Bất Diệt Long Đế

Chương 4841: Phụ thân ngươi tức giận (2)




Lục Ly vung chân đá ra một cước, trực tiếp đá văng Lỗ trưởng lão, nổi giận đùng đùng nói:

- Nếu để dù chỉ một tên hung thủ chạy mất, ta bắt ngươi mà hỏi, điều tra rõ ràng tất cả chứng cứ phạm tội, vô luận là ai, tra đến cùng, tuyệt không nuông chiều. Làm không xong chuyện này, ngươi tự nhận lỗi từ chức!

- Vâng, vâng!

Lỗ trưởng lão bị đá ra ngoài viện, song không hề có nửa điểm bất mãn, Lục Ly đạp hắn, tội của hắn tính là bỏ qua. Nếu Lục Ly không đánh không mắng, việc mới nghiêm trọng.

Hắn cũng biết, chính bởi vì hắn là người phe Lục Ly, hơn nữa đối tượng che chở còn là con trai Lục Ly, chứ nếu là người khác, cái ghế trưởng lão này chắc chắn không giữ được.

Lục Ly phát nộ, Trưởng Lão Đường tạc nồi.

Trọn cả Thiên Việt Thành đều cảm thấy bầu không khí lạnh đi mấy phần, chín đại cự đầu được đến tin tức, ai nấy đều cười khổ. Lục Ly không phải đang diễn mà có vẻ muốn làm thật. Chuyện này nếu thật án theo thiết luật Tử Thần, bọn Lục An sợ rằng đều phải chết.

Việc này chín đại cự đầu đều không tiện lên tiếng, sơ bộ biết được, có tổng cộng bốn công tử phạm tội, Lục gia một người, Lê gia một người, Cổ gia một người, Dư gia một người. Các cự đầu khác đều không sao cả, bởi vì trong gia tộc bọn hắn ba tên công tử kia đều là thiếu gia hoàn khố, chết cũng không đau lòng. Bọn hắn chỉ lo lắng Lục Ly giết cả con trai mình, đến lúc đó thương tâm quá độ, không khéo sẽ xảy ra vấn đề.

Mấy đại cự đầu truyền âm thương nghị một phen, quyết định trước xử lý lạnh, đợi Lục Ly nguôi giận rồi tính. Giờ đi khuyên Lục Ly, sợ rằng cái gì cũng không nghe đi vào. Bọn hắn cũng không ngờ Lục Ly lại ghét ác như cừu đến thế? Ngay chính con trai mình đều muốn trí vào chỗ chết...

Thân là giai cấp thống trị, bản thân liền là tồn tại đứng trên đỉnh của chuỗi sinh vật. Đối với chín đại cự đầu mà nói, thiết luật thật ra chỉ là công cụ thuận tiện cho quản lý kẻ dưới, chứ không phải dùng để quản bọn họ. Bằng không bọn hắn chế định thiết luật làm cái gì? Nói cho cùng những quy tắc, những thiết luật này, phần nhiều chính là để ổn định vững chắc căn cơ thống trị mà thôi.

Vương tử phạm pháp, tội cùng thứ dân!

Đây là một câu khẩu hiệu, thỉnh thoảng có thể cầm ra nhắc, nhắc đó chỉ là vì giả vờ giả vịt thôi. Có chút chuyện mọi người mở một con mắt nhắm một con mắt, tàm tạm tương đối vậy là được rồi, chỉ cần đừng quá phận, đừng dẫn lên chúng nộ, phá hoại căn cơ thống trị liền không sao.

Mấy người Khương Khinh Linh rốt cục hoảng, các nàng yêu thương Lục An từ tận đáy lòng, nuôi lớn từ nhỏ, cảm tình không khác gì con cái ruột thịt. Nhiều năm qua vậy rồi, Lục An cũng một mực rất hiểu chuyện, chỉ là gần đây mới đổi tính. Ở trong mắt các nàng, vô luận Lục An bao lớn thì vẫn chỉ là đứa trẻ. Vẫn chỉ là đứa nhóc khôn khéo hiểu chuyện trong suy nghĩ của các nàng.

