Bất Diệt Long Đế

Chương 4812: Kim Hoàng Thương




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Thiên Côn!

Vừa nhìn thấy thiết côn kia, toàn bộ cao tầng Thí Thiên Minh lập tức đại hỉ, thiết côn này vô cùng nổi danh, là Chí Tôn thần binh, cũng là binh khí của Tộc Vương Tê Viên tộc. Giờ lại xuất hiện trong tay Đại trưởng lão Tê Viên tộc, như thế đồng nghĩa với điều gì? Đồng nghĩa với Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, bằng không sao thiết côn này lại vào tay Đại trưởng lão?

- Đợi lát nữa, trước liên thủ diệt đi Đại trưởng lão Tê Viên tộc!

Mấy tên cường giả truyền âm thương nghị, quyết định lát nữa phải trước liên thủ diệt đi Đại trưởng lão Tê Viên tộc. Bản thân Đại trưởng lão chỉ còn cách cảnh giới đại viên mãn chừng nửa bước, cầm lấy Chí Tôn thần binh, sức công kích chắn chắn sẽ rất dọa người, hơn nữa trong lòng Đại trưởng lão có vẻ đã có tử chí, nếu không diệt sát Đại trưởng lão, bên này tất phải trả ra đại giá thảm trọng.

Oanh!

Rốt cục, một tiếng nổ kinh thiên vang lên, tiếp đó đại trận hộ thành nổ tung, ngay khi cường giả Thí Thiên Minh đang định tấn công. Nơi xa chợt vang lên từng hồi tiếng rống to, hơn nữa không chỉ đến từ một hướng, mà cả bốn phương tám hướng đều đồng thời vang lên tiếng bạo rống.

- Giết...

Từng tiếng rống vang lên đinh tai nhức óc, bốn phương tám hướng toàn là âm thanh xông giết, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền phá không lao đến, trên chiến thuyền đứng đầy quân sĩ, rất nhiều khí tức cường đại tràn ngập ra. Chớp mắt liền khiến Thí Thiên Minh cảm thấy tựa hồ đã trúng mai phục.

Tất cả cao tầng Thí Thiên Minh đều kinh hãi, thần niệm lập tức quét qua, muốn làm rõ xem đây là viện quân tới từ đâu? Bọn hắn điều động nhiều trinh sát như vậy, lại không phát hiện xung quanh có cường giả hay đại quân. Rốt cuộc những đại quân và cường giả này từ đâu mà ra?

- Không đúng!

Một tên cường giả chợt quát khẽ:

- Trên chiến thuyền không có cường giả, những cường giả kia đều là giả, đều là Thánh Hoàng giả mạo!

Ông!

Đúng lúc này, trong thành sáng lên hào quang chói mắt, tiếp đó từng đạo cột sáng khóa chặt từng tên cường giả tiệm cận đại viên mãn bên này. Ngay khi bị cột sáng bao phủ, những cường giả kia lập tức tan biến giữa trời, nháy mắt đã có hơn một trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn cứ thế biến mất...

- Chuyện gì thế này?

Cao tầng Thí Thiên Minh hồi thần lại, ai nấy đều kinh hãi không thôi. Sao chớp mắt mà nhiều cường giả như vậy đã chợt biến mất? Chẳng lẽ đều bị đánh giết? Đây là pháp trận khủng bố cỡ nào?

- Không đúng, là trận pháp truyền tống!

Rất nhanh, cao tầng Thí Thiên Minh kịp có phản ứng, hết thảy đều là bẫy rập, trước đó Tê Viên tộc đang một mực diễn kịch, mục đích chính là muốn mê hoặc bọn hắn. Trước truyền tống đi một bộ phận cường giả, sau đó lấy nhiều đánh ít, kích giết số cường giả lưu lại.

- Giết...

Trong thành truyền đến từng hồi tiếng bạo rống, tất cả cường giả đều xông giết đi ra, hóa thành từng thanh lợi kiếm, đâm thẳng vào trong đại quân Thí Thiên Minh.

