Bất Diệt Long Đế

Chương 4610: Hối hận




Oong! Oong!

Bên dưới nhanh chóng tuôn ra khói đen, lăn lộn bốc lên, khói đen rõ ràng có kịch độc, đen nhánh, trong lòng đám cường giả dâng lên cảm giác không ổn.

Bối Áo lại lần nữa ra tay, hơn nữa xem bộ dạng thì xuống tay rất mạnh, lần này rất có thể bọn họ đều phải gục ngã tại đây.

- Nếu biết trước đã nghe lời Lục Ly!

Đám người Vũ đại nhân rất hối hận, lúc gặp Loan Đảo Tam Ma, nếu không nhờ Lục Ly nhắc nhở bọn họ đã sớm xảy ra chuyện. Cấp Đế này có cảm giác lực nhạy hơn bọn họ, nhưng họ bởi vì lòng tự tôn bướng bỉnh dẫn đến cục diện ác hóa.

Oong!

Trong tay Vũ đại nhân xuất hiện một Thần Khí không gian, muốn thử thu võ giả vào trong. Nhưng Thần Khí không gian hơi sáng ngời rồi mất đi tác dụng.

Oong!

Tiểu Bạch cũng lập tức lấy ra tòa bảo tháp, xem thử có thể vào được không. Nhưng bảo tháp cũng ánh sáng lấp lánh mà không thể đi vào, không gian ở đây bị phong ấn.

- Đông Vương Tháp cũng không dùng được?

Sắc mặt đám người Vũ đại nhân trở nên khó coi, trong mắt tràn ngập tức giận. Phong ấn ở đây rất có thể do cường giả Đại Viên Mãn bố trí, nếu không thì Đông Vương Tháp đã không bị hạn chế?

Cường giả Đại Viên Mãn không thể ra tay, đây là giao hẹn giữa Đông Vương và Bắc Vương, nhưng cường giả Đại Viên Mãn trước thời gian ở đây bố trí một phen, không có chứng cứ ai có thể nói cái gì?

Khó trách bọn họ không cảm giác được nguy hiểm, cường giả Đại Viên Mãn bố trí, làm sao có thể dễ dàng cảm giác được? Nghĩ đến đây, trong lòng họ càng buồn nản hơn, hối hận không sớm nghe lời Lục Ly.

Lục Ly không có hoảng, khói độc từ bên dưới bốc nhanh lên không ảnh hưởng đến hắn chút nào. Lục Ly trầm mặc một lúc, lắc người đi vào Pháp Giới, sau đó lại lắc người đi ra, lòng càng vững vàng hơn, hắn vẫn có thể đi vào Pháp Giới, ít nhất hắn sẽ không có nguy hiểm tính mạng, thật sự không được thì tìm cách đưa Tiểu Bạch vào Pháp Giới là được.

Nếu không có nguy hiểm tính mạng, chuyện khác đều là việc nhỏ, hiện tại phải xem làm sao phá giải cục này. Bên dưới chắc chắn có thần văn khủng bố, còn có đạo ấn do cường giả khắc họa, cho nên không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không thì sẽ bị đánh chết.

- A?

Lục Ly đột nhiên biến mất khiến nhóm Vũ đại nhân lại lần nữa ngẩn ra? Lục Ly đi vào Thần Khí không gian? Hay tiềm ẩn? Nếu như là cái đầu thì kỳ lạ.

Lục Ly không để ý ánh mắt của chúng cường giả, nhìn khói độc từ bên dưới bốc lên, hắn nói:

- Khói độc này chắc chắn rất lợi hại, các ngươi chú ý phòng hộ.

Oong!

Đám người Vũ đại nhân lần lượt thả ra một ít thần kỹ, Vũ đại nhân mở ra một màn hào quang màu trắng bao trùm mình và Tiểu Bạch vào.

Vũ đại nhân nhìn thoáng qua màn hào quang trên đỉnh đầu, ra lệnh:

- Du Phong, các ngươi đi công kích thử xem có thể phá mở màn hào quang này không.

Chỉ cần phá vỡ màn hào quang, chúng cường giả có thể tùy tiện bay đi, nhưng trong lòng mọi người thật ra đã có dự cảm không may. Nơi này phong ấn cả không gian, rất có thể là cường giả Đại Viên Mãn bố trí, cho nên khả năng bọn họ phá vỡ màn hào quang gần bằng không.