Giờ chuyện đã thế rồi, ai cũng không dám đi khuyên Lục Ly. Mấy người Khương Khinh Linh đành chỉ biết đi cầu Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương, Lục Linh và lục Phi Tuyết. Đồng thời phái thủ hạ đi truyền tin cho đám Vũ Hoàng Mạc Hoàng Dực Hoàng, mấy người kia đều là cự đầu ngang cấp Lục Ly, tiếng nói của bọn hắn tự nhiên có phân lượng tương đối nặng.

Vào đêm, vốn đây là thời điểm Thiên Việt Thành náo nhiệt nhất. Nhưng tối nay lại vắng lặng lạ thường, đám công tử hoàn khố thường xuyên uống rượu tìm vui vào lúc này, giờ lại đều yên ắng lui về nhà. Mấy nơi như tửu quán thanh lâu bỗng chốc vắng hoa, trọn cả tòa thành trì đều im lìm hết cả.

Lục Ly phát nộ, Thiên Việt Thành đều chấn rung.

Trưởng lão Chấp Pháp Đường đích thân dẫn đội, mang theo mấy Thánh Hoàng truyền tống thẳng đến Thiên Vương Giới. Thiên Vương Giới là giới diện phồn hoa gần với Thiên Việt Giới nhất, đại đa số thiếu gia hoàn khố không dám làm loạn trong Thiên Việt Giới đều chọn tới Thiên Vương Giới để chơi đùa.

Bởi vì hai giới diện này tương đối gần, trưởng lão Chấp Pháp Đường tự thân xuất động, trưởng lão trấn thủ Thiên Vương Giới lập tức liền nhận được tin, trước một bước tiến hành bố cục. Vẻn vẹn hơn năm canh giờ, trưởng lão chấp pháp đã quay trở lại, bắt về bốn người đám Lục An và mười mấy tên thủ hạ.

- Lỗ Hữu Sơn, thẩm vấn ngay trong đêm, cứ xử trí theo thiết luật, trước hừng đông ta muốn nghe được kết quả từ Hình Phạt Đường các ngươi!

Thần niệm Lục Ly khóa chặt Lỗ Hữu Sơn, truyền tin đi qua. Lỗ Hữu Sơn vội vàng lĩnh mệnh, trong lòng lại khổ không thể tả, chuyện này còn cần thẩm vấn gì nữa? Tất cả nhân chứng vật chứng đều sớm đã tới tay, mấy tháng trước bọn hắn đã có thể hạ kết luận, chỉ là cố kỵ thân phận Lục An và ba tên công tử còn lại nên mới chưa tiện xử lý thôi.

Lỗ Hữu Sơn không dám làm chủ, đành phải trước áp đám người này tới Hình Phạt Đường, đồng thời len lén phóng thích thần niệm truyền âm cho Dực Hoàng, để bọn hắn cầm chủ ý. Nếu thật dựa theo thiết luật, có cho bọn Lục An mười cái đầu đều không đủ chặt.

- Lỗ trưởng lão?

Lục An quần áo xộc xệch, tóc tai tần loạn, bị xích sắt khóa cứng người, trên thân đầy mùi rượu, nhìn sang Lỗ Hữu Sơn nói:

- Ngươi dám bắt ta? Ta nhớ được ngươi là trưởng lão phe Lục gia mà? Ngươi muốn làm phản?

Ba!

Lỗ Hữu Sơn tiến lại quất một tát, đánh cho Lục An ngây ngẩn cả người, Lỗ Hữu Sơn thần tình lãnh khốc, nhìn qua như phán quan thiết diện vô tư, bên trong lại len lén truyền âm nói:

- Lục An công tử, nếu ngươi không muốn chết thì tốt nhất thông minh chút. Chuyện này là phụ thân ngươi đích thân hạ lệnh, phụ thân ngươi rất... tức giận!

Lỗ Hữu Sơn rất rõ ràng, Lục Ly đang thực sự phẫn nộ, bằng không hắn có thể phái người Lục Minh đi mang Lục An về, sau đó tự mình xử trí là được. Giờ hưng sư động chúng như vậy, trọn cả Thiên Việt Thành đều bị kinh động, lấy tính cách Lục Ly chắc chắn là muốn giết gà dọa khỉ.

Trong bốn tên công tử, Lục An là người có thân phận là tôn quý nhất, có thể nói là bốn người đều lấy hắn làm đầu. Nếu Lục Ly muốn giết gà dọa khỉ, vậy làm sao có thể bỏ qua Lục An?