Bất Diệt Long Đế

Chương 4612: Hung Hồn Tà Phách Trận




Lời của Lão Nghiêm khiến một đám cường giả cùng Tiểu Bạch đều trầm mặc. Bọn họ hiểu điều Lão Nghiêm muốn nói, nếu thả ra sát trận, bọn họ đều phải nghĩ biện pháp chống cự sát trận, vậy thời gian phá trận sẽ kéo dài vô hạn. Nếu sát trận đặc biệt khủng bố đánh chết bọn họ thì có phá được trận hay không đều vô nghĩa.

Mười ba pháp trận, làm sao có thể không có sát trận? Bối Áo triệu tập cường giả, thậm chí có lẽ xuất động cường giả Đại Viên Mãn chỉ vì vây khốn bọn họ?

Đám người đều không quá tin tưởng, Bối Áo tốn công sức như vậy nhất định là muốn giữ họ ở đây luôn, ít nhất khiến đám người Vũ đại nhân mãi mãi nằm xuống, khiến Tiểu Bạch biết khó mà lui.

- Bên dưới không có sát trận!

Vào thời khắc này, phía dưới vọng lên một âm thanh, tiếp đó Lục Ly bay vọt lên, hắn bay đến bên cạnh Tiểu Bạch, dùng ngữ điệu cực kỳ kiên định nói:

- Pháp trận ở đây chồng lên chủ yếu là vì vây khốn chúng ta, nơi này tổng cộng có mười ba pháp trận, mười pháp trận chồng lên làm khốn trận, trong này còn có một đạo ấn do cường giả Đại Viên Mãn khắc họa. Có một pháp trận để ngăn cách thần niệm, cái còn lại là khói độc này.

- A?

Đám cường giả ngây ra, Lục Ly hiểu pháp trận thần văn? Hơn nữa xem hắn nói rõ ràng hợp lý, chẳng lẽ hắn đã hoàn toàn tra xét rõ ràng?

Pháp trận thần văn khả không giống cái khác, cần thời gian dài để nghiên cứu. Tuổi của Lục Ly xấp xỉ Tiểu Bạch, nghe nói lúc trước ở Phàm Nhân Giới? Có thể tu luyện đến cảnh giới hiện tại đã xem như nghịch thiên, nhưng hắn còn có thời gian học tập thần văn?

Tiểu Bạch mù quáng tin tưởng Lục Ly, hắn ngẫm nghĩ nói:

- Không đúng, lão đại, ngươi nói ra mới có mười hai pháp trận, có phải là còn thiếu một pháp trận?

- Đúng vậy!

Lục Ly dùng ánh mắt khen ngợi nhìn Tiểu Bạch nói:

- Tầng dưới cùng còn một pháp trận, có thể nói mười hai pháp trận này thật ra đều phục vụ cho pháp trận đó. Ngăn cách thần niệm, khói độc chỉ vì che giấu pháp trận này.

Sắc mặt đám cường giả nghiêm túc hơn.

Vũ đại nhân hỏi:

- Pháp trận này rất lợi hại? Rất nguy hiểm?

- Nó không phải sát trận!

Lục Ly vẫn dùng ngữ khí cực kỳ chắc chắn nói:

- Nhưng trung tâm bố cục của Bối Áo hẳn là ở đây. Pháp trận này hẳn là một tụ hồn trận, tụ tàn hồn của Bắc Cảnh, hút quỷ phách trong thiên địa. Chư vị đại nhân thấy rộng biết nhiều, hẳn là đều từng nghe nói loại đại trận này chứ?

- Hung Hồn Tà Phách Trận!

Lão Nghiêm giật mình kêu lên:

- Hèn gì ta cảm giác nơi này lạnh lẽo, thì ra dưới đất bố trí một pháp trận như vậy, vốn tưởng là do khói độc, không ngờ có pháp trận như thế.

Đám người Vũ đại nhân thay đổi sắc mặt, một cường giả nhắm mắt cảm ứng một chút, đột nhiên mở mắt ra, dùng ngữ khí khẳng định nói:

- Đúng rồi, lúc trước ta đã cảm giác hơi lạ, trong thiên địa quả thực có lực lượng tàn hồn hội tụ bên này, chắc là Hung Hồn Tà Phách Trận trong truyền thuyết.

Dường như Tiểu Bạch chưa từng nghe qua, tò mò hỏi:

- Vũ thúc, đây là trận gì? Có tác dụng gì?

