Hắn nhìn được vào trong giới diện kia, hắn có thể thấy vô số núi non sông ngòi biển cả, tâm niệm hắn tiếp tục rơi xuống, lập tức liền thấy được thành trì bên dưới, thậm chí có thể thấy được rõ ràng từng võ giả trong thành, nhìn rõ từng sợi lông tơ trên người võ giả.
- Đây là thật, hay là huyễn tượng?
Lục Ly bị dọa nhảy dựng, vội vàng thu hồi thần niệm, cảnh tượng trước mắt tan biến, hắn lần nữa về lại trong thiền điện.
Hắn cứ thế đi tới đi lui trầm tư suy nghĩ hồi lâu. Cuối cùng thần niệm lần nữa quét tiến vào, lần nữa khóa chặt một nơi Tinh Giới, quả nhiên vẫn như lần trước, hắn có thể thấy được hết thảy tình hình trong Tinh Giới, Tinh Giới này có bao nhiêu thành trì, bao nhiêu cường giả hắn đều có thể thấy được rõ ràng, thậm chí cả việc người ta “làm chuyện xấu” trong phòng hắn đều có thể nhẹ nhàng đứng ngoài quan sát!
- Quá thần kỳ!
Thần niệm Lục Ly khóa chặt một tên Thánh Hoàng hậu kỳ, Thánh Hoàng hậu kỳ kia chính đang tu luyện bên trong một tòa thành bảo, hắn ở bên theo dõi nhưng Thánh Hoàng lại hoàn toàn không biết. Thậm chí thần niệm hắn tiến vào trong thân thể Thánh Hoàng, Thánh Hoàng này cũng vẫn chẳng hay biết gì.
- Tìm một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn hoặc cường giả đại viên mãn xem sao!
Thần niệm Lục Ly bay đi, rất nhanh liền tìm được một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn trong một tòa đại thành, thần niệm hắn quét tới quét lui trên thân cường giả này, nhưng cường giả này lại không có bất cứ cảm giác nào. Trong lòng Lục Ly không khỏi kích động, tiếp tục tìm kiếm cường giả đại viên mãn.
- Có rồi!
Cuối cùng hắn tìm được một tên đại viên mãn ở hậu sơn phía sau chủ thành Tinh Giới, chỉ là khi thần niệm hắn vừa đảo qua trên thân đại viên mãn, tên đại viên mãn chính đang tu luyện kia đột nhiên mở mắt liếc nhìn bốn phía, nét mắt hiện đầy hàn ý.
- Bị phát hiện?
Lục Ly trước là cả kinh, sau đó tiếp tục quét nhìn không chút kiêng dè, bị phát hiện thì đã sao? Hắn lại không ở trong Tinh Giới kia, đại viên mãn này còn có thể truy tung tới đây giết hắn chắc?
Thần niệm hắn quét tới quét lui, đại viên mãn kia đột ngột đứng bật dậy, phẫn nộ quát:
- Đạo hữu phương nào, mau ra đây gặp mặt!
Lục Ly nghe được rõ ràng tiếng nói kia, song hắn không đáp lại mà tiếp tục quan sát biểu hiện của đối phương. Đại viên mãn kia điều động thiên địa chi lực dò xét quanh bốn phía, nhưng mãi mà không phát hiện được gì. Kỳ thực hắn cũng không thấy gì khác thường, chỉ là cảm giác cứ như có một đôi mắt đang lặng lẽ nhìn mình, cảm giác đó khiến hắn vô cùng không thoải mái, cũng vô cùng chấn kinh.
- Cái gì cũng không có? Chẳng lẽ là ta quá nhạy cảm? Lạ thật, lạ thật!
Đại Viên Mãn dò xét một lúc, sau đó tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện, lát sau hắn lần nữa mở mắt, trên mặt chất đầy sợ hãi, miệng thì thào:
- Không đúng, dù là đại viên mãn mạnh nhất yên ắng dò xét bản tọa, bản tọa cũng sẽ có cảm giác mới đúng?
Hưu!
Đại viên mãn bay ra khỏi thành, đứng thẳng người giữa không trung, sau đó cảm ứng tìm tòi quanh bốn phía một lượt. Mặc dù hắn ẩn mình giữa trời, bằng mắt thường không cách nào thấy được, song Lục Ly vẫn có thể thông qua thiên địa chi lực biến hóa để cảm giác sự tồn tại của hắn, thần niệm cũng một mực tập trung lên người đối phương.
