Bất Diệt Long Đế

Chương 4611: Mười ba đại trận




Bây giờ lại bày ra cảm giác lực biến thái, còn có thể hấp thu độc tố khủng bố. Địa vị của Lục Ly trong lòng Vũ đại nhân tăng lên vô hạn, đã ngang hàng với hắn.

Mấy cường giả khác ngó nhau, cấp Đế này khiến bọn họ nhìn với cặp mắt khác, có thể trở thành lão đại của Tiểu Bạch quả nhiên có chút tài năng, không thể đối đãi như võ giả bình thường.

Lục Ly một bên cấp tốc hấp thu khói độc, một bên chậm rãi bay xuống phía dưới, đồng thời dốc hết sức thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Hắn tin tưởng cục này không chỉ có độc tố, nếu không thì không thể giết chết đám người Vũ đại nhân. Độc tố này rất lợi hại, nhóm Vũ đại nhân vẫn có thể chống cự, cho nên chắc chắn còn có thủ đoạn khác.

Khói độc tuôn ra từ trong một lỗ đen ở phía dưới, trong lòng núi bốn phía đều có thần văn, phía trước đều rất ẩn khuất, hiện tại lộ ra hết.

Lục Ly quan sát thần văn, âm thầm gật đầu. Cường giả bố trí thần văn này cực kỳ lợi hại, bố trí bảy, tám tầng thần văn, thần văn trên cùng dùng để che giấu pháp trận thần văn ở dưới. Nơi này còn có khốn trận, mê trận, chẳng biết có sát trận hay không.

- Huyết Linh Nhi, đi tra xét thử, nếu bên dưới có cường giả ẩn nấp thì ngươi về ngay.

Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, hắn bay xuống đứng ở mặt đất, Huyết Linh Nhi từ dưới chân hắn chui ra ngoài, Lục Ly cũng không rời đi, đứng đây hộ pháp cho Huyết Linh Nhi, tùy thời chuẩn bị tiếp ứng cho Huyết Linh Nhi.

Vòng xoáy trong Pháp Giới còn đang điên cuồng vận chuyển, khói độc xung quanh đều bị lôi kéo lại đây, bị hút vào Pháp Giới. Khói độc liên tục không ngừng tuôn ra, rất nhanh liền có thể tràn ngập toàn bộ không gian. Hiện tại bị Lục Ly hấp thu, khói độc chẳng những không thể tăng nhiều, ngược lại mỏng dần, nhóm Tiểu Bạch ở bên trên hoàn toàn không cần lo lắng khói độc.

- Lão đại, cẩn thận một chút, có tình huống lập tức lên ngay!

Tiểu Bạch trầm giọng quát, hắn có chút lo lắng. Lỡ như dưới đất lao ra mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Lục Ly có lẽ sẽ bị giết trong nháy mắt.

- Du Phong!

Tiểu Bạch suy nghĩ một hồi, vẫn không yên lòng, hạ lệnh khiến ba cường giả đi xuống bảo hộ Lục Ly. Ba cường giả chống lên khởi màn hào quang bay xuống phía dưới, đáp xuống quanh Lục Ly, bao vây hắn lại.

Ba cường giả tỉ mỉ tra xét tình hình xung quanh, bọn họ ít nhiều gì có nghiên cứu pháp trận thần văn, bọn họ cũng muốn thử phá giải pháp trận.

Chỉ cần có thể phá vỡ đại trận này thì chuyện khác đơn giản, e rằng có mấy chục chí cường giả vọt tới thì bọn họ cũng không sợ, đánh bằng xương bằng thịt thì ai sợ ai? Chỉ sợ âm mưu quỷ kế như vậy.

Nhưng ba cường giả, bao gồm đám người Vũ đại nhân ở trên cao tra xét thật lâu nhưng không tìm được nhiều thứ. Bởi vì bên dưới có một thần trận ngăn cách thần niệm của họ tra xét. Bọn họ quét thần niệm xuống chỉ có thể cảm ứng được vô số hoa văn thần văn, không cảm ứng được gì.

