Bất Diệt Long Đế

Chương 4609: Âm Vân Sơn Mạch (2)




Bối Áo để lại mười chí cường giả trong Cô Nguyệt Thành, vậy Bối Áo dựa vào lực lượng gì phục kích nhóm Vũ đại nhân? Nếu chỉ là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bình thường, cho dù xuất động bốn, năm mươi người cũng khó giết nhóm Vũ đại nhân.

Một khi xuất động nhiều cường giả như vậy, động tĩnh sẽ rất lớn, nếu không cách nào chém giết thì cục diện sẽ rất bị động. Hơn nữa Lục Ly suy đoán Bối Áo hẳn là không cách nào điều động nhiều chí cường giả đến thế, ít nhất trong khoảng thời gian này rất khó.

Đã như vậy, Bối Áo làm sao phá cục?

Lục Ly không nghĩ thông, hắn lấy ra bản đồ xem đi xem lại, bọn họ còn chặng đường nửa tháng, chặng đường này không có nhiều hiểm địa.

Dọc đường sẽ đi qua hai hiểm địa, hệ số nguy hiểm không quá cao, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bình thường đi vào đều có thể dễ dàng đi ra. nhóm Vũ đại nhân cho dù bị nhốt cũng sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn.

Trầm tư hết nửa ngày, Lục Ly đi ra, tìm được Vũ đại nhân nói:

- Vũ thúc, các ngươi nhận được tình báo gì không? Có thể cho ta xem những tư liệu đó chứ?

- Có thể!

Vũ đại nhân rất sảng khoái lấy ra nhiều tư liệu, đều là mới truyền đến gần đây, toàn bộ Bắc Cảnh đều bị theo dõi, đặc biệt là cường giả của các đại tộc.

Vũ đại nhân cũng không nhìn ra vấn đề gì, toàn bộ Bắc Cảnh có mấy chục đại tộc, nhưng không có cường giả của đại tộc nào bị điều động. Chỉ có hai, ba đại tộc xuất động một, hai trưởng lão hỗ trợ, đám cường giả đó đều ở Cô Nguyệt Thành.

Lục Ly cầm tư liệu, lật xem ngay trên sàn thuyền, vài canh giờ sau hắn xem xong, vẫn không tìm được bất cứ vấn đề gì. Hắn lật xem tiếp, tiếp tục suy nghĩ, tìm kiếm manh mối.

Một ngày, hai ngày, năm ngày!

Thời gian trôi qua nhanh, dọc đường vẫn vô cùng bình tĩnh, đi ngang qua một hiểm địa bình thường, Vũ đại nhân còn hạ lệnh vòng qua, chúng cường giả đã cẩn thận dè dặt đến cực độ.

Lục Ly xem tư liệu mấy ngày, bao gồm tư liệu mới nhất, đều không phát hiện bất cứ vấn đề gì. Nếu không phát hiện được vấn đề thì đành chờ rắc rối tìm tới cửa.

Lục Ly không tiếp tục xem tư liệu, cũng không suy nghĩ nhiều, mà là ngồi xếp bằng ở trong khoang thuyền, luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Hắn tin tưởng Bối Áo không thể nào triệu tập cường giả quy mô lớn đến bao vây tiễu trừ, nhất định là bày cục nào đó, cho nên hắn chỉ cần tập trung quan sát, sớm muộn gì có thể tìm được manh mối, kế đó phá bẫy của Bối Áo.

Tám ngày, mười ngày, mười ba ngày!

Khi sắp đi vào Cô Nguyệt Lĩnh, nhóm Lục Ly đi ngang qua một mảnh sơn mạch to lớn, sơn mạch này rất nổi tiếng, tên là Âm Vân Sơn Mạch. Sơn mạch này quanh năm bị khói độc bao phủ, không thấy ánh mặt trời. Chỗ này không phải hiểm địa gì, bên dưới không có tiên thú cường đại, càng không có pháp trận thần văn.

- Không thích hợp!

Lục Ly đi vào sơn mạch này liền cảm giác không thích hợp, nơi này u ám, có hơi thở khiến người đặc biệt khó chịu. Tuy rằng hắn cũng không có tra xét được cái gì, nhưng hắn bản năng cảm giác không thích hợp.

