Bất Diệt Long Đế

Chương 4576: Ta là Tiểu Bạch




Lục Ly không thèm để ý Vũ đại nhân, người nhẹ như lông hồng bay xuống, Thần Khí không gian lóe tia sáng, thả nhóm Tiểu Bạch ra.

- Tiểu chủ!

Một đám cường giả lập tức vây quanh, chữa thương cho Lục Tiểu Bạch. Lục Ly nhìn thấy có một cường giả cầm mấy gốc thần dược ít nhất mấy vạn năm tuổi nhét vào miệng của Tiểu Bạch.

- Phá của!

Luyện hóa thần dược mới sẽ không lãng phí dược lực, đây chính là thần dược mấy vạn năm tuổi, nhét như vậy quá lãng phí. Nhưng nó không phải thần dược của hắn, dù sao đám cường giả này có dư thần dược, hắn cũng lười nói nhiều.

Chí cường giả bị thương có nặng, có nhẹ, hầu hết đều tỉnh, thật ra lúc ở Thần Khí không gian thì bọn họ đã bắt đầu chữa thương. Tiểu Bạch ăn chút thần dược và đan dược, tình trạng vết thương nhanh chóng khép lại.

- Ta mang tiểu chủ ra ngoài trước, Cảnh Vương đã chờ lâu bên ngoài!

Vũ đại nhân ngẫm nghĩ, thu Tiểu Bạch vào Thần Khí không gian. Tiểu Bạch đang khôi phục, với thân thể của Tiểu Bạch thì một, hai ngày sau có thể nhảy nhót như thường, dù sao cũng không có gì đáng ngại.

Vũ đại nhân nói một tiếng rồi mang mười mấy cường giả chạy nhanh xuống dưới, không thèm nói lời nào với Lục Ly, dù là một lời cảm tạ.

Lục Ly bĩu môi, không để bụng. Đông Cảnh Chi Vương không hy vọng Tiểu Bạch chơi với gà mái ngày xưa, Lục Ly hiểu tâm trạng đó. Vũ đại nhân vội vã mang theo Tiểu Bạch ra ngoài, chắc chắn cũng là vì muốn báo cáo với Đông Cảnh Chi Vương ngay, nhìn xem thái độ của Đông Cảnh Chi Vương.

Lục Ly không sao cả, nếu Đông Cảnh Chi Vương không muốn Tiểu Bạch làm bằng hữu với hắn thì hắn sẽ lặng lẽ rời đi, trực tiếp đi Nam Cảnh, đi Vấn Tiên Cung tìm nhóm Loan Tịch, Mạc Thiên Thiên.

Lục Ly không phải loại người thấy người sang bắt quàng làm họ, cũng sẽ không bởi vì phụ thân của Tiểu Bạch là Đông Cảnh Chi Vương mà mặt dày làm thân với Tiểu Bạch, để được phát triển tốt hơn.

Lục Ly đến Tiên Vực chủ yếu là vì xác định Lục Tiểu Bạch có phải là Tiểu Bạch, tiếp đó xác định Tiểu Bạch sống có tốt hơn. Khi rõ ràng cuộc sống của Tiểu Bạch rất thoải mái, về sau phát triển cũng tiền đồ vô lượng, không chừng sẽ trở thành tồn tại đứng đầu nhất Tiên Vực.

Lục Ly rất vui vì điều này, thật lòng mừng thay Tiểu Bạch. Cái khác đã không trọng yếu, đương nhiên nếu Tiểu Bạch cùng hắn nhận nhau thì hắn tự nhiên sẽ càng vui vẻ, dù sao ở trong lòng hắn xem Tiểu Bạch như đệ đệ.

Một số chí cường giả rời đi, có một số ở lại, một số chí cường giả bị thương nặng cần chữa trị. Có một chí cường giả đi tới, đại biểu Lục Tiểu Bạch và đám võ giả bị thương gửi lời cảm ơn đến Lục Ly. Người này còn bảo Lục Ly chờ chút, đợi đám cường giả lành vết thương đôi chút rồi tất cả ra ngoài, đến lúc đó sẽ trịnh trọng tạ ơn Lục Ly.

Lục Ly càng không có ý kiến, hắn ngồi xếp bằng một bên, không e ngại đám chí cường giả này ra tay với mình. Với thái độ của Tiểu Bạch đối với hắn, cộng thêm hắn cứu mạng Tiểu Bạch, nếu đám chí cường giả này dám xằng bậy thì Đông Cảnh Chi Vương chắc chắn sẽ diệt toàn tộc của bọn họ.

