Bất Diệt Long Đế

Chương 4829: Thần hồ kỳ kỹ




- Bản đồ này là thật, là thật, bảo vật này quả thực không thể tưởng tượng, quả thực không thể tưởng tượng...

Lục Ly kích động đến độ miệng lưỡi lắp bắp cả lại, hắn đã không cách nào dùng ngôn từ để biểu đạt sự thần kỳ của bảo vật này, điều này đã hoàn toàn vượt ra ngoài phạm vi lý giải của logic bình thường, vượt ra ngoài tầm khả năng của nhân lực, không cách nào giải thích nguyên lý, chỉ có thể dùng thần tích để giải thích.

Một kiện bảo vật có thể thấy được toàn bộ đại thế giới, có thể quan sát toàn bộ đại thế giới, đây là điều thần kỳ cỡ nào, chuyện này mà truyền ra, sợ là trọn cả đại thế giới đều tạc nồi.

Một bức địa đồ, lại có thể quan sát toàn bộ đại thế giới, mọi chuyện ở tất cả các giới diện đều có thể thấy được rõ ràng, đến từng sợi lông tơ trên thân võ giả đều thấy được.

Điều này đã không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.... Lục Ly chỉ có thể giải thích đây là thủ đoạn của Chủ Thần.

Băng Hậu tuyệt đối không phải đại viên mãn, mà là cấp bậc trên cả đại viên mãn, rất có thể là Chủ Thần trong truyền thuyết!

Cộng thêm cảnh tượng Lục Ly nhìn thấy trên bức thư pháp khi trước, bàn tay khổng lồ hủy đi nguyên một siêu cấp đại giới diện kia, Lục Ly càng thêm xác định về sự tồn tại của Chủ Thần. Chỉ có Chủ Thần mới có thể giải thích tất cả những gì mà hắn vừa chứng kiến, mới có thể giải thích những chuyện không cách nào giải thích bằng lẽ thường kia.

Chỉ là...

Băng Hậu chết rồi, nếu Băng Hậu là Chủ Thần, vậy ai đã giết Băng Hậu? Rồi còn cả chuyện thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên sụp đổ nữa. Lục Ly luôn cảm thấy thế giới này cất chứa bí mật kinh thiên. Đáng tiếc cấp bậc hắn không đủ, không cách nào biết được những bí mật kinh thiên đó.

- Thăm dò những nơi khác xem sao!

Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó thần niệm quét tới những Tinh Vực xung quanh, rất nhanh hắn liền tìm được Thiên Vũ Tinh Vực, một đường quét đi qua, tìm thấy Tê Cổ Giới, cuối cùng thần niệm dừng ở Băng Hà Cốc.

Hắn có thể thấy được bên ngoài Băng Hà Cốc có hai tên cường giả đang ngồi chờ, trong một tòa thành bảo gần đó còn có ba tên trưởng lão Tê Viên tộc. Hắn còn thấy được trong Băng Hà Cốc có độc dịch, Thần Văn bên ngoài Băng Hà Cốc nhiều thêm hai đạo, hết thảy đều tương tự những gì hắn thăm dò được lúc trước.

- Bản đồ này là thật!

Lục Ly càng thêm kích động, bản đồ này quả thực là chí bảo, đây đúng thật là tú tài không ra cửa, lại biết hết chuyện chuyện thiên hạ.

Hắn ngồi trong nhà, nhưng muốn biết bất cứ chuyện gì trong tất cả ức vạn giới diện trong khắp đại thế giới đều có thể lập tức biết được. Hắn ở Thiên Loạn Tinh Vực, lại có thể biết được chuyện ở Tiên Vực...

- Đúng rồi, Tiên Vực!

Trong lòng Lục Ly khẽ động, bắt đầu tìm kiếm nơi Tiên Vực tồn tại, Tiên Vực nằm ở trung tâm bát đại Tinh Vực, hẳn rất dễ tìm thấy, thần niệm hắn tiếp tục di động, lát sau quả nhiên thấy được Tiên Vực, thần niệm yên ắng tiến vào, cảnh tượng Tiên Vực dần hiện ra trong đầu.

- Đông Cảnh, đi xem xem Tiểu Bạch!