Thật ra bẫy rập này là Tê Viên tộc mô phỏng bẫy rập mà năm đó Lục Ly từng bố trí ở Phàn Thành Vô Tẫn Thần Khư, Tứ trưởng lão và Bát trưởng lão báo lại sự việc ở Phàn Thành khi xưa, Đại trưởng lão nhờ vậy mới nghĩ ra kế sách này.

Trước truyền tống đi một bộ phận cường giả, sau đó bọn hắn dùng ưu thế binh lực đánh giết số cường giả còn lại, quay đầu lại đi đối phó bộ phận cường giả bị truyền tống.

Về phần Tộc Vương Mông tộc và Lưu tộc, cái này không cần bọn Đại trưởng lão đi quản, Tộc Vương Tê Viên tộc nói cứ giao cho hắn. Mặc dù đám người Đại trưởng lão không biết Tộc Vương sẽ đối phó hai tên cường giả đại viên mãn như thế nào, song bọn hắn rất tín nhiệm Tộc Vương Tê Viên tộc. Bọn hắn chỉ cần chấp hành mệnh lệnh, tận lực kích sát đám cường giả tiệm cận đại viên mãn là được.

Toàn bộ cường giả Tê Viên tộc và các thế lực phụ dung đều hội tụ về đây, tổng cộng có chừng hai trăm ba mươi người, cường giả phía Thí Thiên Minh có gần ba trăm, nhưng giờ đã bị truyền tống đi hơn một trăm, chỉ còn lại hơn một trăm.

Quân đội và Thánh Hoàng.... những lực lượng này không cần phải quá bận tâm, đối với cường giả tiệm cận đại viên mãn, đừng nói một ngàn vạn đại quân, dù là mấy trăm ức đại quân đều không đủ cho bọn hắn giết. Bởi thế ở trong mắt đám trưởng lão Tê Viên tộc, địch nhân chỉ bao gồm cường giả tiệm cận đại viên mãn, chỉ cần diệt sát những cường giả kia, như vậy trận chiến này liền thắng.

Hơn hai trăm đánh hơn một trăm, đầu bên kia còn trong cảm giác bị trúng kế, khó miễn bối rối, quân tâm bất ổn, bên này lại sớm có chuẩn bị. Vừa rồi Đại trưởng lão đã truyền tin, nói hết thảy đều trong tầm khống chế, chỉ cần diệt sát cường giả tiệm cận đại viên mãn quân địch, trận chiến này liền tất thắng.

Riêng tin tức Tộc Vương Tê Viên tộc còn sống, Đại trưởng lão vẫn chưa khuếch tán ra, chỉ giới hạn số ít trưởng lão biết được, quân đội và dân chúng hoàn toàn không nắm rõ thực tình. Bằng không làm sao dễ dàng truyền tống đi hơn trăm cường giả Thí Thiên Minh vậy được?

Đây cũng là học theo cách làm của Lục Ly năm đó, trước diễn kịch khiến cho địch nhân buông lỏng cảnh giác, sau đó đúng vào thời khắc then chốt lại phái ra một ít quân sĩ, để một ít Thánh Hoàng ngụy trang thành chí cường giả hấp dẫn cường giả địch quân chú ý, cuối cùng thành công vận dụng tế đàn truyền tống tế đặc thù, chuyển dời một bộ phận địch nhân đi chỗ khác.

Kế sách này kỳ thật rất đơn giản, khó là khó ở chỗ diễn kịch ngay trước mắt kẻ địch, phải khiến cho kẻ địch tin tưởng bọn họ chuẩn bị tử thủ, không có bất kỳ bố trí nào khác, khiến cho kẻ địch hạ thấp giới bị. Bằng không nhiều cường giả như vậy, một khi đề phòng lên, kế sách này sẽ rất khó thực thi.

Ầm ầm ầm ầm!

Bốn phương tám hướng đều truyền đến tiếng nổ, tiếng kêu thảm thiết, phía Tê Viên tộc có tương đối nhiều cường giả, cộng thêm Thí Thiên đang trong cơn hoảng loạn, bởi thế thoáng chốc bên này đã chiếm lấy thượng phong, vừa đối mặt liền đánh chết hơn mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn.