh giọng hỏi:
- Giờ Lục An đang ở đâu?
- Lục An công tử?
Vu trưởng lão hơi ngớ, sau đó vội đáp:
- Hẳn là đang ở Thiên Vương Thành, theo như tình báo hiển thị, bốn tháng trước Lục An công tử và đám người Lê Nguyên công tử đi Thiên Vương Giới, một mực ở lại bên kia, thỉnh thoảng lại tới một ít giới diện gần đó rèn luyện!
- Rèn luyện?
Trên thân Lục Ly tán phát hàn khí, lạnh giọng quát:
- Vu trưởng lão, ta thấy ngươi có vẻ không muốn ngồi lên cái ghế trưởng lão này nữa? Háy là tưởng Lục Ly ta dễ gạt gẫm?
Lục Ly vừa dứt lời, khí thế bàng bạc như núi lập tức đè ép tới, Vu trưởng lão bị dọa cho sấp mình trên đất, không ngừng dập đầu nói:
- Lục Hoàng bớt giận, thuộc hạ biết sai, thuộc hạ biết sai rồi.
- Nói!
Lục Ly quát khẽ nói:
- Có phải hỗn trướng Lục An kia đã làm chuyện ác gì không? Mau nói hết ra, không được để lọt chuyện này! Nếu có nửa điểm sai lầm, sau này mà để ta biết được, ngươi cũng đừng ngồi cái ghế trưởng lão này nữa.
Sắc mặt Vu trưởng lão khẽ biến, miệng môi khô khốc, bộ dạng muốn nói lại thôi. Hắn đảo mắt nhìn nhìn bốn phía, sau đó nói:
- Lục Hoàng, việc này có thể bẩm báo riêng cho ngài được không?
- Được!
Lục Ly liếc mắt nhìn sang mấy người Lục Linh, khua tay nói:
- Các ngươi đi xuống trước đi!
- Phu quân...
Khương Khinh Linh thấy tình hình xấu đi, vội vàng cầu khẩn nhìn qua Lục Ly, Bạch Hạ Sương cũng đi tới, đang định nói gì đó, Lục Ly lại vô cùng kiên quyết nói:
- Đừng nói gì cả, đi xuống hết đi!
Lục Ly phát nộ, mấy người Khương Khinh Linh không dám nhiều lời, vội đi xuống. Lục Ly bóc mở Thần Văn phòng nghị sau, lúc này mới hỏi:
- Nói đi, có gì cứ nói hết ra, không được bỏ sót.
- Vâng!
Vu trưởng lão suy nghĩ chọn từ, trầm ngâm một lát mới nói:
- Gần đây Lục An công tử đi lại khá gần với mấy công tử hoàn khố nổi danh trong nội bộ Tử Thần chúng ta, đoán chừng bị bọn họ làm hư. Ừm... lần này bọn hắn chơi hơi quá ở Thiên Vương Giới, cường hành bắt cóc mười mấy tiểu thư nhà lành, còn hành hạ chết mất tám người. Hai tiểu gia tộc bị bọn hắn diệt môn, đồ sát mấy ngàn nhân khẩu, việc này ta đã báo cáo cho Hình Phạt Đường. Thuộc hạ vốn tưởng Hình Phạt Đường sẽ báo lại cho ngài, thế nên mới không tới trình bày, là thuộc hạ sai!
Ầm!
Nghe xong, Lục Ly vỗ một chưởng lên bàn đá gần đó, nguyên chiếc bàn đá lập tức biến thành phấn vụn...
…
Thực ra rất nhiều trưởng lão Trưởng Lão Điện đều biết về chuyện Lục An. Chuyện này cũng truyền đến tai mấy người Khương Khinh Linh, nhưng tin tức mà các nàng được đến không quá hoàn chỉnh, chỉ biết bọn Lục An phạm tội ở Thiên Vương Giới, lại không biết nghiêm trọng đến mức nào.
Mấy người Khương Khinh Linh chỉ tưởng bọn Lục An cùng lắm là uống chút rượu, đánh đánh một trận, tranh gió ăn giấm mà thôi.
