Bất Diệt Long Đế

Chương 4817: Độc và cổ




Ý của Đại trưởng lão là không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết cho được Lục Ly, từ tiêu tốn trọng kim mua sắm kịch độc, mua sắm độc vật… vân vân. Tóm lại phải khiến Băng Hà Cốc biến thành tử địa, khiến Lục Ly chết ở trong đó.

Tam trưởng lão biết tầm quan trọng của việc này, lập tức triệu tập các phương diện tìm hiểu các loại độc vật, các thứ quỷ dị, đồng thời điều động hai lão tổ cực mạnh ở phương diện Thần Văn đi bố trí thêm mấy Thần Văn cường đại, hoàn toàn phong kín Băng Hà Cốc.

Mấy thứ như độc vật rất dễ tìm, chỉ sau nửa tháng, Tam trưởng lão đã thăm dò được rất nhiều loại độc vật, hơn nữa rất nhiều nơi trong các giới diện mà bọn hắn khống chế cũng có những thứ kịch độc. Tỉ như ở giới diện nọ có một đầm nước, phương viên trăm dặm quanh đầm nước kia không có lấy một ngọn cỏ, bất kỳ sinh vật nào tới gần đều phải chết. Ngay cả Thánh Hoàng cường đại nếu ở lâu quanh đầm nước cũng sẽ bị trúng độc, nếu không cẩn thận rơi vào, Thánh Hoàng đều biến thành xương trắng.

Ngoài ra hắn còn nghe ngóng ra được một loại Cổ Trùng, nghe nói vô hình vô sắc, một khi trong thân thể tiến vào vạn con Cổ Trùng, vậy thì dù có là cường giả tiệm cận đại viên mãn cũng phải chết. Loại Cổ Trùng này được một tộc quần phụ dung Tê Viên tộc nuôi nhốt, chẳng qua mới chỉ bồi dưỡng ra được mấy chục vạn con, hiện tại chính đang tìm hiểu cách để phồn thực trên quy mô lớn.

Tam trưởng lão lập tức xuất động, lấy một kiện bảo vật đi đến đầm nước kia, hắn thử qua độc dịch ở đây, quả thực vô cùng bá đạo, hắn tự thân nhúng tay vào trong, nháy mắt tay hắn liền biến thành xương trắng, kinh khủng dị thường. Hắn dùng bảo vật kia lấy đi toàn bộ độc dịch trong đầm, sau đó lại tới chỗ chủng tộc có được Cổ Trùng, tiêu tốn đại giá, nhường ra phiến lớn địa bàn mới mua đi đại bộ phận Cổ Trùng.

Đợi khi hắn đến Băng Hà Cốc, Thần Văn bên này cũng đã bố trí gần xong, để tránh độc dịch đông cứng, Tam trưởng lão đặc ý sai hai vị lão tổ bố trí một đạo Thần Văn phong bế cửa động, miễn cho hàn khí tiết ra ngoài. Sau đó hắn phóng ra độc dịch, tưới tiêu toàn bộ Băng Hà Cốc, rồi ném đám Cổ Trùng kia vào trong độc dịch.

Đám Cổ Trùng này quả thực biến thái, ở trong chất lỏng kịch độc như thế mà vẫn không sao, ngược lại còn như cá gặp nước, khoan khoái du tẩu tung tăng.

Khiến bọn Tam trưởng lão nhìn mà líu lưỡi chính là, chỉ qua mấy ngày, đám Cổ Trùng kia đã nhiều lên gấp đôi, tộc quần phụ dung tìm hiểu thật lâu mà không cách nào khiến Cổ Trùng khoái tốc sinh sôi, giờ đánh bậy đánh bạ lại thành công.

Thần Văn cường đại, dung dịch kịch độc, kết hợp với Cổ Trùng lợi hại, tính ra phải đến mấy tầng phòng hộ. Tam trưởng lão yên tâm, để hai vị lão tổ ở lại đây trấn thủ, chỉ cần không cách nào chứng minh Lục Ly đã chết, vậy hai vị lão tổ này sẽ một mực trấn thủ tại đây.

