Bất Diệt Long Đế

Chương 4813: Kim Hoàng Thương (2)




Quân đội trong thành cũng xông giết đi ra, kết hợp với quân đội tiếp viện bên ngoài, thoáng chốc thế cục bỗng trở nên vô cùng hỗn loạn, phía Thí Thiên Minh có hơn mười tên cường giả bị giết, lập tức cũng loạn thành một đoàn, chống đỡ chẳng hề có chút chương pháp nào, cứ thế bị Tê Viên tộc đè lên đánh.

Trên không trung, hai cường giả đứng sừng sững, hai cường giả này ở ngay trên cao không vạn dặm, nhưng quân sĩ và cường giả phía dưới lại đều không thấy được. Hai người này là Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc, hai tộc cũng như Tê Viên tộc, đều chỉ có một tên cường giả đại viên mãn, tính là siêu cấp đại tộc.

Hai Tộc Vương truyền âm cho nhau, cục diện dưới kia khiến bọn hắn không khỏi lo lắng, nếu còn không nghĩ cách, thế cục dưới kia chẳng mấy chốc sẽ sập bàn. Phải biết hai tộc bọn hắn có không ít cường giả bên dưới, một khi sập bàn, cường giả hai tộc cũng sẽ bị giết, hai tộc liền tổn thất thảm trọng.

Vấn đề là một bộ phận cường giả bị truyền tống đi, nhìn lực độ truyền tống, đoán chừng đã bị chuyển dời đến vị trí tương đối xa xôi, không mất một canh giờ thì chắc không về được. Nhưng chiến cuộc dưới kia lại tuyệt đối không chống được quá một canh giờ, cùng lắm nửa canh giờ liền sập bàn, có lẽ một bộ phận cường giả có thể đào tẩu được, nhưng trận chiến này bọn hắn sẽ thua chắc.

Tiêu tốn đại giá lớn như vậy, điều binh khiển tướng, hao phí vô số nhân lực vật lực tài lực, lại chỉ được đến một trường thảm bại?

Đây là điều Tộc Vương hai tộc tuyệt không cho phép xảy ra, như thế bọn hắn tất sẽ thành trò cười cho toàn Thiên Vũ Tinh Vực, phải biết người Thiên Vũ Tinh Vực đều rõ ràng sự việc lần này là do bọn hắn giật dây.

Vấn đề là, giờ bọn hắn không có binh để điều!

Trong tộc quần bọn hắn còn có cường giả, nếu điều động toàn bộ tới, hai ba trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn vẫn có thể kéo qua được. Nhưng nước xa không cứu nổi lửa gần, đợi cường giả bên kia tới, thi thể cường giả bên này sớm đã lạnh.

Bọn hắn chỉ còn một cách, đó là đích thân ra tay!

Đại viên mãn tấn công tiệm cận đại viên mãn, nói ra thực sự có chút dọa người, cũng tổn hại đến tự tôn và kiêu ngạo của bọn hắn, chuyện này mà truyền ra, thanh danh tất bị đả kích, thậm chí thành là trò cười cho rất nhiều cường giả đại viên mãn khác.

Mông tộc và Lưu tộc cùng lúc tấn công Tê Viên tộc, lại trong tình thế Tộc Vương Tê Viên tộc sớm đã vẫn lạc, thế mà hai đại tộc còn phải xuất động đại viên mãn mới diệt được Tê Viên tộc?

Chỉ nghĩ đến đó thôi, da mặt Tộc Vương hai đại tộc bất giác nóng lên. Chẳng qua bọn hắn cũng biết, nếu chiến bại, mặt mũi cũng sẽ mất sạch, ngược xuôi đều là mất mặt, vậy sao còn không ra tay, không ra tay trưởng lão tộc quần bọn hắn liền tử thương một nhóm lớn.

Sau một hồi thương nghị, cuối cùng hai đại Tộc Vương quyết định âm thầm ra tay đánh lén, chỉ cần yên ắng diệt sát mười mấy trưởng lão chủ chốt của Tê Viên tộc, chiến cuộc sẽ lập tức nghịch chuyển. Chỉ cần bọn hắn không hiển lộ thân hình, vậy liền không lưu lại chứng cứ, bọn hắn cũng có thể phát thông cáo nói đấy chỉ là đồn thổi vô căn cứ...