Bởi thế Khương Khinh Linh lấy thân phận đại phu nhân Lục Ly ép xuống chuyện này, để Lục Minh đừng khuếch đại sự việc. Phía Lục Minh có mấy người làm chấp sự ở Tình Báo Đường, bình thường những chuyện kiểu này đều là do bọn hắn báo cáo cho Lục Linh, nhưng Khương Khinh Linh lên tiếng, bọn hắn liền không dám lắm mồm.
Phía Hình Phạt Đường được đến tin tức, bởi vì bên kia có hai tiểu tộc bị diệt môn, chuyện này không tính là nhỏ. Nếu là công tử khác chắc chắn sẽ bị xử trí, nhưng thân phận Lục An quá khác biệt. Quan trọng hơn cả là hơn ba tháng trước, Lục Ly đã trở về.
Lục Ly ở bên ngoài mấy chục năm, một thân một mình đối kháng Tê Viên tộc, phía Tử Thần vốn có hổ thẹn với hắn. Giờ Lục Ly đắc thắng trở về, nếu vừa về liền được đến tin xấu như vậy, há có thể không phẫn nộ?
Mấy tên trưởng lão biết được nội tình lập tức ép chuyện này xuống, đồng thời phía Thiên Vương Giới cũng đi ra xử lý hậu sự. Gia tộc mấy nữ tử kia đều được vỗ yên, không náo lớn, chuyện này cứ thế tạm thời được áp chế đi xuống.
Không ngờ lại bị moi móc ra khi mấy người Khương Khinh Linh đi Vũ gia cầu thân. Mấy tháng trước Vũ Linh vừa khéo đi Thiên Vương Giới rèn luyện, biết được việc này, thử hỏi nàng há có thể chấp nhận phu quân như thế? Vậy là sự tình bại lộ, bị Lục Ly biết được.
Nếu không phải Vũ Linh, việc này liền sẽ được âm thầm xử lý, đoán chừng Lục Ly khả năng sẽ hoàn toàn không biết được thực tình. Rốt cuộc Thái Thượng trưởng lão phái hệ Lục Ly nhiều lắm, đại công tử phe mình gặp chuyện, bọn hắn tất sẽ hỗ trợ lau đít...
Lục Ly vốn tưởng dù Lục An có đi ra làm loạn thì cũng chỉ làm chút việc ác, không ngờ lại ác đến trình độ này? Hắn tức giận đến độ cả người run lên, hồi lâu sau mới rống quát:
- Gọi Hình Phạt Đường Lỗ Hữu Sơn lăn tới đây gặp ta, ngoài ra lệnh Chấp Pháp Đội xuất động, lập tức bắt giữ toàn bộ hung thủ đi về quy án, vô pháp vô thiên, đúng là một đám vô pháp vô thiên!
Vu trưởng lão thấy Lục Ly phát nộ, lập tức không dám nói nhảm, vội đi ra chấp hành mệnh lệnh. Vu trưởng lão vừa đi ra ngoài, rất nhiều thần niệm liền quét tới, thấy Lục Ly trực tiếp nện nát bàn đá, trên thân cuộn trào sát khí, mấy người Khương Khinh Linh liền biết lần này to chuyện rồi.
Cục diện đã thế, ai cũng không dám đến khuyên nhủ, mấy người Khương Khinh Linh đành phải đi tìm Lục Nhân Hoàng, đi tìm Lục Chính Dương, Lục Phi Tuyết. Với tình hình bây giờ, cũng chỉ những trưởng bối này mới có thể lên tiếng.
Lát sau, trưởng lão Hình Phạt Đường tới, hắn cũng biết hảo tâm làm chuyện xấu, vừa đến liền trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lục Ly, trầm giọng nói:
- Lục Hoàng, thuộc hạ có tội, mong Lục Hoàng bớt giận, muốn chém muốn giết, thuộc hạ không nửa lời oán giận.
- Cút!