Vũ đại nhân sắc mặt nghiêm túc nói:

- Đây là tà trận, đã từng xuất hiện bên Tây Cảnh, một ma đầu dựng pháp trận như vậy cạnh một đại tộc. Pháp trận này xây dựng hơn hai năm mới bị phát hiện, khi phát hiện thì đã muộn, trong pháp trận đã ngưng tụ một hồn thể tà ma. Tà ma này hấp thu hồn phách của mấy chục vạn tộc người của đại tộc này, bao gồm hơn ba mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, cuối cùng Tây Cảnh xuất động năm cường giả Đại Viên Mãn mới đánh chết được tà ma này.

Lão Nghiêm bổ sung thêm:

- Tiểu chủ, toàn bộ Tiên Vực mỗi ngày đều có vô số võ giả chết đi, những võ giả đã chết hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có tàn hồn chạy ra, rất nhiều tàn hồn trôi nổi trên không trung, nếu cường đại thì sẽ hình thành lệ quỷ. Nếu không cường đại sẽ biến thành cô hồn trôi dạt trong đồng hoang, cuối cùng dù là lệ quỷ hay cô hồn đều sẽ tiêu tan trong thiên địa.

- Nhưng mà!

Lão Nghiêm gằn giọng nói tiếp:

- Tiêu tan không phải là biến mất, lực lượng của đám tàn hồn sẽ tràn ngập trong thiên địa, mãi đến từ từ bị thiên địa hấp thu, chuyển hóa thành lực lượng thiên địa thuần khiết. Nhưng điều này cần thời gian, nói cách khác, xung quanh chúng ta luôn tồn tại hồn lực, Hung Hồn Tà Phách Trận này là hấp thu các hồn lực tụ thành một lệ quỷ cường đại, hấp thu càng nhiều lệ quỷ càng cường đại. Nếu như có thể hấp thu mấy chục, mấy trăm năm, có lẽ có thể bồi dưỡng ra một lệ quỷ sánh bằng Đại Viên Mãn.

- Ồ...

Lục Ly và Tiểu Bạch ngây người. Tuy Huyết Linh Nhi tra xét rõ ràng, nhưng Lục Ly không rành về pháp trận này. Giờ được giải thích xem như mở rộng tầm mắt, Tiên Vực đầy rẫy vạn tộc, quả nhiên có nhiều thứ kỳ quái.

Đã tìm được trung tâm bố cục của Bối Áo, là Hung Hồn Tà Phách Trận này. Ước chừng trận này được bố trí từ một năm trở lên, lệ quỷ ở bên dưới đã rất mạnh? Không chừng có thể uy hiếp sinh mệnh của bọn họ.

Bọn họ muốn phá trận cũng cần thời gian, nếu phá một, hai năm thì lệ quỷ ở bên dưới sẽ càng mạnh, chờ khi thả ra, Tiểu Bạch có được dị bảo che chở có lẽ sống được, đám người Vũ đại nhân chắc chắn không ngăn được.

Tiểu Bạch trầm ngâm giây lát, nhìn Lão Nghiêm hỏi:

- Lão Nghiêm, trận này kỳ quái như vậy, hẳn là rất nhiều cường giả học bố trí nó? Ví dụ một bố trí bố trí đại trận như vậy ở nơi ẩn khuất, sau đó ngưng tụ ra một lệ quỷ siêu cấp Đại Viên Mãn, rồi khống chế lệ quỷ đó thì chẳng phải là thiên hạ đại loạn? Mấy năm nay ta đều chưa từng nghe qua.

- Không là như vậy...

Lão Nghiêm giải thích:

- Tiểu chủ, pháp trận này bố trí càng lâu thì âm khí xung quanh càng nặng, phương hướng bao phủ rất rộng. Tiên Vực đầy rẫy võ giả, làm sao có thể không tra xét được? Một khi bị phát hiện, cường giả ở gần đó đi tra xét, cường giả Đại Viên Mãn sẽ lập tức xuất động trấn áp.

- Mặt khác... pháp trận này ngưng tụ ra lệ quỷ là không thể khống chế, bởi vì rất nhiều tàn hồn chứa ý thức không tan biến hết, một siêu cường lệ quỷ có lẽ cần mấy nghìn vạn lệ quỷ ngưng tụ thành hình, vô số ý thức chắp vá vào nhau, thử hỏi khống chế bằng cách nào?

- Ồ ừm!