Bùm bùm bùm!

Năm chí cường giả bay lên dồn dập oanh tạc màn hào quang, nhưng màn hào quang đừng nói phá vỡ, nó không chút dao động.

Vũ đại nhân nhìn thoáng qua, nổi giận nói:

- Bối Áo vô sỉ, thứ này tuyệt đối là cường giả Đại Viên Mãn bố trí, nếu không thì không thể nào mạnh như vậy, trong pháp trận thần văn này có đạo ấn cường giả Đại Viên Mãn để lại.

Tiểu Bạch sắc mặt âm trầm, đây là phá hỏng quy tắc trò chơi, thỉnh cường giả Đại Viên Mãn ra tay, tuy rằng không có trực tiếp xuống tay với bọn họ, nhưng vẫn khiến hắn nổi giận không thôi.

Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi hỏi:

- Có chứng cứ gì chứng minh không? Thí dụ như dùng Ký Ức Tinh Thạch ghi lại cảnh này.

- Chứng cứ này vô dụng!

Vũ đại nhân lắc đầu nói:

- Thần Văn Tông Sư cường đại cũng có thể bố trí ra thần văn cường đại như vậy. Không có thấy tận mắt cường giả Đại Viên Mãn bố trí, hoặc là phát hiện dấu vết cường giả Đại Viên Mãn bố trí, bọn họ hoàn toàn có thể chối cãi, bên Cảnh Vương cũng không thể nói cái gì.

- Vậy không có gì để nói!

Lục Ly sắc mặt nghiêm túc nói:

- Nghĩ biện pháp phá cục đi, các ngươi bảo vệ tốt Tiểu Bạch, ta xuống dưới thăm dò, tìm cách phá giải.

- A?

Tiểu Bạch và đám Vũ đại nhân ngây ra, nơi này nhiều cường giả như vậy, Lục Ly là cấp Đế mà đòi tìm cách phá cục? Hắn cho rằng hắn là cường giả Đại Viên Mãn sao?

- Lão đại, đừng đi lung tung!

Tiểu Bạch sốt ruột nói nhanh:

- Những khói độc này rất khủng bố, ngươi đừng ra ngoài!

Vèo!

Lục Ly lắc người lao xuống, hắn quay đầu nhìn Tiểu Bạch, nói:

- Yên tâm đi, Tiểu Bạch, ta không sợ nhất là... khói độc!

Trong lúc nói chuyện, Lục Ly đã chui vào khói độc, hắn cảm ứng một chút, phát hiện những khói độc này quả nhiên rất biến thái. Hơn nữa có thể hóa giải Nguyên Lực của võ giả, ăn mòn thân thể, độc tố còn có thể xâm nhập linh hồn.

Oong!

Vòng xoáy trong Pháp Giới của Lục Ly bắt đầu xoay, độc tố trong cơ thể nhanh chóng bị hấp thu, khói độc ở bốn phía cũng bị lôi kéo, khói độc quanh người Lục Ly biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy.

- Cái này...

Đám người Tiểu Bạch, Vũ đại nhân trợn mắt há hốc mồm nhìn, tuy bọn họ không xuống dưới thăm dò, nhưng bọn họ đều thấy rộng biết nhiều, biết khói độc này rất lợi hại. Hơn nữa Bối Áo bố trí một cục diện lớn như vậy, nếu khói độc vô dụng thì hắn bố trí còn ý nghĩa gì? Đơn thuần vì vây khốn bọn họ?

- Lão đại thật lợi hại!

Tiểu Bạch vẻ mặt sùng bái hét lên, phi thường hưng phấn. Đối với hắn thì Lục Ly càng giống như phụ thân, ca ca, thầy của hắn. Ở trong lòng Tiểu Bạch, Lục Ly là không có gì không thể làm được, Lục Ly càng lợi hại Tiểu Bạch càng là vui vẻ và kiêu ngạo.

- Cấp Đế nho nhỏ mà mang nhiều tuyệt kỹ quá.

Vũ đại nhân cảm khái không thôi, phía trước Lục Ly đã bày ra thần kỹ tiềm ẩn, còn có được thần binh Chí Tôn, từng cứu Tiểu Bạch.