Sự thật chứng minh, Lục Ly muốn đi ra, vậy liền phải phá trận trước, mà một khi trận bị phá, lão tổ trấn thủ sẽ lập tức phát hiện, khi ấy bọn hắn có thể khoái tốc chạy tới. Lục Ly còn chưa biết Tộc Vương bọn hắn rốt cục đã chết hay chưa, chắc không dám khinh suất phá trận đâu?

Chỉ cần vây khốn Lục Ly trong này mấy trăm mấy ngàn năm, như vậy Tê Viên tộc liền cũng vượt qua nguy cơ, chừng đó thời gian nói không chừng Tê Viên tộc sẽ đản sinh cường giả đại viên mãn, thậm chí là hai cường giả đại viên mãn... Đến khi ấy Lục Ly có đi ra bọn hắn cũng không cần sợ hãi.

Phía Đại trưởng lão tiến triển rất thuận lợi, sau cùng chỉ có hơn ba mươi cường giả Thí Thiên Minh thoát được trở về, quân sĩ cũng bị chém giết hơn phân nửa. Việc này lập tức dẫn lên oanh động cực lớn tại Thiên Vũ Tinh Vực, nhất là cái chết của Tộc Vương Mông tộc càng khiến trọn cả Thiên Vũ Tinh Vực ồ lên kinh hãi.

Đại viên mãn rất khó bị giết chết, đã rất nhiều năm mới nghe được tin có cường giả đại viên mãn chết đi, bị giết lại càng khó, lần gần nhất phải kể đến từ hơn sáu ngàn năm trước. Không ngờ lần này lại có cường giả đại viên mãn bị giết, Tộc Vương Tê Viên tộc yên ắng mấy ngàn năm, vừa đi ra liền khiến toàn bộ Thiên Vũ Tinh Vực đều phải trố mắt cứng lưỡi.

Tê Viên tộc quả thực đã được an toàn, chí ít trong ngắn hạn sẽ không có đại tộc nào dám đánh chủ ý lên đầu Tê Viên tộc. Mông tộc và Lưu tộc liên thủ, sau cùng kết cục lại thảm như vậy, các tộc quần và thế lực còn lại sao dám mạo hiểm? Lại nói, bọn hắn và Tê Viên tộc cũng không oán không thù, khoảng cách còn xa như vậy, việc gì phải vô cớ sinh sự?

Mông tộc lại tương đối thảm!

Mặc dù các phương diện tình báo đều hiển thị không có tộc quần hay thế lực nào muốn tiến đánh Mông tộc. Nhưng Mông tộc lại cảm thấy bốn phương tám hướng xung quanh đều toàn là địch nhân, sóng ngầm cuộn trào, tùy thời sẽ có vô số sói đói từ muôn ngả nhào đến, xé xác bọn hắn.

Một siêu cấp đại tộc đột nhiên chết đi đại viên mãn, trưởng lão cũng chết không ít, bỗng chốc thành quần long không đầu, quân tâm sĩ khí trượt xuống nghiêm trọng. Tình cảnh này giống như một đại mỹ nhân lẻ loi ngoài dã ngoại, mà xung quanh lại toàn là một đám lão lưu manh...

Đại trưởng lão không dẫn theo cường giả giết vào địa bàn Mông tộc và Lưu tộc, sau khi đuổi sạch bóng quân xâm lược liền hưu binh. Thí Thiên Minh có ba đại tộc trước kia vốn phụ dung bọn hắn, trừ số ít tộc nhân kịp thời đào tẩu, còn lại đều bị chém tận giết tuyệt.

Tất cả giới diện bị công hãm lần lược được chiếm lại, thế cục bên phía Tê Viên tộc rất khả quan, vô số võ giả kêu hào muốn Tộc Vương Tê Viên tộc suất lĩnh đại quân đánh vào giới diện Mông tộc và Lưu tộc, trả thù bằng máu tanh. Nhất là Mông tộc, hiện tại Tộc Vương đã chết, bọn hắn thành một đám quần long không đầu, chính là thời cơ thuận lợi để tiến hành chinh phạt.

Mặc dù Đại trưởng lão đã trở thành tân Tộc Vương, nhưng thân phận đối ngoại lại vẫn là Đại trưởng lão, hắn phát bố thông cáo, yêu cầu Mông tộc và Lưu tộc cho bọn hắn một lời giải thích hợp lý, bằng không sẽ viễn chinh hai tộc, thẳng đến khi triệt để diệt đi hai tộc mới thôi.