Đại viên mãn kia sưu tra xung quanh một lần tiếp một lần, vẻ kinh hãi và nghi hoặc trong mắt càng lúc càng đậm. Bên này Lục Ly lại càng lúc càng hưng phấn, trò này quá thú vị, có thể chơi đùa một tên đại viên mãn, khiến hắn thoải mái dị thường, mặc dù chính hắn cũng không chắc đây rốt cuộc là chân thực hay là huyễn tượng.
Chơi đùa một lát, Lục Ly thu hồi thần niệm, rời khỏi Tinh Giới này, quét đến từng nơi từng nơi Tinh Giới xung quanh. Mỗi một Tinh Giới hắn đều có thể quan sát rõ ràng, thấy được mỗi một sinh linh trong đó.
- Thứ này quá thần kỳ, nếu những điều ta nhìn thấy là thật, vậy chẳng phải ta đã biến thành Chủ Thần, có được thị giác của Chủ Thần, có thể thấy rõ hết thảy vạn giới?
Trong lòng Lục Ly không khỏi kinh hãi, chẳng lẽ Băng Hậu đích thật là Chủ Thần? Bảo vật này quá thần kỳ, quá huyền huyễn, hắn thậm chí không cách nào lý giải. Nếu không phải chính hắn trải nghiệm qua hết thảy, sợ rằng khẳng định sẽ cho là chuyện hoang đường.
- Thứ ta nhìn thấy rốt cục là thật hay huyễn tượng?
Lục Ly mơ hồ, bất giác sa vào trầm tư, lát sau, trong lòng hắn khẽ động. Muốn chứng thực thứ mình nhìn thấy là thật hay huyễn tượng thì cũng đơn giản, chỉ cần tìm kiếm Tinh Giới mà hắn quen thuộc, tỉ như tìm đến Thiên Cương Tinh Vực, tìm đến Thiên Loạn Tinh Vực, tìm đến Thiên Vũ Tinh Vực, như vậy chẳng phải hết thảy đều có thể xác thực?
Tính ra, tám đại Tinh Vực và Tiên Vực đều ở Tam trọng thiên, Lục Ly khóa chặt vòng giới diện Tam trọng thiên, tìm kiếm một lúc. Rất nhanh liền tìm được một nơi Tinh Vực có vẻ như thuộc tám đại Tinh Vực, bên trong có khoảng vạn Tinh Giới.
Thần niệm Lục Ly quét tới một phiến Tinh Vực, giới diện trong đó lại vô cùng lạ lẫm, chẳng có nơi nào quen thuộc cả. Hắn thu hồi thần niệm, chuyển hướng đến Tinh Vực thứ hai, Tinh Vực thứ hai cũng rất lạ lẫm. Hắn tiếp tục đổi tới Tinh Vực thứ ba, Tinh Vực thứ tư, đợi đến Tinh Vực thứ năm, trong lòng hắn khẽ động.
Bởi vì hắn phát hiện một giới diện rất quen thuộc, hắn đã từng đi qua chỗ này, chính là một đại giới diện ở Thiên Cương Tinh Vực, thậm chí còn hắn đã đại khai sát giới ở đây.
Lục Ly kích động đến độ cả người run lên, thần niệm hắn quét quanh bốn phía để tìm kiếm, rất nhanh liền tìm được mấy nơi giới diện quen thuộc. Thần niệm hắn đi ra, quét tới mấy nơi Tinh Vực khác để xác nhận xem sao, bất giác liền có cảm giác lệ rơi đầy mặt.
Bởi vì hắn tìm được Thiên Loạn Tinh Vực.
Thần niệm hắn quét đến giới diện Tử Thần, hắn tìm được Thiên Việt Giới, phát hiện Thiên Thiên Thành, hắn cũng thấy được chính đại cự đầu Tử Thần, thấy được Mạc Hoàng, thấy được Dực Hoàng, Vũ Hoàng.
Thần niệm tiếp tục di động, quét tới Lục phủ, hắn thấy được Lục Nhân Hoàng, thấy được chúng thê thiếp, thấy được vẻ lo lắng và nhớ nhung trên mặt các nàng.