Ầm ầm ầm!

Trên trời có hai cường giả công kích phía dưới, vẫn giống như vừa rồi, công kích mạnh mẽ đánh xuống chỉ có thể dẫn tới từng đợt thần văn ánh sáng lấp lánh. Thần văn ở đây rất mạnh, bọn họ không phá mở được, ít nhất trong thời gian ngắn là không thể nào phá vỡ.

Đám người Vũ đại nhân biết đôi chút về thần văn, có một cường giả rất giỏi về thần văn. Khi Đông Cảnh Chi Vương chọn lựa cường giả thì suy xét đủ các mặt, nhất định phải có một cường giả giỏi thần văn.

Đám người Vũ đại nhân đặt hy vọng vào cường giả này, bây giờ người này đang nhắm mắt tra xét. Tạm thời không ai gặp nguy hiểm, nhóm Vũ đại nhân không quá sốt ruột, chờ đợi cường giả này tra xét ra kết quả.

Thời gian dần trôi qua, hơn một canh giờ sau, Vũ đại nhân thấy cường giả kia mở mắt ra, vội vàng hỏi thăm:

- Thế nào, Lão Nghiêm?

Lão Nghiêm nhíu mày trầm ngâm giây lát, lắc đầu khẽ thở dài:

- Nơi này là đại quân dạng phục hợp, bố trí mười ba cái, mười ba đại trận liên hợp lại, nơi này ít nhất bố trí một năm trời. Hơn nữa không phải một cường giả bố trí pháp trận, có ít nhất ba cường giả. Trong này ta mơ hồ còn cảm giác được có đạo ấn của Đại Viên Mãn, nhưng dung hợp rất xảo diệu, cho nên không có chứng cứ.

- Mười ba đại trận?

Vũ đại nhân thay đổi sắc mặt, Bối Áo chơi lớn thật, không sợ bọn họ vòng qua sao? Giờ phút này Vũ đại nhân lại thấy hối hận, biết trước đã nghe theo Lục Ly, là hắn sơ ý.

- Chắc chắn có cường giả Đại Viên Mãn để lại đạo ấn!

Tiểu Bạch hừ lạnh một tiếng nói:

- Cho dù mười ba đại trận dung hợp lại cũng không thể nào mạnh như vậy!

- Tất cả điều này không phải vấn đề!

Vũ đại nhân nhìn qua Lão Nghiêm hỏi:

- Ta muốn biết là bên dưới có sát trận cường đại không? Chúng ta có nguy hiểm không? Nếu không có sát trận thì từ từ phá, chậm rãi cởi bỏ trận này, chẳng qua tốn thời gian thôi.

Cường giả khác nhẹ gật đầu, chỉ cần không có nguy hiểm thì chuyện khác dễ tính, muốn nhờ cậy đại trận vây khốn bọn họ làm gì dễ dàng như vậy? Đa số người trong số họ không rành về thần văn, nhưng tốn chút thời gian vẫn có thể phá vỡ.

- Ta không cảm ứng được!

Lão Nghiêm lắc đầu nói:

- Bên trên cùng có một thần trận rất lợi hại che giấu thứ bên dưới. Ta chỉ có thể cảm giác được có mười ba cái thần trận chồng lên, rốt cuộc có sát trận cường đại hay không thì phải đợi hắn thả ra mới có thể biết.

Tiểu Bạch nóng nảy hỏi:

- Lão Nghiêm, ta hỏi một câu thôi, có thể phá trận này không? Cần bao lâu mới có thể phá?

- Chắc chắn phá được.

Lão Nghiêm suy nghĩ một hồi rồi bảo:

- Nhưng cần thời gian bao lâu thì ta không biết, phải phá từng tầng, ta phỏng chừng bảo thủ cần hai năm, còn là dưới tình huống bên dưới không có sát trận, nếu phía dưới có sát trận quấy nhiễu thì ta không chắc sẽ là cục diện thế nào.