Bất Diệt Long Đế

Chương 4814: Tộc Vương Mông tộc vẫn lạc




Điều khiến hắn thực sự sợ hãi chính là trường thương đâm từ đằng sau, hắn có thể cảm nhận được chiến lực Tộc Vương Tê Viên tộc rõ ràng có đề thăng, một kích này hắn chống đỡ được, nhưng chắc chắn phải bị thương.

Tộc Vương Tê Viên tộc là cường giả thuộc thế hệ trước cả hắn và Tộc Vương Mông tộc, chiến lực vốn đã mạnh hơn bọn hắn, bằng không hai tộc đã không cần phải liên hợp lại, chung tay đối phó Tê Viên tộc. Năm đó Tộc Vương Tê Viên tộc vẫn luôn một mực đè ép bọn hắn, nếu không phải mấy năm gần đây nghe nói Tộc Vương Tê Viên tộc chết rồi, bọn hắn sao dám mạo muội hành động?

Binh khí nổi tiếng nhất của Tộc Vương Tê Viên tộc chính là thiết côn đang ở trong tay Đại trưởng lão, bởi thế ngay khi Đại trưởng lão cầm ra thiết côn kia, Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc đều vô thức cho rằng Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, rốt cuộc Tộc Vương Tê Viên đã sống quá lâu, tính ra thọ nguyên hẳn cũng nên hao hết.

Thời khắc then chốt, Tộc Vương Lưu tộc lại có chút hốt hoảng, hắn có hai lựa chọn, hoặc là liều mạng tử chiến, chỉ cần không bị Tộc Vương Tê Viên tộc đánh chết, đợi đại viên mãn Mông tộc tới liên thủ hợp kích, sau cùng kẻ chết chắc chắn là Tộc Vương Tê Viên tộc. Ngoài ra còn một lựa chọn khác chính là lập tức thoát đi, như vậy hắn đủ tự tin có thể sống sót thoát khỏi chỗ này.

Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lưu tộc Tộc Vương quyết định đào tẩu, bởi vì hắn sợ lưu lại sẽ bị Tộc Vương Tê Viên tộc chém giết. Chiến lực Tộc Vương Tê Viên tộc đột nhiên tăng mạnh, mang đến cho hắn bóng mờ tâm lý. Hơn nữa chuyện lần này ngay từ đầu đã là bẫy rập, là bẫy rập do Tộc Vương Tê Viên tộc tinh tâm thiết kế. Bởi vậy Tộc Vương Lưu tộc không khỏi có chút hoảng loạn, hắn sợ bị Tộc Vương Tê Viên tộc lừa giết.

Oanh!

Trường thương đâm lên lưng Tộc Vương Lưu tộc, sau đó tựa như một đóa hoa huyết nổ tung, phần lưng hắn bị nổ cho be bét máu thịt, chỉ là ngay lúc bị đánh trúng, thân ảnh hắn đột nhiên tan biến, công kích của đám trưởng lão còn lại đều rơi vào khoảng không, Tộc Vương Lưu tộc đã trực tiếp vận dụng thần thông cường đại, cường hành thoát đi.

- Hừm...

Chiến đấu bên này kinh động tất cả cường giả quanh bốn phía, Tộc Vương Tê Viên tộc cũng hiển lộ ra từ trong hư không. Mặc dù hắn nhìn qua có vẻ sắp gần đất xa trời, nhưng xách lấy trường thương màu hoàng kim, phong thái vẫn uy nghiêm lẫm liệt, trên thân tán phát khí thế mênh mông, ép cho vô số cường giả hít thở không thông.

Sát khí trên người hắn cực kỳ khủng bố, như là một phiến huyết hải, khiến vô số cường giả Thí Thiên Minh kinh hãi từ tận sâu trong linh hồn.

- Tộc Vương Tê Viên tộc!

- Tộc Vương!

Vô số tiếng kinh hô vang lên, một bên là sợ hãi và chấn kinh, một bên khác cũng là chấn kinh, nhưng là chấn kinh vì cuồng hỉ. Trong Thí Thiên Minh có ba đại tộc trước kia là tộc quần phụ dung Tê Viên tộc, đối với Tộc Vương Tê Viên tộc, bọn hắn e sợ từ tận cốt tủy, nhiều năm tích uy, vừa thấy Tộc Vương Tê Viên tộc, bọn hắn liền bất giác run rẩy.