Thần niệm Lục Ly quét tới Đông Cảnh, khóa chặt Thần Khải thành, quét một vòng nhưng không tìm được Tiểu Bạch. Thần niệm hắn lại quét tới Đông Vương Thành, lúc đảo qua một tòa cổ bảo, Đông Cảnh chi vương đang bế quan chợt bất ngờ mở mắt.

Trong mắt hổ hiện đầy hàn ý, tựa như một con hung thú chi vương đang ngủ say thì bị đánh thức, khí tức kia khiến Lục Ly chỉ dùng thần niệm quét qua mà cũng khẽ run lên.

Lục Ly vội rút về thần niệm, xem ra Tiểu Bạch đang đi bế quan trong bí cảnh nào đó, Đông Cảnh chi vương bình yên vô sự, vậy chắc Tiểu Bạch không sao, không cần Lục Ly phải lo lắng.

- Đúng rồi, không biết ta có thể truyền âm thông qua bảo vật này không nhỉ?

Trong lòng Lục Ly lần nữa khẽ động, nếu có thể truyền âm, vậy hắn liền báo cho bọn Lục Nhân Hoàng biết một tiếng, dặn không cần phải lo lắng.

Thần niệm hắn quét tới Thiên Loạn Tinh Vực, cuối cùng khóa chặt Thiên Thiên Thành, hắn vốn định trực tiếp tìm Lục Nhân Hoàng, đến sau nghĩ nghĩ lại sợ hù đến phụ thân.

- Tỷ tỷ!

Hắn tìm tới Lục Linh, Lục Linh chính đang bế quan trong lòng, thần niệm hắn khóa chặt nàng, sau đó thử truyền âm nói:

- Tỷ tỷ!

- Hả?

Lục Linh đột nhiên mở mắt, trên mặt lộ ra hỉ sắc, sau đó thần niệm quét ra bên người, đột ngột đứng dậy, thần sắc tràn đầy vui sướng nói:

- Lục Ly trở về?

- Tỷ tỷ đừng động!

Trong lòng Lục Ly cũng không khỏi cuồng hỉ, vội truyền âm nói:

- Tỷ tỷ, ta chưa về được, ta còn đang ở Thiên Vũ Tinh Vực!

- Hả?

Lục Linh hơi ngớ, mãi lúc sau mới kinh hãi nói:

- Lục Ly, ngươi không đùa đấy chứ? Mau ra đây, đừng trêu tỷ.

- Là thật...

Lục Ly cười khổ truyền âm nói:

- Ta đích thật đang ở Thiên Vũ Tinh Vực, ta đang tu luyện trong một nơi bảo địa, nơi này có một tòa pháp trận rất thần kỳ, có thể thông qua pháp trận truyền âm đi về. Thứ này khó mà giải thích lắm, ngươi tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, chỉ cần nói cho mọi người, rằng ta thông qua phương thức đặc thù truyền tin trở về, ta vẫn bình an vô sự, rất nhanh sẽ về thôi, mọi người không cần phải lo.

- Được rồi!

Lục Linh tuyệt đối tín nhiệm Lục Ly, nàng khẽ gật đầu, song vẫn không khỏi ngạc nhiên nói:

- Truyền âm từ Thiên Vũ Tinh Vực, còn trực tiếp truyền đến chỗ này, pháp trận truyền tin kia thần kỳ vậy à?

- Quả thực rất thần kỳ!

Lục Ly cũng cảm khái nói:

- Ta chính đang lĩnh hội thứ này, sau này sẽ có lợi ích rất lớn, bởi thế ta mới một mực ở lại đây, nhưng đoán chừng cũng sắp ra rồi, nhiều nhất vài chục năm nữa ta liền sẽ đi ra, các ngươi đừng lo lắng. Thứ này ngươi tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, chỉ nói cho người trong nhà là được, ngay cả cự đầu Tử Thần cũng đừng nói. Đúng rồi, gần đây Tử Thần có chuyện gì không?

- Không việc gì!

Lục Linh khẽ gật đầu, kể qua tình hình một lượt, Tử Thần phát triển rất thuận lợi, hiện tại mọi thứ về cơ bản đều ổn định, chỉ cần Lục Ly không gặp chuyện, vị trí chủ tể vẫn sẽ được bảo đảm.

Lục Ly lần nữa trao đổi mấy câu, dặn dò Lục Linh một phen, sau đó liền thu hồi thần niệm.