Sắp vào Cô Nguyệt Lĩnh rồi, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng của Bối Áo? Cho nên Lục Ly suy đoán nếu Bối Áo có bố cục thì chắc chắn đặt ở Âm Vân Sơn Mạch.

Lục Ly không có trầm tư quá lâu, bước nhanh đi ra khoang thuyền, đi hướng Vũ đại nhân, nói:

- Vũ thúc, ta kiến nghị lập tức quay đầu, rời khỏi mảnh sơn mạch này, ta cảm giác... nơi này rất nguy hiểm!

- Nguy hiểm?

Vũ đại nhân nhíu mày, bọn họ luôn tra xét bốn phía, không cảm giác có chỗ nào đặc biệt, nơi này thậm chí không phải hiểm địa thì nguy hiểm ở đâu ra?

Có hai chí cường giả đang tra xét hơi cau mày, bọn họ tra xét không ngừng nghỉ, bên dưới chẳng có gì cả, cùng lắm có một ít khói độc, thứ này có gì nguy hiểm? Lục Ly đang chất vấn năng lực tra xét của bọn họ sao?

Bọn họ đều là chí cường giả dưới Đại Viên Mãn, năng lực cảm giác biến thái đến mức nào? Đừng nói một đám cường giả hoặc tiên thú cường đại ẩn nấp ở phía dưới, dù chỉ có một ẩn nấp vẫn sẽ bị bọn họ nhận ra. Sắp vào Cô Nguyệt Lĩnh tới nơi, Lục Ly bảo quay đầu lại? Một đám cường giả tự nhiên không vui.

Vũ đại nhân suy nghĩ một hồi khiến chiến thuyền giảm tốc độ, hắn hỏi:

- Lục tiểu hữu, ngươi phát hiện ra cái gì sao?

Lục Ly lắc đầu, nói:

- Không phát hiện cái gì, là cảm giác không thích hợp, ta kiến nghị nên cẩn thận chút.

Vũ đại nhân có chút rối rắm, nếu phát hiện ra vấn đề gì thì lui ra ngoài còn dễ nói. Hiện tại không phát hiện vấn đề gì mà kêu lui ra ngoài? Vòng qua vòng lại, lỡ vòng tới nơi khác xảy ra vấn đề thì sao?

Lục Ly thấy nhóm Vũ đại nhân không nghe, hắn suy nghĩ một hồi trực tiếp truyền âm cho Tiểu Bạch. Hắn dự cảm luôn rất chuẩn, hắn tin tưởng nơi này có vấn đề thì chắc chắn có. Cho nên hắn muốn trực tiếp khiến Tiểu Bạch hạ lệnh, không muốn dài dòng với nhóm Vũ đại nhân.

Tiểu Bạch ra khoang thuyền:

- Sao vậy?

Đám người nhìn thấy Tiểu Bạch đi ra, sắc mặt đều trở nên có chút không tự nhiên. Lục Ly đây là cưỡng bức khiến Tiểu Bạch đến trấn áp bọn họ, bọn họ trong lòng chắc chắn khó chịu.

- Tiểu Bạch, quay đầu, đừng bay tiếp nữa, ta cảm giác nơi này có vấn đề!

Lục Ly rất kiên định nói, Tiểu Bạch ngẩn ra, nhìn qua đám người Vũ đại nhân, theo sau lại cảm ứng một chút, cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng Lục Ly.

Hắn ra lệnh:

- Quay đầu, nghe lão đại!

- Được rồi!

Vũ đại nhân bất đắc dĩ thở dài, phất tay, chiến thuyền chậm rãi quay đầu, chuẩn bị quay về đường cũ.

Vào thời khắc này, Lục Ly bỗng thay đổi sắc mặt, rống to:

- Không kịp, rời khỏi chiến thuyền!

Vèo!

Lục Ly chộp lấy Tiểu Bạch bay lên cao, đám người Vũ đại nhân tái mặt, bên dưới bỗng bắn lên cột sáng đâm trời, cột sáng bắn vào chiến thuyền, đám người Vũ đại nhân đều bay lên, dạt sang hai bên.

Ầm!

Cột sáng đột nhiên đánh vào chiến thuyền, thuyền nổ tung, cột sáng không dừng lại, tiếp tục phóng lên cao, ở trên cao vạn dặm rơi vãi khắp nơi. Sau đó một màn hào quang mờ xuất hiện bao phủ phạm vi trăm vạn dặm.