- Giết...

Bên phía Tê Viên tộc sĩ khí đại chấn, Tộc Vương còn sống, hết thảy đều là bố cục được Tộc Vương sắp đặt, bọn hắn còn có gì phải sợ, ai nấy đều điên cuồng lao lên tấn công. Bên phía Thí Thiên Minh lại bối rối không thôi, thoáng chốc đã chết đi thêm mấy tên cường giả đại viên mãn.

- Mông Chí!

Tộc Vương Tê Viên tộc đột nhiên nhìn về một hướng, cười lạnh nói:

- Đi ra đánh một trận? Hay là ngươi tính vứt bỏ cường giả trong tộc, học theo Lưu Cố, trốn đi mất dạng?!

Từ trong hư không bên kia, một thân ảnh dần hiện ra, Tộc Vương Tê Viên tộc đã nói vậy rồi, hắn còn có thể làm gì? Dù chết cũng phải chiến một trận rồi tính, hắn không thốt nửa lời, cứ thế vút lên không trung, Tộc Vương Tê Viên tộc lao lên theo, trước khi đi bỏ lại một câu:

- Chém tận giết tuyệt kẻ địch xâm phạm, không chừa một ai!

Hai đại viên mãn bay ra khỏi giới diện, một khi đại viên mãn toàn lực ra tay, sức phá hoại quá lớn, mặc dù Tê Viên Giới rất lớn rất, nhưng vạn nhất sụp đổ mất thì sao?

Hai đại viên mãn rời đi, chiến đấu bên này lại càng thêm kịch liệt. Tê Viên tộc sĩ khí đại chấn, hận không thể chém tận giết tuyệt hết thảy địch nhân. Ở chiều ngược lại, Thí Thiên Minh cũng không cam tâm thất bại, liều mạng tử chiến, hi vọng có cơ hội lật bàn.

Đáng tiếc số lượng cường giả chênh lệch quá xa, cộng thêm trong tay Đại trưởng lão có Chí Tôn thần binh, chiến lực Đại trưởng lão cũng cực kỳ khủng bố, chỉ sau gần nửa canh giờ, chiến cuộc về cơ bản đã ổn định, phía Tê Viên tộc tất thắng.

Cường giả Thí Thiên Minh còn sót lại không khỏi tuyệt vọng, thực ra bọn hắn vốn có cơ hội lật bàn, đó chính là Tộc Vương Lưu tộc giết ngược trở về, đáng tiếc mãi mà vẫn không thấy Tộc Vương Lưu tộc đâu.

Đương nhiên, trong lòng bọn họ vẫn còn một tia hi vọng hão huyền, đó chính là Tộc Vương Lưu tộc và Tộc Vương Mông tộc liên thủ diệt sát Tộc Vương Tê Viên tộc, khi ấy thế cục cũng có thể nghịch chuyển. Đây cũng là nguyên nhân khiến bọn hắn kiên trì chứ không tán loạn.

Nửa canh giờ sau, phía Thí Thiên Minh cầm cự hết nổi, cường giả đã chết đi hơn phân nửa, số còn lại gần như đều mang thương, nếu còn không rút, vậy thì toàn bộ đều phải bỏ mạng ở đây. Sau cùng, trưởng lão phía Lưu tộc rút đi đầu tiên, bởi vì Tộc Vương bọn hắn bị thương đào tẩu, quân tâm bọn hắn càng thêm bất ổn, cũng là bên trước nhất nảy sinh ý định triệt thoái.

Lần này mặc dù hai tộc tham chiến, song lại không công khai tuyên chiến, bởi thế bọn hắn không có quyết tâm sống mái như của Thí Thiên Minh. Dù chiến bại thì cũng không thương tổn đến căn bản, vậy nên đương nhiên sẽ không liều mạng. Ngay khi cường giả Lưu tộc vừa bất ngờ rút lui, số cường giả còn lại lập tức hoảng, dồn dập trốn theo.

- Truy kích!

Đại trưởng lão phấn chấn hạ lệnh, đồng thời truyền âm cho các trưởng lão khác:

- Một đường đuổi giết đi qua, truy kích đến thẳng địa bàn Lưu tộc và Mông tộc, tận lực chém giết toàn bộ kẻ địch tới phạm, đánh đau đánh tàn Lưu tộc và Mông tộc, triệt để hủy diệt Thí Thiên Minh!