Hai đại Tộc Vương thương định xong xuôi, lập tức yên ắng từ hai hướng trái phải bay đi qua, chia nhau tìm kiếm cơ hội ám sát trưởng lão Tê Viên tộc. Đối với đại viên mãn mà nói, muốn giết cường giả tiệm cận đại viên mãn là điều hết sức đơn giản, bọn hắn nắm trong tay vô số thủ đoạn có thể vô thanh vô tức lấy mạng đối phương.

Hai đại viên mãn một trái một phải bay xuống, rất nhanh Tộc Vương Lưu tộc đã tiềm nhập vào trong chiến trường bên phải, hắn khóa chặt một tên trưởng lão Tê Viên tộc, sau đó khe khẽ bắn ra một đạo chỉ phong, phần lưng trưởng lão Tê Viên tộc kia lập tức bị xuyên thủng. Tiếp ngay sau một cường giả gần đó được Tộc Vương Lưu tộc truyền âm, phối hợp ra tay công kích, trưởng lão này kia còn chưa kịp phản ứng là ai đánh lén thì đã bị oanh sát.

- Tốt lắm!

Tộc Vương Lưu tộc rất mãn ý, đánh lén cộng thêm cường giả bên mình phối hợp, phía Tê Viên tộc căn bản không phát hiện ra được. Giờ thế cục đang hỗn loạn như vậy, nơi nơi đều là công kích, hắn lại phóng thích công kích rất kín đáo, khó mà phát hiện ra được. Chỉ cần cường giả Tê Viên tộc không phát hiện, chuyện hắn ra tay sẽ không bị lộ, danh dự hắn liền sẽ được bảo vệ.

- Ừm, trước giết Đại trưởng lão Tê Viên tộc cái đã!

Tộc Vương Lưu tộc khóa chặt Đại trưởng lão Tê Viên tộc, bởi vì Đại trưởng lão Tê Viên tộc rất sinh mãnh, cầm lấy Chí Tôn thần binh, đã liên tục chém giết bảy tám tên cường giả phía bọn hắn. Chỉ cần giết đi Đại trưởng lão, sĩ khí Tê Viên tộc chắc chắn sẽ giảm mạnh.

Thân hình hắn như quỷ mị lướt đến bên kia, mặc dù hắn lao đi giữa đám quân sĩ, song đám quân sĩ này lại không hề nhận ra. Quanh đây toàn là công kích phô thiên cái địa, lại không một đạo công kích nào có thể đánh trúng hắn, hắn khoái tốc áp sát đến chỗ Đại trưởng lão, rất nhanh đã đến nơi. Đại trưởng lão chính đang khai chiến với hai tên cường giả, Tộc Vương Lưu tộc truyền âm cho hai cường giả kia, sau đó trên mặt lộ ra sát ý nhàn nhạt, bắt đầu phóng thích công kích đánh lén.

Choang!

- Chết đi!

Xoẹt!

Ngay khi hắn vừa mới phóng thích công kích, mười tên trưởng lão Tê Viên tộc xung quanh bất ngờ đồng loạt phóng thích công kích cường đại về nơi hắn đang đứng, đồng thời không gian sau lưng hắn cũng bị xé nứt, tiếp đó một đạo sát cơ khủng bố từ bên trong khe nứt không gian truyền ra, một thanh trường thương lấp lánh ánh vàng cuốn theo khí tức xuyên thủng hết thảy đâm tới.

- Kim Hoàng Thương? Tộc Vương Tê Viên tộc!

Tròng mắt Tộc Vương Lưu tộc tộc đột nhiên trợn tròn, nét mặt chuyển vẻ sợ hãi. Tộc Vương Tê Viên tộc căn bản không chết, hơn nữa chiến lực rõ ràng còn mạnh hơn trước mấy lần!

Trưởng lão Tê Viên tộc quanh bốn phía tập kích tới, Tộc Vương Lưu tộc lại không quá để tâm, dù có thể mang đến cho hắn chút tổn thương, nhưng tuyệt đối không cách nào giết chết, khả năng trọng thương cũng không lớn.