Có cường giả mơ ước chí bảo của Lục Ly, cũng có cường giả tò mò cái đỉnh đi đâu, Lục Ly ngồi xếp bằng ở một bên nhập định, bọn họ không tiện hỏi nhiều. Lúc trước bọn họ châm chọc mỉa mai Lục Ly, bây giờ ngại chủ động bắt chuyện.

Thời gian rất nhanh qua đi một ngày rưỡi, đám chí cường giả khôi phục rất nhanh, đều luyện hóa đan dược đứng đầu, tình trạng vết thương khôi phục hơn một nửa. Bọn họ đều đứng lên, đi ra ngoài.

Đa số ải ra vào nguy hiểm đã bị san bằng, cho nên bọn họ ra ngoài rất thuận lợi, tiêu phí hết nửa ngày, tất cả cường giả đi ra tòa cung điện kia, quân đội bên ngoài đã đi hơn một nửa, nhưng vẫn có quân đội trấn thủ ở đây.

Bên ngoài có mấy chí cường giả ở đây, vừa nhìn thấy Lục Ly đi ra, một chí cường giả tiến lên nghênh đón, cung kính vái chào, nói:

- Hỏa Ma đại nhân, tại hạ tên Tang Du, Cảnh Vương bảo ta ở đây nghênh tiếp người. Cảnh Vương nói chờ người ra ngoài lập tức mang người đi Tinh Diệu Thành ở gần đây, Cảnh Vương đã mang nhóm tiểu chủ đến đó trước.

- Ừm!

Trên mặt Lục Ly lộ ra nụ cười nhẹ, khoát tay nói:

- Dẫn đường đi!

Oong!

Tang Du lấy ra một chiếc chiến thuyền, chiến thuyền này phi thường cấp cao. Tang Du mang theo Lục Ly đi lên, các chí cường giả khác cũng lên theo, chiến thuyền phát sáng, sau đó phá không bay về phía nam.

Lục Ly được mời vào khoang thuyền khách quý, Tang Du hết sức khách khí. Lục Ly là dạng người ai khách khí với hắn thì hắn sẽ không đánh người ta, cũng lễ độ trò chuyện vài câu.

Nơi này cách Tinh Diệu Thành cũng không phải rất xa, bay nửa ngày thì một tòa thành lớn đã thấp thoáng hiện ra, đây là một trong những đại thành ở bắc bộ Đông Cảnh, giống như Vân Vương Thành, là một trong những trọng thành chống đỡ Bắc Cảnh.

Đến Tinh Diệu Thành, Tang Du mang theo Lục Ly vào ở trong một tòa trang viên, đây là trang viên hàng đầu, bên trong phi thường hoa lệ. Có nhiều thứ Lục Ly chưa từng gặp qua, hơn một trăm thị nữ, tất cả đều chờ phục vụ một mình Lục Ly.

Tang Du rất khách khí trò chuyện với Lục Ly một lúc, bảo hắn cứ yên tâm ở lại, cần gì cứ nói với quản sự. Tang Du không nói khi nào Đông Cảnh Chi Vương sẽ gặp Lục Ly, để Lục Ly lại đây một mình.

Lục Ly không sốt ruột, không vươn ra thần niệm, thoải mái ở lại đây. Ăn linh quả đứng đầu, uống linh trà đứng đầu, ngủ tu luyện tham ngộ vô ngân đạo.

Nháy mắt qua năm ngày, không có bất cứ chí cường giả lại đây, Tiểu Bạch cũng không có lại đây, Lục Ly dường như bị quên đi. Lục Ly ngược lại cảm ứng được trong thành không ngừng có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đi vào và rời đi, nhưng không có chí cường giả đến chỗ Lục Ly.

Mặt ngoài Lục Ly vô tư, nhưng trong lòng hơi thất vọng.

Hắn suy nghĩ một hồi, quyết định chờ thêm mười ngày, nếu Tiểu Bạch còn chưa lại đây, vậy thì hắn cáo từ rời đi.

Nếu Đông Cảnh Chi Vương không cho phép Tiểu Bạch làm bằng hữu với Lục Ly, ký ức trong cổ mộ của Tiểu Bạch có lẽ bị phong ấn, hắn không muốn mặt dày tiếp tục ở lại.